Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2297 - Chương 2297: Hoàn Sơn Thần Tộc Tổn Thất Lớn Nhất (2)

Chương 2297: Hoàn Sơn thần tộc tổn thất lớn nhất (2)

Đều là Thần Vương, cho dù là đối mặt Vân Trọng vị hoàng giả này, hắn cũng không cần có quá nhiều cung kính, đây là đặc quyền Thần Vương nên có.

Ở lúc hắn rời đi, Vân Trọng đột nhiên thở dài.

“Tạo Hóa Thần Liên!”

“Đáng tiếc thần vật cỡ này chưa thể rơi vào trong tay Vân Hải thị tộc, nếu không, xác suất tộc ta lần này đại tranh chi thế có thể chen thân thần tộc liền lớn hơn nữa!”

Hắn tuy trong lòng tiếc nuối, nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại.

Tạo Hóa Thần Liên tuy tốt, nhưng thế lực mơ ước Tạo Hóa Thần Liên thật sự quá nhiều.

Một lần này vì tranh đoạt Tạo Hóa Thần Liên, lượng lớn thần tộc đều xé rách da mặt.

Vì thế, càng có Thần Chủ ngã xuống.

Nhưng cho dù là như vậy, tuyệt đại bộ phận thần tộc đều chỉ là tay không trở về mà thôi.

Vân Hải thị tộc ở trong thị tộc tuy thực lực cường đại, nhưng nếu ở trước mặt thần tộc, chỉ tương đương với con kiến mà thôi, nếu thật muốn tham dự vào, như vậy thần tộc ngay lập tức tiêu diệt Vân Hải thị tộc.

Không có cách nào cả.

Thần tộc cũng có tôn nghiêm của thần tộc.

Ở trên chiến trường thần tộc tranh phong, ngươi một thị tộc nhúng tay vào, chính là đang đánh vào thể diện các thần tộc, như vậy tiêu diệt ngươi cũng là chuyện bình thường.

Cho nên, Vân Trọng tuy trong lòng tiếc nuối, nhưng chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, cho dù là Tạo Hóa Thần Liên hôm nay bày ở trước mắt, hắn cũng sẽ không đưa tay đi lấy.

Không phải là không muốn, thuần túy là không dám mà thôi.

Sợ chết, không phải một chuyện xấu.

Hắn chính là hoàng của Vân Hải thị tộc, mà không phải tu sĩ đơn lẻ nào đó, nếu là bản thân mạo hiểm không có gì, nhưng nếu mang toàn bộ Vân Hải thị tộc liên lụy vào, vậy phải cân nhắc rồi mới làm.

“Tựa như Hoàn Sơn thần tộc lần này, đó là thật sự trộm gà không được còn mất nắm thóc, chỉ sợ cũng không duy trì được thời gian quá dài!”

Vân Trọng nghĩ tới Hoàn Sơn thần tộc, trong mắt toát ra ánh sao.

Nếu nói trong một trận chiến Minh Hà sơn mạch, một tộc nào tổn thất lớn nhất, như vậy ngoài Hoàn Sơn thần tộc còn ai nữa.

Hôm nay Hoàn Sơn thần tộc mặc dù có danh hiệu thần tộc, nhưng đã chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, các thế lực đối với nó đều như hổ rình mồi, chỉ chờ Hoàn Sơn thần tộc thật sự trút một hơi thở cuối cùng, sẽ là thời điểm quần công.

Chia cắt thần tộc, đối với bất cứ một thế lực nào mà nói, đều là dụ hoặc khó có thể ngăn cản.

Cho dù đều là thần tộc, cũng không thể bỏ qua tài nguyên của một thần tộc khác, cho dù một thần tộc kia đã là thần tộc xuống dốc.

Tương tự, bản thân Vân Trọng cũng có ý tưởng.

Nếu là Hoàn Sơn thần tộc thời kì toàn thịnh, lấy nội tình Vân Hải thị tộc, tự nhiên không dám sinh ra loại ý tưởng này.

Nhưng hiện nay Hoàn Sơn thần tộc xuống dốc, hắn nếu muốn đi qua chia một chén canh, có lẽ không thành vấn đề.

Chẳng qua, Vân Hải thị tộc là không có khả năng xung phong, chỉ có thể chờ đợi thế lực khác ra tay trước, sau đó lại tìm kiếm cơ hội có thể thừa dịp.

——

Thiên Ngô giới.

Thẩm Trường Thanh đang ngồi khoanh chân trong một mật thất, nơi này từng là chỗ Phù Dương bế quan, bây giờ lại đã trở thành chỗ bế quan của hắn.

Nơi đây xem như chỗ nồng đậm linh khí nhất Thiên Ngô giới.

Nhưng đáng tiếc là, Thiên Ngô giới trước sau gì cũng là tiểu thiên thiên địa, cho dù là nơi linh khí nồng đậm nhất, so sánh với Minh Hà giới, cũng không có bất cứ khả năng nào có thể sánh bằng.

Vốn, hắn là muốn đi vào trong Minh Hà giới tu luyện.

Dù sao nói như thế nào nữa, Minh Hà giới cũng là đại thiên thiên địa hàng đầu, linh khí bên trong ẩn chứa có thể xưng là khủng bố, trừ Tuyên Cổ đại lục, Thẩm Trường Thanh chưa nhìn thấy nơi thứ hai so với Minh Hà giới linh khí càng nồng đậm hơn.

Nhưng hôm nay tồn tại một vấn đề, đó là Minh Hà giới không ở nơi khác, mà là ở trong lòng bàn tay hắn.

Như vậy, Thẩm Trường Thanh muốn vào Minh Hà giới, liền không có bất cứ biện pháp nào nữa.

Chân thân tiến vào, phải mang Minh Hà giới từ lòng bàn tay bóc ra trước mới được.

Minh Hà giới làm đại thiên thiên địa hàng đầu, nếu thật sự xuất thế, chắc chắn dẫn lên động tĩnh không nhỏ, cho nên tạm thời bóc ra, đó là cách nghĩ không thực tế.

Không thể chọn, vậy chỉ có thể ở lại trong Thiên Ngô giới.

May mắn là, hắn cũng không phải thật sự muốn bế quan tu luyện, chỉ là muốn mượn dùng bế quan ngụy trang, sửa sang lại một phen cẩn thận thu hoạch tiến vào di chỉ thượng cổ, cùng với cân nhắc chuyện xảy ra sau khi tiến vào.

Tuy nói Minh Hà giới làm di chỉ thượng cổ mà tồn tại, đã bị mình đóng gói mang đi toàn bộ.

Nhưng có một điểm phải thừa nhận là, Thẩm Trường Thanh bây giờ đối với Minh Hà giới cũng không có quá nhiều hiểu biết.

Cho dù hắn đã luyện hóa Thiên Tâm, cũng vẫn như thế.

Không có cách nào cả.

Trước đó sau khi luyện hóa Thiên Tâm, liền phải tu luyện Chưởng Trung Càn Khôn, đợi tới sau khi tu luyện xong Chưởng Trung Càn Khôn, các tộc mới ra khỏi di chỉ thượng cổ, liền bùng nổ đại chiến cấp bậc Thần Chủ.

Từ đầu tới đuôi, mình đều không có đủ thời gian đi sửa sang lại.

Thẳng tới bây giờ.

Sau khi hóa thân hoàng giả Thiên Ngô nhất tộc, hắn mới xem như có rảnh rỗi nhất định, có thể mang thu hoạch của mình một đoạn thời gian trước đó đều sửa sang lại cẩn thận.

Tâm thần chìm vào, mọi thứ trong Minh Hà giới đều hiện ra ở trong cảm giác của hắn.

Bình Luận (0)
Comment