Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2353 - Chương 2353: Lấy Thân Hóa Kiếm (1)

Chương 2353: Lấy thân hóa kiếm (1)

Dặn dò một số việc, khi Thẩm Trường Thanh đang định trở về tiếp tục bế quan, mang nguyên điểm còn lại đều chuyển hóa hết thành thực lực của mình.

Bỗng nhiên, khí vận Thiên Ngô thị tộc trong hư vô truyền đến cảnh báo, tâm thần hắn theo bản năng cũng phát hiện được cái gì, ngẩng đầu nhìn về một phương hướng nào đó trên bầu trời, ánh mắt trở nên thâm trầm.

Tình huống như thế, cũng dẫn tới tu sĩ khác chú ý.

“Xin hỏi bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì phải không?” Có tu sĩ thật cẩn thận hỏi,

Thẩm Trường Thanh nghe vậy, lúc này mới thu hồi ánh mắt, cười khẽ: “Thị tộc vừa mới tấn thăng đã có quà lớn tới cửa, chính là một chuyện tốt. Được rồi, các ngươi đi xử lý tốt chuyện trong thị tộc trước, còn lại thì không cần để ý tới cái gì.”

Nói xong, hắn biến mất ở trên ngai báu.

Xem đến nơi đây, đại bộ phận tu sĩ đều vẻ mặt ngưng trọng.

Bọn họ đều có thể từ trong lời nói của Thẩm Trường Thanh, nghe được ý tứ ẩn giấu bên trong.

Rất rõ ràng.

Thiên Ngô thị tộc vừa mới tấn thăng, liền lại có cường địch đến xâm phạm, bất đắc dĩ thực lực bản thân quá yếu, căn bản là không có tư cách giúp đỡ một chút nào.

“Các vị tu luyện cho tốt đi!”

Khâu Hưng thản nhiên nói một câu, sau đó liền xoay người rời đi.

...

Ngoài Thiên Ngô giới.

Đạo nhân áo xanh cất bước tiến đến.

Đột nhiên, bước chân hắn tạm dừng, ở trước mặt hắn, thân hình Thẩm Trường Thanh chợt xuất hiện.

“Thiên Ngô giới phía trước, người tới dừng lại!”

Nghe vậy, Khai Dương Thần Vương nhìn đối phương, ánh mắt có chút dao động: “Lão phu Khai Dương, tới từ Vân Hải thị tộc.”

“Nếu bổn hoàng không nhìn lầm, các hạ hẳn không phải tu sĩ Vân Hải thị tộc nhỉ!”

Thẩm Trường Thanh khoanh tay, đối với lai lịch Khai Dương Thần Vương, cho dù đối phương không nói hắn cũng có thể biết.

Nhưng khí tức trên thân đối phương tuy mạnh, lại có sự khác biệt với khí tức riêng của Vân Hải thị tộc, dù sao trên thân bất cứ một chủng tộc nào đều tồn tại khí tức riêng.

Hắn bây giờ xem như từng có không ít tiếp xúc với Vân Hải thị tộc, đối với khí tức của bản thân Vân Hải thị tộc cũng rất quen thuộc.

Khai Dương Thần Vương gật đầu: “Lão phu từng nhận đại ân của Vân Hải thị tộc, đặc biệt lập ra hứa hẹn ra tay ba lần cho họ, đợi giải quyết vấn đề các hạ, như vậy lão phu cũng liền không thiếu nợ Vân Hải thị tộc cái gì nữa.”

Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh nheo mắt lại.

Quả nhiên bất cứ một thị tộc cổ xưa nào cũng không thể khinh thường.

Như là Vân Hải thị tộc, thế mà mời được một vị cường giả cấp bậc nửa bước Thần Chủ ra tay, thực sự khiến hắn không ngờ.

Không sai.

Khai Dương Thần Vương trước mắt, rõ ràng chính là một vị nửa bước Thần Chủ.

Tuy đối phương chưa thật sự ra tay, nhưng cường giả tới cấp bậc này của hắn, cho dù là bằng vào khí cơ cảm ứng, cũng có thể đại khái biết rõ thực lực của đối phương ở phạm trù nào.

Hơn nữa, khí tức Khai Dương Thần Vương, so với nửa bước Thần Chủ bình thường còn mạnh hơn vài phần.

Cho dù là vị Thần Vương cổ xưa nọ của Tử Vân thị tộc, nhắm chừng cũng phải kém hơn một bậc

Đại địch!

Tâm thần Thẩm Trường Thanh ngưng trọng.

Tuy nói thời điểm mình ra hết con bài chưa lật, cho dù là Thần Chủ cũng có thể đọ sức một chút, nhưng không thể nói không để tồn tại nửa bước Thần Chủ vào mắt.

Cường giả đến cảnh giới cỡ này, thực lực không tầm thường.

Cho dù là hắn nắm giữ Minh Hà giới, cũng không nhất định có thể trăm phần trăm trấn áp đối phương

Lý do rất đơn giản.

Muốn lợi dụng Minh Hà giới trấn áp cường địch, có một điều kiện tiên quyết, đó là cần kẻ địch tiến vào trong Minh Hà giới, sau đó mới có thể trấn áp kẻ đó.

Chưởng Trung Càn Khôn có thể lôi kéo Thần Vương bình thường, nhưng có thể lay động một vị nửa bước Thần Chủ hay không, điều đó khó mà nói.

Có thể nói.

Khai Dương Thần Vương xuất hiện, xem như một kẻ thực lực mạnh nhất trong tu sĩ Thẩm Trường Thanh từ khi tiến vào chư thiên tới nay thật sự chính diện giao thủ.

Một bên khác.

Khai Dương Thần Vương nhìn Thẩm Trường Thanh trực diện mình, trên khí thế hoàn toàn không rơi vào thế yếu, trong mắt cũng hiện ra một sự khen ngợi.

“Các hạ không hổ là cường giả có thể khiến Vân Hải thị tộc không thể không mời lão phu, riêng khí phách này đã là bất phàm. Đáng tiếc, ngươi chung quy chỉ vừa mới chứng đạo Thần Vương, chưa chắc có thể là đối thủ của lão phu!”

Hắn chưa nói khẳng định hoàn toàn.

Đối phương có thể ở trước khi chứng đạo Thần Vương, đã chém giết Thất Tuyệt Thần Vương.

Bây giờ chứng đạo Thần Vương, thực lực tất nhiên sẽ càng thêm đáng sợ.

Nhưng Khai Dương Thần Vương cũng không có gì kiêng kỵ lắm, đến cảnh giới này của hắn, trừ phi là trực diện Thần Chủ thật sự, bằng không, hiếm có cường giả nào có thể uy hiếp đến bản thân.

Đây là sự tự tin của chí cường giả dưới Thần Chủ.

Theo Khai Dương Thần Vương dứt lời, trường hợp bỗng yên tĩnh.

Trong hư không cô quạnh, hai người đứng trên không, nhìn nhau.

Không khí lặng yên, đã bắt đầu ngưng trọng.

Hồi lâu sau, Khai Dương Thần Vương mở miệng, nhìn về phía Thẩm Trường Thanh ánh mắt đã hoàn toàn khác: “Lão phu vẫn đã đánh giá thấp ngươi!”

Hắn vốn cho rằng đối phương tuy có thể chém giết Thất Tuyệt Thần Vương, nhưng luận tới thực lực cùng lắm chỉ ở khoảng Thần Vương đệ tứ cảnh mà thôi.

Nhưng mà, vừa rồi giằng co, lại khiến hắn trong giây lát đã hiểu.

Tu sĩ trước mắt tuy chỉ là Thiên Địa Thần Vương, nhưng một thân thực lực tuyệt đối không phải Thần Vương đệ tứ cảnh bình thường đơn giản như vậy.

Bình Luận (0)
Comment