“Ta cũng không phủ nhận, thực lực Lệ hoàng quả thực rất mạnh, trong chư thiên Thần Vương kẻ có thể sánh vai với ngươi, ta cũng chưa phát hiện bao nhiêu, cường giả cỡ này nếu có thể vào Thiên tông, lợi ích với Thiên tông không nhỏ.
Nhưng không biết Lệ hoàng bằng lòng gia nhập Thiên tông hay không?”
Thẩm Trường Thanh nói xong, liền chờ đợi Lệ Khai Dương trả lời.
Thiên tông mới lập, căn cơ không đủ hùng hồn, nhưng hắn cũng sẽ không dễ dàng mời tu sĩ bình thường gia nhập Thiên tông.
Đổi là Thần Vương tầm thường mà nói, Thẩm Trường Thanh căn bản sẽ không mở miệng nói vậy.
Mở miệng đối với Lệ Khai Dương, nói trắng ra, vẫn là xem ở trên phần thực lực của đối phương đủ mạnh.
Chí cường giả dưới Thần Chủ, Lệ Khai Dương hoàn toàn xứng đáng.
Tiếp đó chính là, Thanh Mộc thị tộc bị diệt, Lệ Khai Dương và Lôi Trạch thần tộc thù hận không nhỏ, hơn nữa đối phương cùng chư thiên thần tộc cũng không có gì liên lụy, càng chưa nói tới thù hận gì với Nhân tộc.
Một ngày kia cho dù thân phận của mình bại lộ, Thẩm Trường Thanh tự cảm thấy Lệ Khai Dương cũng sẽ không ruồng bỏ Thiên tông.
Chỉ là, bất cứ chuyện gì cũng không có tuyệt đối.
Thẩm Trường Thanh không thể bảo đảm Lệ Khai Dương thật có thể như thế, nhưng ít ra cũng tin cậy hơn so với Thần Vương khác.
Một bên khác.
Lệ Khai Dương hơi trầm ngâm, tiếp đó cười nói: “Từ khi Thanh Mộc thị tộc bị diệt, Lệ mỗ được cường giả Vân Hải thị tộc cứu, nhiều năm qua luôn ở lại trong Vân Hải thị tộc, chỉ vì trả hết ân tình ngày đó.
Nói thật, từ sau khi rời khỏi Vân Hải thị tộc, ta liền chỉ có một ý tưởng, đó là ở trước khi ngã xuống có thể báo được mối thù cho Thanh Mộc thị tộc.”
“Ta thân là hoàng giả đời cuối cùng của Thanh Mộc thị tộc, mắt thấy thị tộc bị diệt, ức vạn sinh linh bị giết hại hết, chỉ hận thực lực của mình gầy yếu, không đủ để bảo vệ một tộc bình an.
Ở Vân Hải thị tộc khổ tu mười vạn năm, ta tự hỏi thực lực đã đến Thần Vương cực hạn, có hi vọng chiến một trận với Thần Chủ.”
“Chỉ tiếc... Một trận chiến hư không chư thiên, ta xem như thật sự thấy rõ thực lực của Thần Chủ, không tới cấp bậc Thần Chủ muốn chém giết với cường giả cỡ này, cũng không có khả năng quá lớn.
Nhưng cho dù là may mắn chứng đạo Thần Chủ lại có thể như thế nào, Lôi Trạch thần tộc tuy không phải thần tộc đứng đầu, nhưng nội tình cũng hùng hồn, muốn lật đổ một thần tộc, căn bản không phải chuyện dễ dàng như vậy...”
Lệ Khai Dương vẻ mặt phức tạp, từng chút một tự kể ra.
“Ta từng muốn đầu nhập vào chư thiên thần tộc, mượn dùng lực lượng thần tộc đối phó Lôi Trạch thần tộc, chỉ tiếc chư thiên thần tộc khư khư giữ mình, ai có thể vì một vị Thần Vương mà đối phó một thần tộc.
Cho nên từ khi đó trở đi, báo thù cho Thanh Mộc thị tộc trở thành chấp niệm trong lòng, một cái chấp niệm không có khả năng hoàn thành!”
Thần quang trong mắt Lệ Khai Dương ảm đạm xuống, nháy mắt tiếp theo, ánh mắt hắn nhìn về phía Thẩm Trường Thanh lại trở nên sáng ngời.
“Nhưng từ một trận chiến trước đó, ta đột nhiên hiểu, lật đổ Lôi Trạch thần tộc chưa chắc phải dựa vào chư thiên thần tộc, Thiên tông nội tình tuy nông cạn, nhưng lấy thiên tư Phù hoàng ngày khác chứng đạo Thần Chủ nhất định không có vấn đề.
Hơn nữa một trận chiến ngoài Hoàn Sơn thần tộc, Phù hoàng làm việc ta cũng thấy ở trong mắt, hai chữ thần tộc đối với tu sĩ khác mà nói chính là một ngọn núi lớn không thể xô đổ, nhưng đối với ngươi mà nói, thần tộc cũng chỉ là một thế lực tầm thường mà thôi.
Cho nên Phù hoàng mở lời mời, ta cũng quả quyết không có đạo lý từ chối.”
Nói xong, Lệ Khai Dương ôm quyền thi lễ.
“Lệ Khai Dương ra mắt tông chủ!”
“Tốt, có Lệ hoàng gia nhập Thiên tông, Thiên tông tất nhiên nâng cao một bước!”
Tâm tình Thẩm Trường Thanh rất tốt.
Lệ Khai Dương gia nhập Thiên tông, là thật sự như hổ thêm cánh, một vị tuyệt đỉnh Thần Vương, không, chuẩn xác mà nói, Lệ Khai Dương hẳn được tính là nửa bước Thần Chủ thật sự.
Cường giả như vậy, chỉ thiếu một cơ hội có thể chứng đạo Thần Chủ.
Có thể nói, cường giả cỡ này bất luận là gia nhập một thế lực nào, đều là một trợ lực không nhỏ.
Thiên tông ban đầu chỉ có một mình Đan Thánh là Quy Tắc Thần Vương, hôm nay lại thêm nửa bước Thần Chủ, thực lực đã hoàn toàn tương đương với tông môn đứng đầu trong thị tộc.
“Thanh Mộc thị tộc đã diệt, hai chữ Lệ hoàng không cần nhắc lại, tông chủ vẫn là đổi cái xưng hô đi!”
“Được, hôm nay Lệ huynh gia nhập Thiên tông, đã là trưởng lão Thiên tông, bổn tọa sẽ lập Thanh Mộc nhất mạch cho ngươi, Lệ trưởng lão hoàn toàn có thể ở bất cứ một chỗ nào trong Thiên tông lập ngọn núi.
Nếu là có đệ tử thích hợp, Lệ trưởng lão cũng hoàn toàn có thể thu vào môn hạ.”
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
Lệ Khai Dương vẻ mặt kinh ngạc, suýt nữa cho rằng mình nghe lầm.
“Ý tứ Tông chủ là, Lệ mỗ có thể ở trong Thiên tông truyền bá truyền thừa Thanh Mộc thị tộc.”
Phải biết rằng, bất cứ một tông môn thị tộc nào, đều là lấy bản thân thị tộc làm căn bản, toàn bộ tu sĩ gia nhập tông môn, so với tu sĩ chủ tộc tông môn thấp hơn một cái đầu, hơn nữa không thể truyền bá truyền thừa bất cứ tộc nào khác.
Dù sao một khi truyền bá mà nói, trong tông môn truyền thừa pha tạp, địa vị chủ tộc tông môn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Nhưng nhìn ý tứ trong lời nói của Thẩm Trường Thanh, Thiên tông rõ ràng là không tồn tại hạn chế này.