Chương 2531: Luân Hồi thần tôn (2)
“Luân Hồi điện chính là thế lực nắm giữ luân hồi, chính bởi vì có Luân Hồi điện tồn tại, mới có thể khiến luân hồi có thể vận chuyển bình thường, để U Minh cùng chư thiên sinh sinh không thôi.”
Luân Hồi điện.
Thẩm Trường Thanh nheo mắt lại: “Nói như thế, Luân Hồi điện xấp xỉ tương đương tồn tại nắm giữ U Minh, như vậy là cường giả cỡ nào có thể sáng tạo Luân Hồi điện, cai quản toàn bộ U Minh?”
Luân Hồi điện siêu nhiên, hơn nữa khống ché luân hồi, duy trì U Minh cùng với chư thiên vận chuyển bình thường.
Thế lực như vậy, nói là trấn áp toàn bộ U Minh cũng không có chút nào khuyếch đại.
Rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là cường giả thế nào, có thể làm được một bước này.
Cho dù là thượng cổ Nhân tộc hoàng đình lúc trước, muốn làm được một bước này, nhắm chừng cũng còn thiếu một chút nhỉ.
“Kẻ sáng tạo Luân Hồi điện chính là Luân Hồi thần tôn, nhưng tôn vị của Luân Hồi thần tôn, lại là bản thân U Minh thiết lập. Trong lời đồn, chỉ có cường giả ngộ ra luân hồi pháp tắc, mới có cơ hội trở thành Luân Hồi thần tôn.
Bất cứ một vị Luân Hồi thần tôn nào, đều phải duy trì bảo vệ trật tự luân hồi, cam đoan chư thiên cùng U Minh có thể vận chuyển bình thường, nếu không, U Minh sẽ tước đoạt tôn vị kẻ đó, khiến kẻ đó mất đi tư cách cai quản luân hồi.
Cho nên Luân Hồi điện duy trì trật tự, so với nói là vì U Minh cùng chư thiên, chẳng bằng nói là Luân Hồi thần tôn vì cam đoan bản thân không mất đi địa vị siêu nhiên như vậy, không mất đi tư cách cai quản luân hồi mà tồn tại.”
Thanh Y thản nhiên nói.
Đối với sự tồn tại của Luân Hồi thần tôn, lão không có hảo cảm gì, cũng không có ác cảm gì, chỉ là lấy tâm thái bình thường đối đãi mà thôi.
Sau đó, lão nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, lại nói: “Luân hồi pháp tắc không phải ai cũng có thể lĩnh ngộ, cho dù là thời kì thượng cổ Nhân tộc hoàng đình, đều chưa có bất cứ một tu sĩ nào lĩnh ngộ luân hồi pháp tắc tồn tại, trước mắt tôn thượng lĩnh ngộ luân hồi pháp tắc, liền có hi vọng trở thành Luân Hồi thần tôn mới.
Việc này ở trước khi thực lực tôn thượng sánh vai Luân Hồi thần tôn, nhất định đừng bại lộ ra, nếu không sợ là phải có phiền toái lớn.”
Phiền toái lớn?
Thẩm Trường Thanh nhíu mày: “Phiền toái theo như lời tiền bối, là chỉ Luân Hồi điện phải không?”
“Không sai.”
Thanh Y gật gật đầu.
Nói chính xác, không phải Luân Hồi điện, mà là Luân Hồi thần tôn. Luân Hồi thần tôn chỉ có một vị, kẻ đạt được tôn vị cỡ đó, ở trong U Minh đó là tồn tại hầu như tương đương vô địch, một khi mất đi tôn vị liền mất đi địa vị siêu nhiên cùng với thực lực.
Nếu tôn thượng là Luân Hồi thần tôn, ở lúc biết được có kẻ tới sau ngộ ra luân hồi pháp tắc, có khả năng uy hiếp đến bản thân, ngươi sẽ đi làm như thế nào?”
Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh chưa đáp lời, nhưng trong lòng đã có đáp án.
Đi làm như thế nào?
Tự nhiên là gạt bỏ uy hiếp này.
Luân Hồi thần tôn địa vị siêu nhiên thoát tục, có thể đạt được tôn vị này, thì có thể vô địch ở U Minh, ai có thể bỏ qua thứ quan trọng như thế.
Nếu thật có kẻ tới sau ngộ ra luân hồi pháp tắc, cho dù đối phương không có khả năng nào uy hiếp tới mình, cũng sẽ không tùy ý tai hoạ ngầm bực này tồn tại.
“Nhưng nơi này có lực lượng phong cấm của đế quân tồn tại, tôn thượng cho dù là ở nơi này ngộ ra luân hồi pháp tắc, vị Luân Hồi thần tôn kia cũng không suy tính được, nhưng về sau tôn thượng nếu thi triển luân hồi pháp tắc lần nữa, nhắm chừng sẽ khiến trong lòng hắn sinh ra cảm ứng.
Muốn thật sự che chắn Luân Hồi thần tôn tra xét, tôn thượng hoặc chính là tu luyện nhân quả pháp tắc đến cấp bậc cực cao, có thể hoàn toàn che chắn nhân quả của mình, như vậy, Luân Hồi thần tôn tự nhiên liền không tra xét được.
Đương nhiên, nếu tôn thượng có thể trưởng thành đến cấp bậc tương đương với Luân Hồi thần tôn, đối phương cũng nhất định không tra xét ra cái gì.”
Thanh Y nói.
Thẩm Trường Thanh hỏi: “Thực lực Luân Hồi thần tôn mạnh bao nhiêu?”
“Ở trong U Minh, cho dù là Thanh Liên Đế Quân cũng không thể trấn áp hắn, nhưng nếu là rời khỏi U Minh, không có luân hồi tôn vị thêm vào, hắn không phải đối thủ của Thanh Liên Đế Quân.”
“...”
Trong lòng Thẩm Trường Thanh có chút bất đắc dĩ.
Thực lực Thanh Liên Đế Quân mạnh như thế nào, chính hắn cũng không phải quá rõ, nhưng nhìn từ tình huống trước mắt hiểu biết, không có ai có thể là đối thủ của Thanh Liên Đế Quân.
Cho dù là vị kia thức tỉnh trong hư không vô ngần, so với Thanh Liên Đế Quân nhắm chừng cũng kém một chút.
Nhưng mà, ở U Minh, thực lực Luân Hồi thần tôn cho dù là Thanh Liên Đế Quân cũng khó trấn áp, như vậy thực lực mạnh bao nhiêu liền có thể nghĩ mà biết.
Nếu muốn thật sự trưởng thành đến cấp bậc đó, không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.
Thay lời khác để nói, mình bây giờ ngộ ra luân hồi pháp tắc, muốn không bị Luân Hồi thần tôn tra xét, cũng chỉ có thể tu luyện nhân quả pháp tắc, hoàn toàn che giấu đi nhân quả của mình.
Chỉ có như vậy, mới có thể không sợ Luân Hồi thần tôn cảm giác.
Hai con đường Thanh Y nói, thật ra bây giờ bày ở trước mặt Thẩm Trường Thanh, chỉ có một con đường mà thôi.
Hắn cũng không ngờ, mình ở trong đầm sét ngộ đạo, sẽ vô hình trung trêu chọc đến một kẻ địch cường đại.
“Trừ hai thứ trên, tôn thượng thật ra tồn tại phương pháp thứ ba không sợ Luân Hồi thần tôn tra xét.”
Cuối cùng, Thanh Y lại bổ sung một câu.