Chương 2302: Vạn đạo ra mắt tôn thượng (1)
Nói xong, Khí linh lại lắc lắc đầu: “Nhưng cho dù ngươi tìm được chân thân lão phu, cũng không có tác dụng. Lão phu thân là khí linh của Vạn Đạo Bi, chính là chí bảo của Thần Quân, không phải ai cũng có thể có được.”
Ý ở ngoài lời, chính là thực lực của ngươi quá yếu, ta chướng mắt.
Thẩm Trường Thanh cũng không tức giận, vẻ mặt một lần nữa khôi phục bình tĩnh: “Ta đã đến đây, thì không có khả năng tay không mà về. Minh Hà Bá Quân đã ngã xuống, Thiên Tâm hắn lưu lại cũng bị ta luyện hóa, hôm nay ta chính là chủ nhân Minh Hà giới.
Ngươi thần phục ta, không tính là nhục thân phận chí bảo Thần Quân của ngươi.”
Đổi làm thần binh khác, nếu đối với mình càn rỡ như thế, Thẩm Trường Thanh cũng lười nói lời thừa cái gì.
Nhưng Vạn Đạo Bi lại khác, đây là mấu chốt quan hệ đến mình có thể nhanh chóng tấn thăng Vạn Pháp cảnh hay không.
“Ngươi đã luyện hóa Thiên Tâm!”
Khí linh nghe vậy, trên khuôn mặt già nua không khỏi hiện ra biểu cảm chấn động.
Nháy mắt tiếp theo, lão lập tức hiểu ra.
“Khó trách!”
“Khó trách ngươi không e ngại vạn đạo uy áp.”
“Thì ra ngươi đã luyện hóa Thiên Tâm, nếu là chủ nhân Minh Hà giới, như vậy không sợ vạn đạo uy áp cũng là bình thường.”
Khí linh tự tưởng tượng một phen, giống như đã phát hiện chân tướng sự việc.
Ngay sau đó, lại lắc lắc đầu.
“Cho dù là ngươi đã luyện hóa Thiên Tâm, lại có thể như thế nào, mượn dùng lực lượng Minh Hà giới, chỉ có thể làm ngươi hoành hành nhất thời mà không thể hoành hành một đời. Tu sĩ thật sự mạnh chính là bản thân, lão phu chỉ thần phục cường giả, mà không phải kẻ yếu.”
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, cười ngạo nghễ: “Ngươi nếu biết được Phá Vọng Thiên Nhãn, vậy hẳn là rõ cảnh giới tiên đạo của Nhân tộc, ta hôm nay không vào Vạn Pháp cảnh, đã tương đương với nửa bước Thần Chủ. Ngày khác tấn thăng Vạn Pháp, nhất định có thể sánh vai Thần Chủ.
Nếu có thể vào Vạn Pháp cảnh đỉnh phong, chỉ sợ cách Thần Quân cũng không kém bao nhiêu.
Tin tưởng năm đó Minh Hà Bá Quân ở thời kì này của ta, cũng chưa có thực lực như vậy nhỉ.”
“Mạnh miệng ai cũng biết nói, ngươi cho rằng lão phu sẽ tin ngươi?”
Khí linh cười lạnh, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn đối phương.
“Ngươi nếu có thể không mượn lực lượng Minh Hà giới, lay động bản thân Vạn Đạo Bi, vậy lão phu liền nhận ngươi làm chủ, nếu không làm được, liền đến từ đâu thì trở về đó đi!”
…
Lay động Vạn Đạo Bi.
Ở trong mắt khí linh là không có khả năng.
Nếu không phải xem ở trên phần Thẩm Trường Thanh luyện hóa Thiên Tâm, trở thành chủ nhân Minh Hà giới, lão cũng không muốn cho đối phương cơ hội này.
Dù sao bản thân Vạn Đạo Bi chính là Hỗn Độn Thạch Bi đúc thành, lại trải qua sức mạnh to lớn của Thần Quân luyện hóa, bản thân chính là chí bảo không tầm thường, bản thể kiên cố vô cùng, cho dù là Thần Chủ giáp mặt cũng không nhất định có thể tổn thương bao nhiêu.
Dưới tình huống cỡ này, chỉ cần mình không muốn, nghĩ hẳn đối phương cũng không thể cưỡng ép nhận chủ.
Lay động Vạn Đạo Bi chính là một điều kiện tiên quyết, nhưng nhìn từ trước mắt, một tu sĩ Thần Vương cũng chưa tiến vào, là không có khả năng lay động Vạn Đạo Bi mảy may.
Trừ phi, đối phương là mượn lực lượng Minh Hà giới, vậy bàn luận riêng.
Nhìn Thẩm Trường Thanh từ trong đại điện rời đi, khí linh lẩm bẩm: “Lão phu vốn cho rằng Nhân tộc chết sạch ở trong chư thiên rồi, nào ngờ lại có Nhân tộc còn sống tồn tại trên đời, hơn nữa còn đạt được truyền thừa Thần Quân lưu lại, luyện hóa Minh Hà giới.”
Nhớ năm đó Minh Hà Bá Quân du lịch chư thiên, cũng chưa phát hiện bóng dáng bất cứ một Nhân tộc nào.
Bây giờ lại có Nhân tộc xuất hiện ở trước mặt mình, khiến lão cũng cảm thấy có vài phần chấn động.
Chẳng qua, Nhân tộc xuất hiện tuy làm khí linh bất ngờ, nhưng đối với chuyện hắn có thể lay động Vạn Đạo Bi hay không, vẫn như cũ không có chút nào xem trọng.
...
Bên ngoài.
Thẩm Trường Thanh nhìn tấm bia đá trước mặt dựng ở trước Minh Hà đại điện, cả người đều đứng ở nơi đó bất động.
Chỉ là thân thể hắn ban đầu do thần niệm ngưng tụ thành, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên ngưng thực, khí tức trên người phát ra cũng trở nên nồng đậm.
Mà ở cùng lúc thân thể thần niệm ngưng thực, trong mật thất bên ngoài, thân thể ngồi khoanh chân của Thẩm Trường Thanh, lại giống như mất đi máu thịt tinh hoa, lấy tốc độ cực nhanh khô héo, tới về sau chỉ giống như da bọc xương.
Đây chính là chỗ huyền diệu của tiên đạo.
Khí huyết và thần hồn dung hòa, hai bên hầu như tuy hai mà một.
Đồng thời, cũng có thể ở giữa hai bên tùy ý tiến hành chuyển hóa.
Ví dụ như bây giờ, hy sinh lực lượng khí huyết, để khiến thần hồn lớn mạnh đến một đỉnh phong chưa bao giờ có.
Không có cách nào cả.
Vạn Đạo Bi chính là chí bảo Thần Quân luyện chế thành, nếu không dùng toàn bộ lực lượng của bản thân, đó là tuyệt đối khó có thể lay động.
Đáng tiếc bây giờ Minh Hà giới tồn tại trong lòng bàn tay, muốn chân thân tiến vào là không có khả năng.
Chân thân đã không thể đi vào, chỉ có thể lấy phương thức thần hồn tiến vào.
Hôm nay, Thẩm Trường Thanh chính là mang toàn bộ lực lượng khí huyết của mình, đều hóa hết thành lực lượng thần hồn, để bản thân tiến vào một đỉnh phong khác loại, lấy nó để lay động Vạn Đạo Bi.
“Ừm... Khí tức có chút mạnh!”
Khí linh thân ở trong Vạn Đạo Bi, nhìn Thẩm Trường Thanh bên ngoài từng bước tăng cường khí tức, sắc mặt cũng từ ban đầu không chút để ý, tới bây giờ từng bước ngưng trọng.