Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2762 - Chương 2762: Hoàng Cực Kiếm Đạo, Âm Thầm Tập Sát! (1)

Chương 2762: Hoàng cực kiếm đạo, âm thầm tập sát! (1)

Ở trước mặt hai người, dù đều là cường giả cấp bậc Thần Vương, cũng sinh ra một loại ảo giác tựa như con kiến.

Trong hư không.

Thái Sơn đánh tan thần thể một vị Thần Vương vạn tộc, sau đó liền nhìn về phía chiến trường chỗ Thẩm Trường Thanh, tâm thần chấn động không thôi.

“Đây là thực lực của Thẩm trấn thủ sao?”

Hắn biết thân phận Thẩm Trường Thanh, chính là tông chủ Thiên tông hôm nay.

Chỉ là điều duy nhất khiến Thái Sơn không ngờ tới là, thực lực Thẩm Trường Thanh đã cường đại tới trình độ này.

Chư thiên đồn đại, đối phương chính là Thần Vương tuyệt đỉnh.

Một trận chiến ngoài thành Thái Cổ, có thể đánh lui Lôi hoàng, là dựa vào lực lượng món chí bảo nào đó, luận tới thực lực thật sự, đối phương cùng Thần Chủ hẳn là chênh lệch không nhỏ mới phải.

Nhưng bây giờ nhìn, Thái Sơn mới phát hiện đồn đại chung quy là không thật.

Chỉ lấy thực lực Thẩm Trường Thanh hôm nay biểu hiện ra, đâu chỉ là Thần Vương tuyệt đỉnh đơn giản như vậy, cho dù là so với Thần Chủ cũng không kém bao nhiêu.

Trong bất tri bất giác, vị hậu bối này ngày xưa, đã trưởng thành đến trình độ như vậy.

Trong lúc nhất thời, vẻ mặt Thái Sơn cũng có chút hoảng hốt.

Lúc này mới bao nhiêu năm, một Trừ Ma sứ nho nhỏ năm đó, đã đến trình độ có tư cách chen thân đỉnh cao chư thiên.

...

Ở lúc các thế lực chiến đấu chém giết.

Bên ngoài chiến trường, có một người lặng yên tự do ở trong hư không, mỗi khi có thần quang lóe lên, có thể thấy được hư ảnh một thành trì hiện lên, ngay sau đó liền có tu sĩ biến mất không thấy.

“Không cần bao lâu nữa, Tấn thành có thể có cơ hội tiến một bước lột xác!”

Tâm tình Mạc Tử Tấn rất tốt.

Từ sau khi rời khỏi Minh Hà giới, hắn đã ở trong Tuyên Cổ đại lục du lịch, trong lúc đó cũng đụng phải cường giả các tộc.

Đối với kẻ đánh thắng được, Mạc Tử Tấn liền trực tiếp ra tay, đánh không lại thì trực tiếp chạy.

Dọc đường, không ít Thần cảnh đều ngã ở trong tay hắn.

Vốn Mạc Tử Tấn đã đến cấp bậc nửa bước Thần Vương, hôm nay càng đến cấp bậc nửa bước Thần Vương đỉnh điểm, chỉ thiếu chút nữa liền có thể trực tiếp tấn thăng Thần Vương.

Hắn có loại dự cảm.

Tu sĩ vạn tộc tấn thăng Thần Vương, cần vật chịu tải tồn tại, mà hắn tấn thăng Thần Vương không cần vật chịu tải gì cả.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Làm căn nguyên Mạc Tử Tấn sinh ra, Tấn thành chính là tương đương với vật chịu tải thích hợp nhất.

Chỉ là thật sự muốn chứng đạo Thần Vương không dễ dàng như vậy.

Lần này nghe nói tin tức Hắc Ma thần tộc muốn khai chiến với Hoàn Sơn thần tộc, Mạc Tử Tấn mới theo sát ở phía sau cường giả thị tộc khác mà đến, chính là vì muốn ở trong đại chiến nhặt mót chút, để mình có thể chứng đạo thành công.

Xuất phát từ cẩn thận, Mạc Tử Tấn chưa tìm bất cứ đối thủ nào cường đại, chỉ chọn lựa một ít Thần cảnh lạc đàn xuống tay.

Lấy thực lực của hắn, nghiền áp Thần cảnh tầm thường hoàn toàn không phải vấn đề.

Ngay tại thời điểm Mạc Tử Tấn lại thu một tên Thần cảnh vào Tấn thành, trong lòng hắn bỗng dâng lên báo động mãnh liệt.

Không kịp nghĩ nhiều, Mạc Tử Tấn trong tích tắc từ hư không trước mắt dịch chuyển đi.

Giây tiếp theo, hư không tan vỡ.

Có cường giả đạp không mà tới, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn.

“Lén lút, âm thầm giết hại Thần cảnh tộc ta, quả thực muốn chết!”

“Thần Vương!”

Mạc Tử Tấn nheo mắt lại.

Từ trên thân người tới, hắn cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ.

Không hề nghi ngờ, cường giả trước mắt chính là một vị Thần Vương thật sự.

Trong nháy mắt, Mạc Tử Tấn từ trong hư không rời đi, hướng về ngoài chiến trường trốn chạy.

Vị Thần Vương đó thấy vậy, khinh thường cười: “Vẻn vẹn nửa bước Thần Vương, muốn từ trong tay ta đào tẩu, si tâm vọng tưởng!”

Dứt lời, hắn như không nhanh không chậm bước ra một bước, hư không nháy mắt dịch chuyển, không đến một hơi thở, đã rút ngắn lại khoảng cách của hai người.

Cảm thụ được khí tức phía sau áp sát, Mạc Tử Tấn vẻ mặt bình tĩnh, không ngừng đẩy nhanh tốc độ của mình.

Không bao lâu, hai người đã hoàn toàn rời xa chiến trường ban đầu.

Đột nhiên, thân hình Mạc Tử Tấn ngừng lại.

Không gian trước mắt tan vỡ, vị Thần Vương kia đã đạp không mà tới, trực tiếp chặn lại ở phía trước hắn.

“Sao không chạy nữa?”

Đối phương như có hứng thú nhìn chằm chằm Mạc Tử Tấn, trên mặt tràn đầy nét châm chọc.

“Nếu là không chạy, là đã làm tốt chuẩn bị nhận lấy cái chết phải không?”

“Hươu chết về tay ai còn chưa biết, bây giờ nói mạnh miệng không khỏi quá sớm!”

Mạc Tử Tấn cười lạnh.

Ở nháy mắt hắn dứt lời, chỉ thấy có thành trì hùng vĩ từ hư không hạ xuống, tầng tầng hư không tan vỡ, áp lực đáng sợ khiến nụ cười của vị Thần Vương kia cứng ngắc, trong mắt hiện ra nét kinh hãi.

“Thần quốc!”

Hắn giống như gặp được thứ không thể tưởng tượng.

Thần quốc!

Đối phương thế mà đã mở thần quốc!

Không đợi vị Thần Vương kia phản ứng lại, hắn đã rơi vào trong lĩnh vực thiên tai.

Trong lĩnh vực, Mạc Tử Tấn áo trắng bay bay, ánh mắt hờ hững nhìn đối phương.

“Nói thật, từ khi ta vào chư thiên tới nay chưa bao giờ từng giao thủ với Thần Vương, hôm nay để ta nhìn xem, Thần Vương trong lời đồn mạnh như thế nào.

Nếu thực lực của ngươi không đủ, hôm nay một thân thần huyết không thiếu được phải để lại chỗ này!”

Khi nói chuyện, trong đôi mắt của hắn có một mảng màu đỏ tươi hiện lên, trên mặt có nụ cười quỷ dị.

Thần huyết Thần Vương!

Bình Luận (0)
Comment