Chương 2540: Tranh phong (1)
Dứt lời, uy lực mênh mông ầm ầm bùng nổ.
Thánh đế chân đạp hư không, ma khí màu đen càn quét hư không, trong ma khí giống như có vô số sinh linh ở nơi đó kêu rên gào rống, chỉ riêng thanh âm đã có thể chấn nhiếp tâm hồn tu sĩ.
Lúc Cổ Tâm tránh ở nơi xa nhìn thấy những sinh linh kia trong ma khí, sắc mặt không khỏi biến đổi.
Những sinh linh này, không phải sinh linh nào khác, chính là ức vạn tu sĩ ngã xuống ở trong tay đối phương.
Nhìn oan hồn sinh linh kêu rên gào rống, thảm trạng như vậy khiến hắn cảm thấy tim đập nhanh một phen.
Nếu mình lúc trước cũng ngã xuống ở trong tay đối phương, cũng sẽ hóa thân một vị trong ức vạn oan hồn kia hay không.
“Lời đồn sinh linh sau khi chết chính là vào U Minh, nhưng xem bộ dáng như vậy, nếu là chết trong tay hắn, chỉ sợ tư cách vào U Minh cũng không có nhỉ!”
Đang lúc Cổ Tâm âm thầm chấn động.
Một bên khác, Thánh đế đã thúc giục lực lượng oan hồn ức vạn sinh linh, hóa thành một quyền chí tà chí ác, hung hăng đánh lên phong cấm của Đế Lăng.
Uy năng của một quyền đó, có thể trực tiếp phá diệt một phương thiên địa.
Cho dù là Thần Chủ tầm thường giáp mặt, nếu là dưới tình huống không ngăn cản, thần thể cũng có thể bị trực tiếp đánh tan.
Nhưng mà ——
Một quyền mạnh nhất này khi đánh lên vách ngăn Đế Lăng, Thánh đế chỉ cảm thấy mình giống như đánh lên một vách đá cứng rắn đến cực hạn, lực lượng phản chấn mạnh mẽ mãnh liệt ập đến, khiến thân thể hắn trực tiếp bay ngang ra ngoài.
“Phành!”
Hư không bị nổ tung.
Thân thể cường hãn đến cực điểm, ở dưới luồng lực lượng phản chấn kia, cũng hiện ra vết rạn nứt, thần huyết không ngừng chảy xuống.
Không đến nửa hơi thở, chỉ thấy ma khí chữa trị, toàn bộ thương thế trên người đều khôi phục hoàn toàn.
Chẳng qua thương thế trên người là khôi phục rồi, nhưng sắc mặt Thánh đế lại âm trầm như nước.
Hắn nhìn Đế Lăng trước mắt, khó chịu giống như trước mặt có ngọn núi báu, mình lại bị ngăn cản ở bên ngoài không vào được.
“Đáng chết!”
“Vì sao nhiều năm như vậy, phong cấm Lý Thanh Liên bày ra còn có thể mạnh như thế!”
Thánh đế tràn đầy không cam lòng.
Mình thật không dễ gì tìm được chỗ Đế Lăng, kết quả lại không vào được, nếu thực là như vậy, như vậy thời gian mình lúc trước tiêu phí, coi như tất cả đều lãng phí.
Ngay lúc này, có một luồng khí tức cường đại lấy tốc độ cực nhanh tới gần.
“Ai!”
Thánh đế rống giận, hướng về hư không bên cạnh tung một cú đấm, lực lượng đáng sợ xé rách không gian, lộ ra bóng tối vô tận bên trong.
Ở khoảnh khắc không gian vừa mới bị xé rách, chỉ thấy có một lực lượng cường đại tương tự từ nơi đó đánh đến, khi hai luồng lực lượng va chạm, trăm vạn dặm hư không đều tan rã hết.
“Nghe đại danh Thi Ma đã lâu, hôm nay được thấy, thực lực quả thật bất phàm.”
Tiếng cười khẽ truyền đến, một cái người trung niên áo dài xanh đã xuất hiện ở nơi đó.
Áo dài xanh!
Trong mắt Thánh đế hiện lên một mảng chán ghét.
Hắn đối với áo dài màu xanh xưa nay đều không có hảo cảm gì, phàm là nhìn thấy người mặc áo dài màu xanh, đều có một sự xúc động ra tay.
Chẳng qua, người tới có thể trực tiếp hóa giải thế công của mình, nói rõ thực lực không tầm thường, cho nên Thánh đế cũng chưa mạo muội ra tay.
“Ngươi là ai!”
Hắn lạnh lùng hỏi.
Không đợi Thẩm Trường Thanh trả lời, Cổ Tâm đã ngự không tiến lên một bước, tới trước mặt Thánh đế trầm giọng nói: “Tông chủ, hắn chính là Thiên tông Phù Dương.”
“Thiên tông Phù Dương!”
Thánh đế như là nghĩ đến cái gì, nhưng trước sau đều không có ký ức tương quan.
Hắn mấy năm nay đều ở lại trong Hỗn Loạn Cấm Khu, không có bao nhiêu hiểu biết đối với chuyện xảy ra bên ngoài.
Thấy vậy, Cổ Tâm không khỏi âm thầm truyền âm, mang chuyện có liên quan tới Thiên tông Phù Dương, đều lần lượt báo cho đối phương.
Sau một lúc, ánh mắt Thánh đế nhìn về phía Thẩm Trường Thanh liền có một chút biến hóa.
Sau khi nghe Cổ Tâm giải thích, hắn mới xem như rõ, vị trước mắt này rốt cuộc có lai lịch thế nào.
Cường giả cấp bậc tuyệt đỉnh Thần Vương mới quật khởi.
Có thể cứng rắn đối kháng tồn tại như Thần Chủ.
Từ trên người đối phương, Thánh đế giống như thấy được hình bóng của mình.
Một bên khác.
Thẩm Trường Thanh ở sau khi nghe được Cổ Tâm nói, ánh mắt nhìn về phía Thánh đế cũng trở nên cổ quái: “Tông chủ?”
“Bổn tọa chính là Thánh Liên tông tông chủ Thánh đế, các hạ tới đây có mục đích gì?”
Thánh đế nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều nữa, mà là lạnh giọng hỏi.
Đế Lăng chính là thứ của mình, tuyệt đối không cho phép bất cứ tu sĩ nào nhúng chàm, cho dù là tuyệt đỉnh Thần Vương lại có thể như thế nào, mình cũng không phải chưa từng giết.
Nghe được lời của đối phương, ánh mắt Thẩm Trường Thanh lóe lên.
Hắn không ngờ Thi Ma tự xưng Thánh đế, hơn nữa còn thành lập một cái Thánh Liên tông, ở trước kia, mình cũng chưa từng nghe nói danh hiệu Thánh Liên tông.
Chẳng qua, tông môn có thể có Thi Ma tọa trấn, cho dù là bây giờ chưa có danh tiếng gì, ngày sau nhắm chừng cũng có động tĩnh không nhỏ.
Trong lòng nghĩ như thế, vẻ mặt Thẩm Trường Thanh lạnh nhạt: “Ngươi tới được nơi đây, bổn tọa không tới được?”
“Muốn tới đây, phải xem ngươi có thực lực đó hay không.”
Trong mắt Thánh đế hiện lên ánh mắt màu đỏ tươi, kèm theo thời điểm dứt lời, liền trực tiếp ra tay.
Bản thân hắn đã không phải một người bình hòa.
Lại thêm nơi đây chính là Đế Lăng, không cho phép tu sĩ khác nhúng chàm.