Chương 2769: Kho báu Hoàn Sơn thần tộc (2)
Mấy năm thời gian, đối với thương thế của Thần Chủ mà nói, khó có thể tạo ra tác dụng lớn.
Lúc này Lôi hoàng chính như Lệ Khai Dương nói, không ở thời kỳ toàn thịnh.
Nghĩ đến đây, sự kiêng kị của Thẩm Trường Thanh đối với Thần Chủ lại đã tăng lên một cấp bậc.
Thần Chủ bị thương nặng đã mạnh đến thế, như vậy Lôi hoàng thời kỳ toàn thịnh, sẽ chỉ càng thêm đáng sợ.
“Ta ở sau khi mở động thiên chín trượng cùng mệnh nguyên bốn trượng, cho dù là Lệ Khai Dương cũng tỷ lệ đại khái không phải đối thủ của ta, chư thiên Thần Vương ta gần như đã có tư cách quét ngang.
Lại thêm một gã Lệ Khai Dương cũng ở Thần Vương tuyệt đỉnh, có thể lực áp Thần Vương các tộc, lại chỉ có thể liều lưỡng bại câu thương với một gã Lôi hoàng bị thương nặng, chiếm cứ ưu thế bé nhỏ không đáng kể.
Có thể thấy được một khi chứng đạo Thần Chủ, đó là thật sự vượt lên trên Thần Vương!”
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Sau đó, hắn lại cảm khái một câu.
“Lôi hoàng ở trong Thần Chủ không tính là mạnh, một gã Lôi hoàng còn ép ngươi ta đến bậc này, đổi làm các Thần Chủ đứng đầu thật sự kia ra tay, chúng ta trong khoảnh khắc liền hóa thành tro bụi “.
“Phù hoàng cần gì phải khiêm tốn, năm đó lúc gặp nhau, ta còn có nắm chắc cân sức ngang tài với Phù hoàng, nhưng hôm nay gặp lại Phù hoàng, đã không phải đối thủ.”
Lệ Khai Dương lắc đầu.
“Lấy thiên tư của Phù hoàng, ngày khác chứng đạo Thần Chủ chính là chuyện tất nhiên. Ta thậm chí hoài nghi Phù hoàng có thể trước ta một bước, đặt chân lĩnh vực Thần Chủ.”
“Chứng đạo Thần Chủ nói dễ hơn làm.”
Thẩm Trường Thanh từ chối cho ý kiến cười.
“Nói không chừng Lệ hoàng trước ta một bước chứng đạo Thần Chủ, cũng không phải không có khả năng.”
Nói xong, hắn lại ở trong lòng bổ sung một câu.
“Dù sao ta là không có khả năng gì chứng đạo Thần Chủ, dù sao tiên đạo lấy đâu ra Thần Chủ!”
Không biết suy nghĩ trong lòng Thẩm Trường Thanh, Lệ Khai Dương nói: “Có chuyện, ta trái lại phải nhắc nhở Phù hoàng một chút.”
“Mời Lệ hoàng nói.”
Quy tắc không phải lĩnh ngộ càng nhiều càng tốt, tuy ở trong cấp bậc ngang nhau, nắm giữ càng nhiều quy tắc, có thể khiến thực lực tu sĩ càng thêm cường đại, nhưng nếu là muốn tiến một bước nữa, thì không dễ dàng như vậy.
Từ xưa đến nay, bao nhiêu thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm quét ngang cùng thế hệ, vượt cấp giết địch, nhưng phần lớn đều kẹt ở cấp bậc nào đó, không thể tiến thêm.”
“Xét đến cùng, chính là bởi vì thiên tư bọn họ quá mạnh, hơn nữa lại tâm cao khí ngạo, tự nhận là mình có thể làm được chuyện tu sĩ khác không làm được, chỉ để ý tìm hiểu càng nhiều quy tắc, theo đuổi chiến lực cực hạn.
Đợi tới lúc nhìn lên cánh cổng Thần Chủ, mới phát hiện cánh cổng Thần Chủ vốn có thể dễ dàng đẩy ra, không biết từ khi nào biến thành một lạch trời không thể vượt qua.”
Lệ Khai Dương nghiêm túc nói.
Lần trước hắn nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, đối phương còn chưa nắm giữ lực lượng quy tắc nào, lần này khi gặp lại, đối phương đã nắm giữ ba đạo quy tắc.
Không thể không nói, thiên tư lĩnh ngộ quy tắc của Thẩm Trường Thanh, khiến Lệ Khai Dương cũng cảm thấy giật mình.
Nhưng mà, thành cũng thiên phú, bại cũng thiên phú.
Nếu Thẩm Trường Thanh một mặt đắm chìm ở trong lực lượng quy tắc cấp cho, rất dễ dàng sẽ lạc mất bản thân, do đó dẫn tới trầm luân trong đó, bị sóng triều đại thế cuồn cuộn nuốt chửng.
Nói thật, đối với Thẩm Trường Thanh, Lệ Khai Dương là phi thường thưởng thức.
Nhìn chung toàn bộ cường giả chư thiên, cho dù Thần Chủ cao cao tại thượng, có thể khiến hắn tán đồng cũng không có mấy ai.
Nếu Thẩm Trường Thanh thực bởi vậy trầm luân, Lệ Khai Dương cũng sẽ vì thế cảm thấy tiếc hận.
“Điều Lệ hoàng nói, trong lòng ta cũng rõ, việc này trong lòng ta đã có tính toán.”
Thẩm Trường Thanh mỉm cười nói.
Nghe vậy, Lệ Khai Dương gật gật đầu: “Ta cũng chỉ là lắm miệng một câu, Phù hoàng không cần để ở trong lòng.”
“Đi thôi, nhìn xem xác thượng cổ Bạch Trạch trong lời đồn, rốt cuộc là ở nơi nào!”
Thẩm Trường Thanh ngự không mà đi, hướng về phương hướng nào đó của thiên địa Hoàn Sơn thần tộc lướt nhanh đi.
Ở nơi đó, hắn cảm nhận được dao động mạnh mẽ đang bùng nổ, nói rõ có không ít cường giả đang ở nơi đó chém giết tranh đấu.
Có thể dẫn tới cường giả các thế lực tranh đoạt, xác suất đại khái chính là cái gọi là xác thượng cổ Bạch Trạch.
——————
Ầm!
Ầm! !
Từng đợt dao động đáng sợ bùng nổ, lay động không gian tan vỡ, khí tức hủy diệt tràn ra, khiến núi cao chung quanh đều biến thành bình địa.
Mấy bóng người đáng sợ đang chiến đấu.
Đột nhiên, mấy bóng người trong đó như bị thương nặng, nháy mắt bay ngang ra ngoài, sau đó chỉ thấy có Cổ Hoang Thánh áo trắng bay bay đạp vỡ hư không, ánh mắt ngạo nghễ nhìn cường giả các tộc khác.
“Nơi đây là Cổ Hoang thần tộc sở hữu, hy vọng các vị nể mặt, vẫn là chớ tranh đoạt đi!”
“Cổ Hoang thần tộc khẩu vị thật lớn, nơi đây chính là một chỗ kho báu của Hoàn Sơn thần tộc, bên trong không biết cất chứa bao nhiêu tài nguyên, Cổ Hoang thần tộc chẳng lẽ thật muốn một hơi nuốt hết hay sao!”
Có Thần Vương trợn mắt nhìn, trong ánh mắt nhìn Cổ Hoang Thánh cũng có biểu cảm kiêng kị.
Đối phương tuy chỉ là vừa mới chứng đạo Thiên Địa Thần Vương chưa bao lâu, nhưng một thân thực lực hoàn toàn không kém gì Quy Tắc Thần Vương, hơn nữa ở trong Quy Tắc Thần Vương, cũng thuộc loại đứng đầu kia.