Chương 2548: Biến hóa của yêu tà nhất tộc (1)
“Chỉ tiếc, trường sinh đạo vẫn chưa thể hoàn thiện bao nhiêu, bằng không, tốc độ ta đột phá Thần giai tầng năm sẽ nhanh hơn một chút!”
Đông Phương Chiếu âm thầm thở dài.
Thần đạo huyền diệu.
Tiên đạo tuyệt cường.
Nhưng hắn không tu thần đạo cũng không đi tiên đạo, mà là tự sáng tạo trường sinh đạo.
Đông Phương Chiếu có loại dự cảm, nếu trường sinh đạo của mình có thể được tiến một bước hoàn thiện, thực lực tất nhiên sẽ tiến bộ rất lớn.
Nhưng mà, ngộ đạo không phải chú ý đóng cửa làm xe, chém giết với cường giả tương tự cũng là một loại ngộ đạo.
Hôm nay trong Nhân tộc không có đối thủ thích hợp chém giết, hắn cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào chư thiên bên ngoài.
...
“Hành vân bố vũ, thủ đoạn phi phàm!”
Trong Di Thần cung, Kỷ Toàn thời điểm đứng ở trên đỉnh núi, tận mắt chứng kiến một màn này, biểu cảm trên mặt cũng phức tạp.
Cho dù ở trong Trung Huyền giới, cũng chưa ai có thể có được thủ đoạn hành vân bố vũ cỡ này.
Thần Vương cường đại, ở chỗ họ có được vô thượng thần lực, có thể tạo thành lực phá hoại kinh người.
Trên thực tế, thần thông thủ đoạn như là hành vân bố vũ cỡ này, cho dù là Thần Vương cũng khó nắm giữ.
Càng đừng nói, chỉ bằng một tờ văn thư, đã có thể vắt ngang qua châu vực, trực tiếp tới trên không Tây Châu đại vực, hóa giải nạn hạn hán mười vạn dặm.
Từ nơi này, Kỷ Toàn có thể cảm nhận được Nhân hoàng thủ đoạn quỷ thần khó lường.
“Trung Huyền giới vẫn luôn có lời đồn Nhân hoàng, lại chưa từng thật sự có Nhân hoàng xuất hiện, chưa từng nghĩ Nhân hoàng ngưng tụ khí vận Nhân tộc thành lập hoàng đình mà sinh ra, lại có được uy năng như vậy.
Cũng chỉ là vị kia bây giờ tu vi còn thấp mà thôi, nếu thực chờ hắn đến trình độ mở động thiên, bằng vào khí vận Nhân hoàng giúp đỡ, cho dù là cường giả đứng đầu trong Trung Huyền giới xuất hiện, chỉ sợ cũng không phải đối thủ.”
Người mạnh nhất Trung Huyền giới, chính là Quy Tắc Thần Vương.
Đừng nhìn Quy Tắc Thần Vương bao trùm ở trên, hoàn toàn vượt lên trên Động Thiên.
Nhưng Nhân hoàng khí vận hùng hồn, hoàn toàn không phải bất cứ một tông môn nào của Trung Huyền giới có thể so sánh.
Thật chờ thực lực vị Nhân hoàng kia đến trình độ mở động thiên, bằng vào khí vận hùng hồn của hoàng đình, cho dù là vắt ngang qua một đại cảnh giới trấn áp kẻ địch mạnh, nhắm chừng cũng không phải vấn đề gì lớn.
Những năm gần đây, Kỷ Toàn cũng luôn luôn yên lặng chú ý tin tức Trung Huyền giới.
Từ sau khi vị Thẩm trấn thủ kia từ Trung Huyền giới rời đi, Trung Huyền giới giống như im hơi lặng tiếng, không còn có chút động tĩnh nào.
Chẳng qua, hắn cảm giác được, Trung Huyền giới bây giờ yên lặng không phải là thật sự sợ, rất có khả năng là đang có mưu tính khác.
Dù sao luận tới nội tình, nội tình Trung Huyền giới, so với Nhân tộc hoàng đình bây giờ hùng hậu hơn rất nhiều.
Đối phương không làm ra ứng đối thì thôi, nếu thật có động tác gì, liền nói lên Trung Huyền giới đã làm tốt đầy đủ chuẩn bị, đến lúc đó hoàng đình muốn ngăn cản, liền không dễ dàng như vậy.
“Trừ phi... Là vị Thẩm trấn thủ kia có thể trở lại.”
“Chỉ là vị kia đang ở trong chư thiên, hôm nay tình huống thế nào, cũng còn chưa biết.”
Kỷ Toàn nghĩ tới Thẩm Trường Thanh.
Có thể nói.
Đại Tần có thể chỉnh hợp cả phương lập ra Nhân tộc hoàng đình, đều là dựa vào công lao vị Thẩm trấn thủ kia.
Nếu không phải có vị Thẩm trấn thủ kia, hoàng đình chỉ sợ ở lúc vừa mới thành lập, đã bị Trung Huyền giới nháy mắt lật đổ rồi.
Dù sao, Trung Huyền giới đối với Nhân tộc hoàng đình xuất hiện, là ôm sự bất mãn thật lớn.
Tương tự, Thẩm Trường Thanh cũng là một người duy nhất Kỷ Toàn nhìn không thấu.
“Trên người vị kia quá nhiều bí mật, nhưng chỉ cần hắn chưa thật sự ngã xuống, nhắm chừng Trung Huyền giới cũng không dám có động tác gì lớn, trừ phi có thể có Thần Chủ xuất thế...”
Kỷ Toàn khẽ lắc đầu.
Thần Chủ.
Nói dễ hơn làm.
Nhìn chung Trung Huyền giới vô số năm tháng, cũng chưa có bất cứ một vị Thần Chủ nào tồn tại trên đời. Mạnh như Lục Tiên Thần được xưng thiên hạ đệ nhất Trung Huyền giới, cũng chưa thể thật sự chứng đạo Thần Chủ, càng đừng nói là tu sĩ khác.
Cho nên, ở dưới tình huống Thần Chủ không ra, Kỷ Toàn không cho rằng có ai có thể uy hiếp vị Thẩm trấn thủ kia.
Một bên khác.
Trên triều đình.
Sau khi Nhân hoàng đại ấn đóng xuống, văn thư cầu mưa hóa thành hào quang lao đi, Cổ Hưng nhìn quần thần, thản nhiên nói: “Nạn hạn hán Tây Châu đại vực đã có thể giải quyết, kế tiếp còn có chuyện khác hay không?”
Nghe vậy, quần thần nhìn nhau, đều không nói gì.
Cổ Hưng nói: “Nếu là không có việc gì, thì bãi triều ở đây đi!”
Ngũ Cam hầu hạ bên cạnh tiến lên một bước, giọng the thé cao giọng nói: “Bãi triều!”
...
Trong ngự thư phòng.
Sau khi bãi triều, Cổ Hưng ngồi ở nơi đó, bày ở trước mặt hắn, đó là Vạn Lục ngọc phù.
“Thẩm trấn thủ rốt cuộc có tin tức truyền về rồi!”
Cổ Hưng vẻ mặt thoải mái, tảng đá lớn trong lòng ban đầu cũng buông xuống không ít.
Từ lúc hắn đưa tin cho đối phương đến nay, đã có hơn nửa năm thời gian, nhưng lại trước sau không có hồi âm.
Đối với điều này, Cổ Hưng cũng không thể không tính cho trường hợp xấu nhất.
Tuy ở trong mắt hắn Thẩm Trường Thanh thực lực cường đại, không có khả năng có ai có thể uy hiếp đến an nguy của đối phương.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến chư thiên vạn tộc uy hiếp, Cổ Hưng liền biết, mạnh như Thẩm Trường Thanh, cũng không có khả năng thật sự vô địch chư thiên.
Nếu không, Nhân tộc sao có thể đến nay cũng an phận ở một góc.