Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2401 - Chương 2401: Quả Nhiên Là Ngươi (2)

Chương 2401: Quả nhiên là ngươi (2)

Trước kia có Đổ Sơn thị tộc chấn nhiếp, không có ai sẽ có ý tưởng gì đối với Thần Sơn tông, nhưng bây giờ Đổ Sơn thị tộc đã bị diệt, chỉ dựa vào các cường giả kia của Thần Sơn tông, ở trong mắt các tộc chính là tài nguyên biết đi.

Tuy nói Chung Sơn thị tộc gia nghiệp lớn, nhưng nếu có thể chia một chén canh, cũng là không tệ.

“Tông chủ có thể nhìn ra được, vừa rồi ra tay là Thần Chủ một tộc nào hay không?”

Chung Sơn Hạ hỏi.

Chung Sơn Đông Huyền lắc đầu: “Vị Thần Chủ đó ra tay bí ẩn, nhìn không ra quá nhiều manh mối. Cường giả cỡ đó nếu thật muốn che giấu hành tung, không phải ai cũng có thể nhìn thấu.”

Cho dù là lấy tầm mắt của hắn, cũng nhìn không ra thân phận vị Thần Chủ kia.

...

Từ vực ngoại hư không quay về, Thẩm Trường Thanh liền về tới trong Thiên tông.

Chuyện thứ nhất hắn trở lại Thiên tông làm, đó là bế quan.

Ở lúc chém giết Vũ Hoàng, nguyên điểm trong bảng điều khiển đã vọt lên tới hai trăm điểm.

Về sau lại chém giết mấy vị Thần Vương của Đổ Sơn thị tộc, khiến nguyên điểm tăng vọt lên tới độ cao hai trăm tám mươi sáu điểm.

Nhiều nguyên điểm như vậy, nếu có thể hóa hết thành thực lực của mình, Thẩm Trường Thanh tin tưởng, lực lượng của mình tất nhiên có thể tăng cường không ít.

Chẳng qua, hắn chưa lập tức tăng lên, mà là lợi dụng tâm thần tiến vào trong Minh Hà giới.

Trước Vạn Đạo Bi.

Thần niệm Thẩm Trường Thanh hạ xuống, tâm thần lại lần nữa tiến vào trong đại điện thần thông.

Vạn Đạo lão nhân vốn đang buồn ngủ, đột ngột nhìn thấy người tới, liền cuống quít đứng dậy: “Vạn đạo ra mắt tôn thượng!”

“Ngươi làm việc của ngươi, ta chỉ tới tìm chút thần thông mà thôi.”

Thẩm Trường Thanh khoát tay, chưa nói cái gì với Vạn Đạo lão nhân, lập tức mang ánh mắt nhìn về phía trong ngôi sao rậm rạp chung quanh.

Mỗi một ngôi sao, đều đại biểu cho một môn thần thông.

Điều hắn phải làm, chính là ở nơi này tìm kiếm được đủ nhiều thần thông, để cho bản thân tìm hiểu.

Mấy ngày sau.

Tâm thần Thẩm Trường Thanh từ trong Minh Hà giới rời khỏi, sau khi khôi phục một chút, liền chìm vào bên trong bảng thuộc tính.

Chỉ thấy trong bảng thuộc tính, trong một ô có liên quan pháp môn, số lượng thần thông đã tăng vọt đến một ngàn hai trăm ba mươi sáu môn.

Những thần thông này, toàn bộ đều là một môn thần thông hắn ở trong Vạn Đạo Bi lĩnh ngộ ra.

Chuẩn xác mà nói, hẳn là không dùng tới hai chữ lĩnh ngộ.

Bởi vì trong bảng thuộc tính tuy có thần thông ghi lại, nhưng Thẩm Trường Thanh lạic hưa có bất cứ một môn thần thông nào nhập môn, chỉ là học thuộc lòng mà thôi.

Kế tiếp, điều hắn phải làm, chính là lợi dụng nguyên điểm, mang toàn bộ những thần thông này hóa thành tồn tại như pháp tắc.

...

Trong mật thất.

Thân thể Thẩm Trường Thanh ngồi khoanh chân, trên thân thể ngồi im bất động, có đạo vận nồng đậm hiện ra, hoa quang màu sắc rực rỡ lưu chuyển, làm người ta căn bản không dời ánh mắt đi được.

Nếu là có tu sĩ khác cấp bậc Thần Vương tồn tại, sẽ chấn động phát hiện, các đạo vận tràn đầy ra đó, tràn ngập số lượng pháp tắc làm người ta khó có thể tưởng tượng.

Hồi lâu sau, hoa quang màu sắc rực rỡ dần dần yên lặng.

Đôi mắt nhắm chặt của Thẩm Trường Thanh hơi mở ra.

“Sáu trăm tám mươi mốt!”

Dùng mấy tháng thời gian, hắn rốt cuộc mang toàn bộ nguyên điểm tiêu hao sạch sẽ, số lượng pháp tắc cũng từ ba trăm chín mươi lăm ban đầu, trực tiếp tăng vọt đến sáu trăm tám mươi mốt.

Pháp tắc tăng vọt, biến hóa mang đến cũng cực kỳ rõ ràng.

Đầu tiên, chính là động thiên bảy trượng, rốt cuộc hoàn toàn triệt để trưởng thành đến trình độ động thiên tám trượng.

Đồng thời ao nước ba trượng trong động thiên, cũng trưởng thành đến bốn trượng.

Có thể nói, động thiên mở rộng, khiến thực lực của hắn có một sự lột xác không nhỏ.

Nếu ở trước khi động thiên mở rộng, mình tương đương với tồn tại đội sổ trong Thần Vương đội bậc thang thứ hai, như vậy bây giờ sau khi động thiên tám trượng, đã không kém gì Lệ Khai Dương lúc trước.

Đương nhiên, Lệ Khai Dương này, chỉ không phải Lệ Khai Dương trạng thái biển máu, mà là Lệ Khai Dương trạng thái thi triển hoàng cực kiếm đạo.

Dù sao Lệ Khai Dương trạng thái biển máu, đừng nói là đội bậc thang thứ hai, cho dù là trong Thần Vương đội bậc thang thứ nhất, nhắm chừng cũng không có ai có thể chống lại.

Cho dù thiên kiêu các thần cung kia, ở trước khi vào nửa bước Thần Chủ, đối mặt Lệ Khai Dương trạng thái biển máu, cũng phải nhượng bộ lui binh.

Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh cũng chưa có gì oán giận.

Lệ Khai Dương trạng thái biển máu nghiêm khắc mà nói, không hoàn toàn tính là lực lượng đối phương tu luyện mà có, bản thân bây giờ chỉ bằng nội tình, đã có thể sánh vai Lệ Khai Dương ban đầu đã là được rồi.

Nói đến cùng, Lệ Khai Dương trưởng thành đến cấp bậc đó, chính là dùng thời gian mấy chục vạn năm, mới vừa vặn làm được mà thôi.

Mình lại chỉ khổ tu không đến trăm năm, hắn tự hỏi là được rồi.

“Nguyên điểm bây giờ tiêu hao sạch sẽ, về sau muốn tập hợp đủ ba ngàn pháp tắc mà nói, còn cần hơn hai ngàn ba trăm nguyên điểm. Lấy nguyên điểm Vũ Hoàng cường giả cỡ đó cống hiến đến xem, ít nhất cũng phải giết thêm hoàng giả hai mươi mấy thị tộc mới được...”

Giết hoàng giả hai mươi mấy thị tộc, Thẩm Trường Thanh không cần đầu óc đi nghĩ cũng có thể rõ, độ khó trong đó lớn bao nhiêu.

Dù sao hoàng giả thị tộc cũng không phải kẻ ngốc, không có khả năng đứng ở nơi đó tùy ý hắn đi giết.

Bình Luận (0)
Comment