Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2425 - Chương 2425: Mới Tới Thành Thái Cổ (1)

Chương 2425: Mới tới thành Thái Cổ (1)

Phách Thiên Thần Quân khi nói chuyện, biểu cảm ngưng trọng trên mặt không thay đổi.

Ánh mắt Thẩm Trường Thanh nghiêm túc: “Ngươi là nói, Thái Cổ minh có được thực lực chém giết Thần Quân?”

Trong chư thiên Thần Quân không thể toàn lực ra tay.

Như vậy, Thái Cổ minh có thể chém giết Thần Quân, vậy thì có chút không thể tưởng tượng rồi.

Phách Thiên Thần Quân nói: “Vị Thần Quân mới tấn thăng kia không phải ngã xuống trong tay Thái Cổ minh, mà là ngã xuống ở trong chư thiên lôi phạt, nhưng có thể dẫn tới một vị Thần Quân toàn lực ra tay, thậm chí hoàn toàn không để ý chư thiên hạn chế, tự tiện ra tay lực lượng cấp bậc Thần Quân, nội tình của Thái Cổ minh liền không tầm thường.”

“Thì ra là thế!”

Thẩm Trường Thanh gật đầu.

Có thể ép một vị Thần Quân không thể không ra tay lực lượng cấp độ Thần Quân, vậy nói lên Thái Cổ minh ít nhất cũng là có được chiến lực Thần Chủ tuyệt đỉnh.

Chỉ có như vậy, mới có thể ép một vị Thần Quân, không để ý chư thiên hạn chế, sử dụng ra lực lượng cấm kỵ như vậy.

Ở trong chư thiên trước mắt, có thể có được chiến lực Thần Chủ tuyệt đỉnh, đủ để bất cứ một thế lực nào đứng ở đỉnh phong chư thiên.

Bởi vậy có thể thấy được, nội tình Thái Cổ minh, quả thật là đáng sợ kinh người.

“Chỉ là Thái Cổ minh tuy mạnh, nhưng xưa nay đều chỉ tọa trấn trong thành Thái Cổ, không hề tham dự chư thiên vạn tộc tranh đoạt chém giết, xem như một thế lực tương đối trung lập.

Chỉ cần tôn thượng ở trong thành Thái Cổ không làm ra chuyện phá hư quy củ, nghĩ hẳn cũng sẽ không có gì phiền toái.”

Phách Thiên Thần Quân cho rằng đối phương khiếp sợ thực lực Thái Cổ minh, không khỏi lên tiếng trấn an một câu.

Đối với Phách Thiên Thần Quân mà nói, Thẩm Trường Thanh từ chối cho ý kiến.

Thái Cổ minh cường đại hay không, với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì, dù sao mình lần này đi thành Thái Cổ, cũng không phải hướng về phía trở mặt cùng Thái Cổ minh.

Nhưng không hề nghi ngờ, bất cứ một thế lực cổ xưa nào, đều tuyệt đối sẽ không đơn giản giống như bề ngoài.

Thái Cổ minh nhiều năm qua khống chế thành Thái Cổ, có thể trải qua mấy thượng cổ kỷ nguyên mà bất diệt, đủ để nói rõ đối phương rất am hiểu sinh tồn chi đạo.

Cho dù Thần tộc, ở trong thời gian mấy thượng cổ kỷ nguyên, cũng có không ít cái hóa thành bụi bậm.

Cho nên, Thái Cổ minh ở một mức độ nào đó, đã vững vàng hơn so với rất nhiều Thần tộc.

Chẳng qua, chính như Phách Thiên Thần Quân nói.

Thái Cổ minh có thể ép một vị mới bước vào Thần Quân không thể không ngã xuống ở dưới lôi phạt, bởi vậy có thể thấy được nội tình của nó hùng hồn đến cỡ nào.

Thực lực cỡ này, cho dù sánh vai Thần tộc đứng đầu, nhắm chừng cũng không thành vấn đề.

“Nói Vân Long thần tộc có thiên kiêu bị nhốt ở trong thành Thái Cổ, lấy thực lực Thái Cổ minh, nhắm chừng Vân Long thần tộc muốn cứng đối cứng, cũng phải nghĩ kỹ một chút nhỉ!”

Chẳng qua, Vân Chu tốt xấu gì cũng xuất thân Vân thần cung, không có khả năng tùy ý Thái Cổ minh trấn áp mãi.

Nhưng chuyện phương diện này, liên lụy đến Thái Cổ minh và Vân Long thần tộc, cũng tạm thời không phải mình có thể hiểu biết được nhiều như vậy.

Vứt bỏ suy nghĩ trong lòng, hai người vẫn hướng về phía thành Thái Cổ ngự không mà đi.

So với Thiên Lôi vực, Thái Cổ vực rộng lớn hơn rất nhiều.

Thành Thái Cổ là ở khu vực trung tâm Thái Cổ vực, bọn họ ước chừng dùng mấy ngày thời gian, mới xem như thấy được đường nét thành Thái Cổ.

“Đây là thành Thái Cổ!”

Thẩm Trường Thanh nhìn thành trì hùng vĩ phía trước, trong mắt có nét rung động.

Dù là lấy nhãn lực của hắn, cũng liếc một cái không nhìn thấy điểm cuối thành Thái Cổ, thành trì hùng vĩ tràn ngập khí tức thê lương cổ xưa, giống như một thiên địa tọa lạc trong đó, tồn tại mãi mãi.

Ở trước khi đến thành Thái Cổ, Thẩm Trường Thanh cũng còn đang suy nghĩ, thành Thái Cổ trong lời đồn rốt cuộc có bộ dạng thế nào.

Thẳng tới bây giờ, hắn mới xem như thật sự thấy được, như thế nào là thành Thái Cổ.

Nếu không phải trước đó biết đây là một tòa thành trì, Thẩm Trường Thanh cũng suýt nữa cho rằng đây là một phương thiên địa tọa lạc ở Tuyên Cổ đại lục, hoặc là một vị cường giả đáng sợ ngủ say.

Chỉ riêng khí tức cổ xưa đó, đã có thể kinh sợ lòng người, khiến họ theo bản năng sinh ra kính sợ.

Phách Thiên Thần Quân nhìn thành Thái Cổ, trong mắt cũng có cảm khái: “Từ xưa đến nay, thành Thái Cổ luôn nằm ở trung tâm Thái Cổ vực, lời đồn bản thân thành Thái Cổ chính là một món chí bảo đáng sợ đến cực điểm.

Chỉ là món chí bảo này lâu dài tới nay, vẫn luôn không có cường giả nào có thể luyện hóa nó.

Về sau nghe nói có cường giả Thái Cổ minh luyện hóa thành Thái Cổ, mượn dùng uy thế thành Thái Cổ, Thái Cổ minh mới có thể tồn tại lâu dài.”

Chí bảo!

Thẩm Trường Thanh nhìn thành Thái Cổ trước mặt, nét rung động trong mắt không giảm chút nào.

Nếu thành Thái Cổ thật là một món chí bảo, như vậy chí bảo cỡ này lại nên là cấp bậc gì.

“Tiền bối, lời Phách Thiên Thần Quân nói, là thật hay không?”

“Lão phu đối với thành Thái Cổ không có hiểu biết gì, nhưng nó hẳn là chưa sinh ra linh trí, nhưng chỉ xem khí tức của nó mà nói, nói không chừng thực có khả năng là một món chí bảo cường đại, cái đó cũng nói không chừng.

Dù sao trong chư thiên, cũng có một số chí bảo độc đáo, tuy chưa sinh ra linh trí, không vào hàng ngũ đạo binh.

Nhưng luận uy lực mà nói, cho dù là đạo binh cũng khó với tới.”

Thanh Y đưa ra câu trả lời ba phải cái nào cũng được.

Bình Luận (0)
Comment