Chương 2422: Hàn Nham (2)
Hôm nay khác rồi.
Bái vào Thiên tông, có thể miễn phí vào Vạn Pháp điện một lần, đạt được thần thông tương ứng.
Cơ hội như vậy, hắn không muốn dễ dàng bỏ qua.
Dù sao nếu có thể đạt được thần thông, bản thân cho dù là cảnh giới chưa đột phá, thực lực cũng chắc chắn nâng cao một bước.
Thần cảnh không có thần thông, chỉ là Thần cảnh yếu nhất mà thôi.
Nếu có thể nắm giữ một môn thần thông, đối với mình ngày sau đạt được chiến công sẽ có trợ giúp rất lớn.
Làm ra quyết định, Hàn Nham lập tức đi về phía chủ tông.
Thiên tông địa vực rộng lớn, cho dù là lấy cước lực Thần cảnh, muốn đến chủ tông cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
May mắn, trong ngoại viện tự có trận pháp truyền tống nối tiếp chủ tông, chỉ cần giao nộp ngoài định mức một ít linh thạch là được.
Hàn Nham thiếu thần tinh, nhưng linh thạch lại có một chút.
Dù sao đối với cường giả cấp bậc Thần cảnh mà nói, linh thạch khó có tác dụng gì lớn, đồng thời linh thạch so với thần tinh mà nói, cũng xa không quý giá bằng thần tinh.
Cho dù là tán tu bần cùng như thế nào nữa, chỉ cần có thể tới cấp bậc Thần cảnh, đạt được một ít linh thạch cũng không thành vấn đề.
Tọa trấn trận pháp truyền tống, chính là ngoại môn chấp sự.
Ngoại môn chấp sự này không phải đến từ trận linh, mà là đến từ bản thân Thiên Ngô thị tộc.
Giao nộp linh thạch.
Bước lên trận pháp.
Đợi tới lúc Hàn Nham phản ứng lại, hắn đã xuất hiện ở trong chủ tông.
Linh khí nồng đậm đập vào mặt, so với lúc ở ngoại viện, linh khí nồng đậm hơn không chỉ gấp đôi.
Dựa theo tin tức lệnh bài thân phận cung cấp, Hàn Nham theo chủ tông hướng lên trên, sau nửa canh giờ, chỉ thấy đã có cung điện hùng vĩ xuất hiện ở trong tầm mắt của mình.
“Vạn Pháp điện!”
Ba chữ đơn giản, trong mắt hắn lại giống như bày ra vô số huyền diệu, chỉ là nhìn thêm một lần cũng có loại ảo giác như tâm thần bị kéo vào vực sâu.
“Còn chưa tỉnh lại!”
Có thanh âm bình tĩnh truyền đến, rơi vào trong tai Hàn Nham lại giống như tiếng sét nổ vang, khiến đối phương chấn động tâm thần, trực tiếp tỉnh lại.
Trong nháy mắt, hắn đã mồ hôi ướt đẫm, không dám nhìn tấm biển Vạn Pháp điện thêm nữa.
Sau đó theo thanh âm nhìn lại, nhìn thấy có ông lão mặc áo trắng, tóc bạc mặt hồng hào đang ngồi ở nơi đó, thong thả uống trà phơi nắng, như lão ông tầm thường.
Nhưng mà, Hàn Nham rất rõ, có thể một lời bừng tỉnh mình, sao có thể là ông lão bình thường.
Hơn nữa, trong Vạn Pháp điện ẩn chứa các loại thần thông pháp môn của Thiên tông, cho dù là chấp sự tầm thường, chỉ sợ cũng không có tư cách tọa trấn Vạn Pháp điện.
Không hề nghi ngờ, ông lão trước mắt, nhất định là một vị cường giả thực lực mạnh đến cực điểm.
Bản thân nhìn không ra manh mối, vừa vặn nói rõ, đối phương đã vươn tới cảnh giới tuyệt vời, tuyệt đối không phải Thần cảnh nho nhỏ có thể nhìn thấu.
“Ngoại môn đệ tử Hàn Nham, bái kiến trưởng lão!”
Hàn Nham khom mình hành lễ.
Hắn tuy không rõ thân phận ông lão áo trắng, nhưng nghĩ hẳn cũng phải là cấp bậc trưởng lão mới đúng.
Nghe vậy, Vạn Đạo lão nhân tùy ý liếc hắn, thản nhiên nói: “Không cần đa lễ, lão phu chỉ là một kẻ trông cửa của Vạn Pháp điện mà thôi, ngươi đã là đệ tử mới vào tông môn, đúng ra nên có cơ hội vào Vạn Pháp điện chọn lựa thần thông, tự vào đi!”
Theo lão dứt lời, chỉ thấy cửa Vạn Pháp điện ầm ầm mở ra.
Hàn Nham chỉnh lại quần áo, sau đó lại hành một lễ đối với Vạn Đạo lão nhân: “Cảm tạ trưởng lão!”
Nói xong, hắn mới bước vào.
“Cũng rất có lễ phép, chỉ là xem hắn tuổi không nhỏ, hôm nay mới vừa vặn Thần cảnh tầng một, ngày sau thành tựu chỉ sợ là có hạn đi!”
Vạn Đạo lão nhân lắc đầu khẽ không thể phát hiện được.
Năm đó đi theo bên người Minh Hà Bá Quân, cường giả nào chưa từng thấy, ánh mắt tự nhiên là rất lợi hại.
Ở trong mắt lão, Hàn Nham tuổi không nhỏ, hôm nay cũng chỉ dừng lại ở Thần cảnh tầng một, cho dù là bái vào Thiên tông, ngày sau có thể đột phá cảnh giới mà vào Thần cảnh trung kỳ hay không, cũng là một vấn đề.
Tu sĩ như vậy, tông môn bình thường cũng sẽ không thu vào môn tường.
Nhưng Thẩm Trường Thanh lại vẫn thu đối phương vào, đối với ý tưởng của vị kia, Vạn Đạo lão nhân đại khái có chút hiểu.
Đơn giản chính là chú ý một chữ duyên mà thôi.
Chuyện này, không có quan hệ lớn với lão.
Trước kia tọa trấn ở trước Minh Hà điện, bây giờ tọa trấn ở trước Vạn Pháp điện, đối với Vạn Đạo lão nhân mà nói, đều chỉ là đổi chỗ ngồi mà thôi, không có thay đổi gì mang tính bản chất.
Nếu cố phải nói điểm khác nhau, đó là sau khi Minh Hà Bá Quân ngã xuống, trước Minh Hà điện đã không có sinh linh nào giao thiệp.
Trước mắt tọa trấn Vạn Pháp điện, ngày sau không thể thiếu giao tiếp với tu sĩ Thiên tông.
“So với trước kia cô quạnh, bây giờ trái lại đã có thêm vài phần sinh khí.”
...
“Đây là Vạn Pháp điện sao?”
Nháy mắt bước vào Vạn Pháp điện, Hàn Nham cảm giác mình tựa như đặt mình trong tinh hà loại nhỏ, lượng lớn tinh thạch ẩn chứa thần thông, giống như ngôi sao tùy ý lơ lửng ở trong hư không, nở rộ ra hoa quang lấp lánh.
Cảnh tượng cỡ này, hắn hoàn toàn là lần đầu tiên nhìn thấy trong đời.
Quỷ phủ thần công!
Giờ khắc này, trong đầu Hàn Nham toát ra suy nghĩ như vậy.
Chỉ có quỷ phủ thần công bốn chữ này, mới có thể xứng với cảnh tượng trước mắt.
Mà ở cuối tinh hà, là tồn tại một cánh cửa ánh sáng.