Chương 2410: Thà thiếu không ẩu (1)
“Chẳng lẽ ta thật sự phải thất bại hay sao?”
Hàn Nham rất không cam lòng.
Thân là tán tu, hắn quá rõ tán tu tu luyện rốt cuộc khó khăn bao nhiêu.
Bản thân có thể đột phá Thần cảnh, chính là hao phí thời gian cùng với tâm huyết thật lớn, mới có thể miễn cưỡng điểm hỏa thần hỏa mà thôi.
Nhưng mà, điểm hỏa thần hỏa, lại đã là cực hạn.
Nếu không có gì bất ngờ, Hàn Nham biết, mình cả đời đều chỉ có thể dừng lại ở Thần cảnh tầng một.
Hắn không phải chưa từng nghĩ bái vào tông môn khác, nhưng các tông môn đó thấy hắn tuổi không nhỏ, đều từ chối ngoài cửa.
Dù sao đối với thế lực có tư cách ở Tuyên Cổ đại lục lập tông môn mà nói, một tu sĩ Thần cảnh tầng một, có thể tạo ra tác dụng không lớn.
Mà một vị Thần cảnh tầng một lớn tuổi, càng không có bất cứ tác dụng gì.
Cho dù thật sự dốc hết tài nguyên tông môn bồi dưỡng, khả năng thật sự có thể chứng đạo Thần Vương cũng cực kỳ bé nhỏ.
Hơn nữa, nếu là thực có năng lực như vậy, các tông môn kia cũng sẽ không đi bồi dưỡng một tán tu, hoàn toàn có thể từ trong chủng tộc của mình, tìm một kẻ có thiên phú để bồi dưỡng.
Cho nên, Hàn Nham đến nay cũng chưa thể bái vào bất cứ một tông môn nào.
Chỉ là tuy như vậy, hắn cũng chưa từng bỏ cuộc.
Hôm nay Thiên tông mở rộng sơn môn, mở rộng chiêu nạp tu sĩ vạn tộc.
Sau khi đạt được tin tức này, Hàn Nham trực tiếp tới, bất luận khả năng Thiên tông thu mình lớn bao nhiêu, cho dù chỉ có một phần khả năng, hắn cũng không muốn cứ thế bỏ cuộc.
Bởi vậy, ở lúc nhìn thấy một màn thiên lôi vẫn đang đánh xuống, ý rút lui vừa mới dâng lên trong lòng Hàn Nham, đã bị hắn trực tiếp đánh mất.
Lui!
Tuyệt không thể lui!
Bỏ qua Thiên tông lần này, một lần sau đợi tông môn khác tuyển nhận môn đồ, không biết là chuyện khi nào nữa.
Hơn nữa kéo dài thêm mỗi một ngày, khả năng mình có thể bái vào tông môn liền ít đi một phần.
Nghĩ đến đây, Hàn Nham trực tiếp lấy ra đạo binh mình cất giữ đã lâu, đó là một cái đại ấn hơi tàn phá, ở dưới thần lực rót vào, nở rộ ra hào quang chói mắt.
“Diệt!”
Khuôn mặt hắn dữ tợn, đại ấn được toàn bộ thần lực rót vào, lập tức hướng về trên không mà đi, hung hăng đánh vào nhau với thiên lôi hạ xuống.
Ầm ——
Lực lượng đáng sợ bùng nổ, dưới dư âm đánh tới, Hàn Nham miệng phun thần huyết.
Đạo thiên lôi hạ xuống kia, ở dưới lực lượng đại ấn tấn công, đã trực tiếp tiêu tán.
Nhưng mà, không đợi Hàn Nham vui vẻ một chút, đã thấy có thiên lôi mới sinh ra.
Một màn này, khiến hắn biến sắc hẳn, sau đó giống như làm ra quyết định gì, ánh mắt trở nên kiên định tàn nhẫn.
“Nổ!”
Thanh âm lạnh lùng truyền ra, đại ấn hào quang lấp lánh, một luồng dao động mạnh đến cực điểm, lấy hắn làm trung tâm ầm ầm bùng nổ.
…
Thiên lôi bị hoàn toàn xé rách.
Ở trước mặt Hàn Nham, có cánh cửa ánh sáng hiện ra.
“Thông qua rồi!”
Trong lòng hắn vui vẻ, không để ý thương tổn vừa rồi tự bạo đạo binh mang đến, cuống quít đi về phía cánh cửa ánh sáng.
...
Trong Thiên tông.
Khâu Hưng nhìn cánh cửa ánh sáng đột ngột hiện lên trước mặt, trong lòng rõ, đây là có tu sĩ thông qua khảo nghiệm, thật sự tiến vào trong tông môn.
“Không biết là thiên tài cỡ nào, có thể thông qua khảo nghiệm, tiến vào Thiên tông đầu tiên?”
Trong lòng hắn có chút tò mò.
Nhưng, sau khi nhìn thấy một tu sĩ áo xám, từ trong cánh cửa ánh sáng đi ra, lông mày Khâu Hưng lại nhíu chặt lại.
Thần cảnh tầng một!
Cái này không phải trọng điểm.
Tu sĩ có thể vào Thần cảnh, ở trong Thiên Ngô thị tộc, đã tính là một cường giả.
Nhưng thật sự khiến Khâu Hưng để ý, chính là tuổi của Hàn Nham.
Lấy cảnh giới của hắn hôm nay, liếc một cái có thể nhìn ra Hàn Nham tuổi đã không nhỏ, có thể thấy được thiên phú của y rất bình thường, đệ tử đầu tiên của Thiên tông, phải là thiên tư thượng thừa mới được.
Cho nên, nháy mắt khi nhìn thấy Hàn Nham, Khâu Hưng đã muốn mở miệng, bảo đối phương trực tiếp rời khỏi.
Nhưng khi hắn nghĩ đến Thẩm Trường Thanh ở bên, chỉ có thể mang lời sắp đến bên miệng mạnh mẽ nuốt trở về.
Tông chủ giáp mặt.
Chuyện tông môn, không phải là mình một trưởng lão nho nhỏ có thể làm chủ.
Nếu ở trong thị tộc, hoàng giả giáp mặt, lại càng không phải mình một tên thần tử có thể tự tiện lên tiếng.
“Nghĩ hẳn tông chủ cũng sẽ không để hắn bái vào tông môn nhỉ!”
Khâu Hưng thầm nghĩ.
Một bên khác.
Hàn Nham từ trong trận pháp đi ra, cũng ngay lập tức thấy được hai người đứng ở phía trước, khi nhìn thấy một người cầm đầu, trong lòng hắn chấn động mạnh.
Ngay sau đó, chỉ thấy hắn ba bước cũng chỉ đi hai bước, vội vàng bước lên phía trước hành lễ: “Tán tu Hàn Nham, ra mắt Phù Hoàng!”
Khi nói chuyện, trong lòng Hàn Nham cũng rất thấp thỏm bất an.
Hắn cũng không ngờ, mình vừa mới thông qua trận pháp, đã gặp được vị cường giả trong lời đồn này.
“Ngươi nhận ra bổn hoàng?” Thanh âm Thẩm Trường Thanh bình tĩnh không gợn sóng.
Hàn Nham trả lời thật: “Một trận chiến trước đây không lâu Phù Hoàng lực áp Nam Dương tông, tại hạ may mắn có hi vọng xem từ xa xa. Phù Hoàng thực lực thông thần, chính là cường giả nổi tiếng đương thời, vừa rồi có mạo phạm, xin Phù Hoàng không lấy làm phiền lòng!”
Nhìn tu sĩ cúi đầu trước mặt, Thẩm Trường Thanh thản nhiên nói: “Bổn hoàng chính là tông chủ Thiên tông, ngươi đã vào Thiên tông, nên lấy đệ tử tự xưng.”
“Đệ tử!”
Nghe được câu này, Hàn Nham ngẩng ngay đầu lên, trong mắt hãy còn có kích động khó có thể tin.