Chương 2358: Cường giả ngăn trở lão phu, chính là Phù Dương! (2)
Kẻ sau không cần nhiều lời, kẻ trước chính là chí bảo của Minh Hà Bá Quân, nếu là Vạn Đạo Bi rơi vào trong tay mình, nhắm chừng sẽ dẫn lên phiền toái không nhỏ.
Chí bảo trước mặt, rất dễ dàng làm người ta liên tưởng đến truyền thừa Minh Hà Bá Quân, là rơi vào trong tay mình.
Thẩm Trường Thanh tuy tự tin, nhưng cũng có thể biết, nếu là truyền thừa một Thần Quân hàng đầu, chắc chắn sẽ làm các Thần tộc điên cuồng, đặc biệt truyền thừa Minh Hà Bá Quân đề cập đến sự tồn tại của Tạo Hóa Thần Liên.
Hắn cảm giác, thần vật mình ngụy trang, hẳn là gần như bị phát giác rồi.
Cho nên, chỉ cần không bại lộ Vạn Đạo Bi tồn tại, như vậy chuyện truyền thừa Minh Hà Bá Quân cùng Tạo Hóa Thần Liên, liền không có ai hoài nghi đến trên người mình, cho dù là thật sự hoài nghi đến, cũng có thể dễ dàng giải thích.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao, Thẩm Trường Thanh không dùng Vạn Đạo Bi.
Cho nên, đừng nhìn hắn bây giờ con bài chưa lật không ít, hơn nữa mỗi một con bài chưa lật đều cực kỳ mạnh, nhưng những con bài chưa lật này đều không thể dễ dàng bại lộ.
Khi trực diện một kiếm đó của Lệ Khai Dương, Thẩm Trường Thanh cũng chỉ bằng vào lực lượng hỗn độn đạo thể của mình, mạnh mẽ cản lại một kiếm đó.
Hôm nay.
Trong thân thể hắn vẫn có bất diệt kiếm ý lưu lại, ngăn trở thương thế khôi phục.
Thẩm Trường Thanh lặng yên nuốt vào một cây linh dược, mượn dùng lực lượng linh dược, đánh tan luồng bất diệt kiếm ý kia, đến lúc này thân thể phủ kín vết kiếm, mới lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.
“Lệ Khai Dương!”
Hắn yên lặng ghi tạc trong lòng cái tên này, sau đó ánh mắt uy nghiêm nhìn quét các nơi trong hư không.
Các cường giả kia âm thầm xem cuộc chiến chưa từng rời đi, ở lúc bị ánh mắt đó nhìn quét, chỉ cảm thấy hết hồn, không thể không cuống quít rút lui.
Nói giỡn à.
Cường giả có thể khiến một vị nửa bước Thần Chủ cũng thản nhiên nhận thua, bọn họ không dám trêu chọc
Từ trong lời nói phía sau của Lệ Khai Dương, các tu sĩ này cũng đã biết, đối phương rốt cuộc là vì ai mà đến.
Vân Hải thị tộc!
Sau đó, lại có cường giả liên tưởng đến Vân Hải thị tộc, chuyện lúc trước ngã xuống mấy vị Thần Vương, lại so với một trận chiến vừa rồi, toàn bộ sự kiện liền không cần nói cũng biết.
“Vân Hải thị tộc một lần này, xem như thật sự đá trúng tấm sắt rồi!”
Trêu chọc đến một vị cường giả tương đương với nửa bước Thần Chủ đứng đầu, cho dù là lấy nội tình Vân Hải thị tộc, cũng đủ đối phương uống no nước.
Nếu xử lý không tốt, nói không chừng Vân Hải thị tộc cũng sẽ xuống dốc từ đây.
Phát hiện các cường giả đó rời đi, Thẩm Trường Thanh trực tiếp về tới trong Thiên Ngô giới.
Một trận chiến này, hắn cũng phải tiêu hóa một phen cẩn thận.
Tuy lần này chưa ra hết bài tẩy, nhưng nội tình thực lực bản thân vốn có, là không có chút nào giữ lại.
Nửa bước Thần Chủ đứng đầu.
Lực lượng cường giả cỡ đó bày ra, hoàn toàn không phải Thần Vương khác có thể so sánh.
Toàn lực chiến đấu, Thẩm Trường Thanh tự cảm thấy cũng được lợi rất nhiều, cần tiêu hóa một phen cẩn thận, mới có thể mang những cảm ngộ này biến hết thành thực lực của mình.
. . . . .
Vân Hải thị tộc.
Ở lúc Lệ Khai Dương trở về, Vân Trọng trực tiếp ra mặt đón chào, trên mặt tràn đầy nụ cười: “Bổn hoàng ở đây chúc mừng Thần Vương đại thắng mà về!”
Trong mắt hắn, Thẩm Trường Thanh nhất định đã bị chém giết, Thiên Ngô thị tộc cũng nhất định bị diệt.
Nhìn bộ dáng nụ cười đầy mặt của Vân Trọng, Lệ Khai Dương khẽ lắc đầu: “Để Trọng Hoàng thất vọng rồi, lão phu cũng chưa thể hoàn thành nhắc nhở.”
Lời này vừa nói ra, nụ cười của Vân Trọng nhất thời biến mất, trên mặt có vẻ mặt khó có thể tin: “Sau lưng Thiên Ngô nhất tộc rốt cuộc là có thế lực ra sao, lấy thực lực Khai Dương Thần Vương cũng có thể ngăn được, không lẽ sau lưng nó là có Thần tộc tồn tại!”
Thực lực của Lệ Khai Dương, hắn là rất rõ.
Nhìn chung trong chư thiên thị tộc, thế lực có thể chống đỡ được vị này, nhắm chừng không có bao nhiêu.
Hơn nữa cho dù có thể chống đỡ, cũng phải là toàn lực ứng phó mới được.
Cường tộc nho nhỏ, sao có thể khiến một thị tộc không tiếc trả giá tất cả giúp đỡ, cho nên Vân Trọng mới có thể liên tưởng đến trên thân Thần tộc.
Nhưng cho dù là Thần tộc cũng không có khả năng gì, dù sao Thần tộc cao cao tại thượng, sao có thể để ý một cường tộc.
“Cường giả ngăn trở lão phu, chính là Phù Dương!”
Lệ Khai Dương trầm giọng nói.
“Không có khả năng!”
Vân Trọng thốt ra, vẻ mặt tràn đầy chấn động.
Nếu là nói sau lưng Thiên Ngô nhất tộc có cường giả thế lực chống lưng, hắn đều có thể tiếp nhận, nhưng nếu nói Phù Dương ngăn trở Lệ Khai Dương, lại là hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Chân tướng này, quá mức kinh thế hãi tục.
“Phù Dương ngay cả Thần cảnh viên mãn cũng chưa thể tiến vào, sao có thể chống đỡ được một vị nửa bước Thần Chủ, là có cường giả giả mạo Phù Dương, cho nên Thần Vương mới nghĩ lầm đối phương chính là Phù Dương hay không?”
Vân Trọng sau khi bình tĩnh, lại nói ra phán đoán của mình.
Theo hắn thấy, một tu sĩ Thần cảnh viên mãn cũng chưa tiến vào, là tuyệt đối không có khả năng chống lại một vị nửa bước Thần Chủ.
Cho dù là thiên kiêu đứng đầu thật sự, có thể lấy nửa bước Thần Vương sánh vai Thần Vương đệ tứ cảnh, đã là cực hạn rồi.
Như là vị kia của Chung Sơn thị tộc, chính là như thế.