Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2493 - Chương 2493: Lôi Hoàng Hổn Hển (1)

Chương 2493: Lôi hoàng hổn hển (1)

Nguyên nhân thật sự hắn mời chào Thẩm Trường Thanh, là ở trên đây.

Đối phương biểu hiện ra chiến lực quá mạnh, cho dù là lấy tầm mắt của mình, trong trăm vạn năm cũng chưa từng nhìn thấy có cường giả nào, có thể ở cảnh giới hôm nay, đã có thể có được chiến lực cường đại như thế.

Trừ phi là trong thần cung có thiên kiêu đến, bằng không, chỉ lấy tình huống thiên kiêu vạn tộc bây giờ đến xem, quả quyết không có tu sĩ nào có thể chống lại hắn.

...

Rời khỏi đại điện thành chủ, Thẩm Trường Thanh dẫn theo hai người trực tiếp rời khỏi thành Thái Cổ, hướng về phía Thiên tông mà đi.

Trên đường, Đan Thánh vẻ mặt cảm khái: “Lão phu ở trong thành Thái Cổ mấy vạn năm cũng chưa từng thấy diện mạo vị Thái Cổ minh chủ kia, hôm nay tông chủ ở ngoài thành chiến một trận, lại dẫn động được cả vị kia.

Nếu là tông chủ mới vừa rồi đáp ứng điều kiện của hắn, ngày sau cơ hội chứng đạo Thần Chủ, ít nhất cũng có chín thành.”

Nếu Ám Uyên mời chào là mình, lão nói không chừng sẽ đáp ứng.

Dù sao, có thể được Thái Cổ minh bồi dưỡng, khả năng chứng đạo Thần Chủ rất lớn.

Nếu bản thân có thể chứng đạo Thần Chủ, như vậy thù của Đan tộc, liền có hi vọng bằng vào thực lực của mình đi báo.

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt lạnh nhạt: “Cho dù là không dựa vào Thái Cổ minh, ta cũng vẫn có thể chứng đạo Thần Chủ, đã gia nhập hay không cũng có thể làm tới trình độ đó, ta cần gì phải gia nhập Thái Cổ minh, chịu nó ước thúc?”

“Tông chủ đại tài, lão phu xấu hổ không bằng.”

Đan Thánh thở dài.

Là ánh mắt lão thiển cận.

Lấy thiên phú của vị tông chủ Thiên tông này, muốn chứng đạo Thần Chủ lại nào cần mượn tay người khác thế lực khác.

Có thể ở trong Thiên Địa Thần Vương cảnh, bằng vào thân thể cứng rắn chống đỡ một đòn của Thần Chủ, hơn nữa đánh cho hoàng giả một tộc cũng phải chạy, đối phương xem như một người duy nhất.

Cường giả làm tới trình độ bực này, ngày sau muốn chứng đạo Thần Chủ, không nói dễ như trở bàn tay, nhưng cũng tuyệt đối sẽ dễ dàng hơn so với tu sĩ khác rất nhiều.

Đã đầu nhập vào Thái Cổ minh hay không cũng có thể chứng đạo thành công, như vậy thật sự không cần thiết gia nhập Thái Cổ minh, chịu nó ước thúc.

Sau đó, Đan Thánh nói: “Một lần này Lôi hoàng đào tẩu, mất hết mặt mũi, Lôi Trạch thần tộc nghĩ hẳn sẽ không bỏ qua từ đây, tộc này làm việc không biết xấu hổ, hoàn toàn không để ý thể diện thần tộc, tông chủ còn cần làm tốt phòng bị mới được.”

“Tiền bối yên tâm, bổn tọa tự có chuẩn bị.”

Thẩm Trường Thanh bật cười.

Không nói đến La Bàn Lôi Thần của hắn còn có lực lượng cho một đòn, chỉ nói Thiên Ngô thị tộc trên danh nghĩa đầu phục Chu Phượng thần tộc, như vậy Chu Phượng thần tộc cũng không có khả năng tùy ý Lôi Trạch thần tộc ra tay đối với Thiên Ngô thị tộc, thậm chí Thiên tông.

Mặt khác.

Mình lần này chém giết Thác Nguyệt Thần Vương, đối phương cho không ít nguyên điểm, đợi tới sau khi chuyển hóa những nguyên điểm này, thực lực bản thân lại có thể tăng lên một tầng.

Khi đó không nói có thể sánh vai Thần Chủ, nhưng có thể rút ngắn chênh lệch một chút, nghĩ hẳn là không có vấn đề.

Một trận chiến ngoài thành Thái Cổ, khiến Thẩm Trường Thanh đối với thực lực của mình đã có một sự nhận biết phi thường rõ ràng.

Hắn vốn cho rằng mình động thiên tám trượng, chỉ là không kém gì Lệ Khai Dương lúc trước, xem như Thần Vương đứng đầu đội bậc thang thứ hai.

Nhưng sau khi chiến một trận với Thần Chủ, Thẩm Trường Thanh phát hiện mình đã có chút xem nhẹ bản thân.

Thân thể có thể so với thập phẩm đạo binh, đã có thể khiến mình hoành hành Thần Vương cảnh.

Luận thực lực, hắn hẳn là đã vượt qua Lệ Khai Dương lúc đó, đủ để chen thân đội bậc thang thứ nhất trong Thần Vương chư thiên.

Đợi trở về Thiên tông, luyện hóa nguyên điểm lần này đạt được, tỷ lệ đại khái có thể chen thân tiêu chuẩn đứng đầu trong Thần Vương đội bậc thang thứ nhất trước mắt.

Nhưng so với Lệ Khai Dương trạng thái biển máu, có thể vẫn thua kém một chút.

...

Một trận chiến ngoài thành Thái Cổ, giống như cơn gió truyền khắp Tuyên Cổ đại lục.

“Lôi hoàng tuy chỉ là Thần Chủ tầng một, nhưng cũng là Thần Chủ đích thực vượt qua thiên kiếp, Phù Dương có thể đánh lui hắn, ngoại trừ thực lực bản thân, món chí bảo kia trong tay hắn, cũng chiếm công lao thật lớn.”

Trong Chu Phượng thần tộc, sắc mặt Thanh Tướng Thần Chủ có chút quái dị.

Lần trước gặp Thẩm Trường Thanh, hắn đã tận mắt thấy thực lực của đối phương, tuy chỉ là mới vừa vào Thiên Địa Thần Vương cảnh, nhưng thực lực đủ để sánh vai nửa bước Thần Chủ.

Nhưng mà, nửa bước Thần Chủ cùng Thần Chủ thật sự tuy chỉ chênh lệch nửa bước, nhưng thực lực hai bên lại một trời một vực.

Ở lúc biết được tin tức Lôi hoàng bị đánh lui ở thành Thái Cổ, Thanh Tướng Thần Chủ cũng suýt nữa cho rằng mình nghe lầm.

Thẳng đến sau khi xác nhận lần nữa, mới hoàn toàn tin tưởng tin tức mình nghe được.

Vị kia, thế mà thật sự đánh lui Lôi hoàng.

Chẳng qua, nhìn từ tin tức đạt được, thật sự khiến Thẩm Trường Thanh đánh lui Lôi hoàng, chính là bởi mượn dùng lực lượng một tấm la bàn, trong tấm la bàn kia ẩn chứa sức mạnh to lớn của Thần Quân, lúc này mới khiến Lôi hoàng chạy trối chết.

“Trước đó không lâu Phù Dương sau khi vào Vô Cực hải, liền có truyền thừa Lôi Hồn Thần Quân xuất thế, hôm nay món chí bảo kia trong tay hắn, cũng ẩn chứa lực lượng Thần Quân lôi đạo, ta hoài nghi chí bảo này có liên quan với Lôi Hồn Thần Quân.

Truyền thừa Lôi Hồn Thần Quân xuất thế ở Vô Cực hải, cũng tất nhiên không thoát được can hệ với hắn.”

Bình Luận (0)
Comment