Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2785 - Chương 2785: Chu Phượng Thần Tộc Điên Cuồng (1)

Chương 2785: Chu Phượng thần tộc điên cuồng (1)

“Còn có thể đánh!”

Thẩm Trường Thanh khẽ nhíu mày.

Lực lượng một quyền đó của mình mạnh bao nhiêu, hắn là rất rõ, cho dù là tuyệt đỉnh Thần Vương thừa nhận, thân thể cũng phải sụp đổ.

Nhưng nhìn bộ dáng Nhung Trúc, rõ ràng bị thương không tính là nghiêm trọng.

Nghĩ đến đây, Thẩm Trường Thanh bước ra một bước, hướng về vực sâu phía dưới lại đánh ra một quyền.

Mắt thấy Nhung Trúc sắp rời khỏi vực sâu, còn chưa thật sự đi ra, đã bị lực lượng một quyền kia một lần nữa đánh trở về.

Ầm!

Có khí tức cuồng nộ từ đáy vực sâu bộc phát ra, hào quang màu vàng từ phía dưới nhanh chóng lao ra, mắt thấy lúc sắp rời khỏi vực sâu, Thẩm Trường Thanh lại đánh ra một quyền.

“Ngươi...”

Thanh âm Nhung Trúc có chút hổn hển, nhưng nàng chưa nói xong, đã bị luồng lực lượng kia hoàn toàn bao phủ.

Một lần!

Hai lần!

Mỗi một lần Nhung Trúc đều chưa rời khỏi vực sâu, đã bị lực lượng của Thẩm Trường Thanh trực tiếp đánh trở về.

Sau mười mấy lần, đáy vực sâu rốt cuộc không còn động tĩnh.

Thẩm Trường Thanh thu hồi nắm tay, nhìn về phía vực sâu bên dưới bị mình đánh hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối, khẽ gật đầu: “Chịu mười mấy quyền mới chết, thể phách quả nhiên là mạnh!”

Một trận chiến lần này, hắn đối với tuyệt đỉnh Thần Vương của chư thiên, một lần nữa có một sự nhận biết rõ ràng.

Mình động thiên chín trượng, không chỉ có thể ở trong thời gian ngắn tranh phong với Thần Chủ, cho dù cái gọi là tuyệt đỉnh Thần Vương, cũng hoàn toàn không phải đối thủ của mình.

“Như vậy, ta hẳn không tính là tuyệt đỉnh Thần Vương đi, ngược lại là nửa bước Thần Chủ tương đối dễ hình dung một chút!”

Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.

Hôm nay các nửa bước Thần Chủ kia trong chư thiên, đều là chỉ có một cái danh mà thôi, chỉ ở phương diện cảnh giới so với Quy Tắc Thần Vương đi xa hơn chút, có cơ hội lớn hơn nữa chứng đạo Thần Chủ.

Trên thực tế.

Nếu thật muốn so sánh thực lực, rất nhiều nửa bước Thần Chủ chỉ mạnh hơn so với Quy Tắc Thần Vương tầm thường, chỉ là ngang hàng với Quy Tắc Thần Vương đứng đầu, đối mặt tuyệt đỉnh Thần Vương thì phải ngoan ngoãn cúi đầu.

Theo Thẩm Trường Thanh thấy, nửa bước Thần Chủ như vậy, căn bản không coi là nửa bước Thần Chủ thật sự.

Chỉ có cảnh giới suông, mà không có thực lực, sao có tư cách dính tới hai chữ Thần Chủ.

Chỉ cần thật sự vượt lên trên tuyệt đỉnh Thần Vương, siêu thoát ra khỏi phạm trù Thần Vương, mới có thể tính là nửa Thần Chủ, mới có thể thật sự xưng là nửa bước Thần Chủ.

“Nửa bước Thần Chủ của chư thiên, phần lớn đều là ngụy nửa bước Thần Chủ mà thôi, có thể tính là nửa bước Thần Chủ thật, trước mắt Lệ Khai Dương tính là một vị, ta chỉ lấy thực lực để luận cũng tính là một vị!”

Thẩm Trường Thanh không chút ngại ngần dát lên trên mặt mình chút vàng.

Nhưng những lời này, chỉ là phán đoán của chính hắn, cũng không tính nói ra với bên ngoài.

Giải quyết xong Nhung Trúc, Thẩm Trường Thanh cũng không tính đuổi tận giết tuyệt.

Đánh giết thiên kiêu Thần Cung, nhắm chừng thần tộc cùng Thần Cung sau lưng Nhung Trúc đều phải phát cuồng, mình bây giờ giết mấy tên Thần Vương thần tộc không có vấn đề, không đến lúc cần thiết, vẫn là không thể chọc tổ ong vò vẽ.

Nếu thật đến tình huống hoàn toàn không sợ thần tộc, vậy bàn luận riêng.

Sau đó, Thẩm Trường Thanh nhìn về phía chiến trường hư không khác.

Không có Vân Chu áp chế, Phương Thần thật sự phát huy ra thực lực mình là thiên kiêu Thần Cung nên có, đánh bất phân thắng bại với Tố Vân Dao.

Không.

Chuẩn xác mà nói, Phương Thần chiếm thượng phong rất nhỏ, cho dù cái thượng phong này rất không rõ ràng, cũng đủ để nói lên thực lực của đối phương mạnh mẽ.

Chiến trường của La Khâu và Thánh thần tử, tới bây giờ, cũng chưa có gì biến hóa.

Thiên kiêu hai thần tộc, hôm nay xem như thật sự đánh ra cơn tức, trong từng chiêu từng thức đều ẩn chứa sát khí mãnh liệt, không nương tay một chtú nào.

Cuối cùng cuối cùng.

Thẩm Trường Thanh nhìn về phía chiến trường của Lệ Khai Dương.

So sánh với chiến trường thiên kiêu thần tộc khác, Lệ Khai Dương thoải mái hơn nhiều, thoải mái đè ra đánh Vân Chu.

Một màn này, khiến Thẩm Trường Thanh càng thêm tin tưởng, đối phương tuyệt đối không phải đám ngụy nửa bước Thần Chủ kia có thể so sánh.

Thực lực như thế, mới có thể thật sự xưng là nửa bước Thần Chủ!

...

Kiếm thế ngập trời!

Thiên hà treo ngược!

Ở dưới vô cùng vô tận kiếm thế bao phủ, Vân Chu vẻ mặt kinh hãi. Hắn hôm nay giống như người phàm đặt mình trong sóng biển, một cái mất tập trung sẽ bị sóng triều hoàn toàn bao phủ.

Loại sợ hãi đó như người phàm đối mặt lực lượng thiên địa, khiến vị thiên kiêu Thần Cung này bất chấp mặt mũi bản thân, mở miệng nhận thua.

“Dừng tay, ta nhận thua —— “

Chỉ tiếc là, Vân Chu còn chưa nói xong, đã bị kiếm thế hoàn toàn bao phủ.

Ầm ầm ầm! !

Một vị thiên kiêu Thần Cung, từ đây tiêu tán trong hư không.

Sóng triều kiếm thế dư thế không ngừng, hướng về hư không phía sau quét ngang đi, chỉ thấy có vết nứt không gian trăm vạn dặm như lạch trời, vắt ngang qua không trung thiên địa, thật lâu sau mới chậm rãi tiêu tán không thấy.

“...”

Thần Vương khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thật lâu không nói gì.

Bọn họ đã không thể ngờ được có thể sử dụng ngôn ngữ nào để hình dung Lệ Khai Dương.

Mạnh!

Thật sự là mạnh đáng sợ!

Vân Chu là thiên kiêu Thần Cung tôn quý, thực lực ở trong Thần Vương tuyệt đối ở cấp bậc tuyệt đỉnh, nhưng ở trước mặt Lệ Khai Dương vẫn không phải đối thủ, từ đầu tới đuôi đều bị đối phương đè ra đánh.

Bình Luận (0)
Comment