Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2842 - Chương 2842 - Chia Cắt Hồn Tịch Tông, Nhạn Qua Nhổ Lông! (2)

Chương 2842 - Chia cắt Hồn Tịch tông, nhạn qua nhổ lông! (2)
Chương 2842 - Chia cắt Hồn Tịch tông, nhạn qua nhổ lông! (2)

Cùng lắm thì, chính là sau chuyện tới thần tộc đó hỏi tội, đạt được một ít bồi thường tương ứng.

Không sai.

Sự việc chính là tàn khốc như thế.

Thẩm Trường Thanh đối với những việc này, đã sớm nhìn thông thấu.

Tựa như một trận chiến vừa rồi, nếu không phải mình bày ra thực lực đủ mạnh, khiến Thanh Tướng Thần Chủ nhìn với ánh mắt khác xưa mà nói, như vậy Thiên tông cho dù bị diệt, Thanh Tướng Thần Chủ cũng sẽ không ra tay.

“Thần tộc!”

Thẩm Trường Thanh âm thầm lắc đầu.

Dựa vào núi, núi đổ.

Huống chi Thiên tông cũng không phải thật sự dựa vào Chu Phượng thần tộc.

Nói đến cùng, vẫn cần thực lực của mình đủ mạnh, mới có thể thật sự không sợ tất cả.

“Một trận chiến lần này, Bạch Tuyệt Thần Chủ không thể lấy được lợi, thực lực của Thiên tông coi như để thần tộc khác thấy rõ. Vì một mảnh vỡ thần quốc của Đạo Hóa Thần Quân, cứng rắn so đến cùng với Thiên tông, bọn họ cũng phải cân nhắc một phen có đáng giá hay không!”

Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.

Một trận chiến Hoàn Sơn thần tộc diệt tộc, mình tuy bày ra thực lực, nhưng xét đến cùng là chưa làm các thần tộc kia kiêng kị.

Dù sao một trận chiến đó cường giả tham dự rất nhiều, bất luận Lôi hoàng hoặc là mình, ở trong một trận chiến đó đều không tính là bắt mắt cỡ nào.

Lần này khác.

Dưới muôn vàn ánh mắt, Bạch Tuyệt Thần Chủ bị mạnh mẽ đánh tan thân thể, thực lực Thiên tông có thể thấy được phần nào.

Cho dù là mượn dùng chí bảo Lôi Hồn Thần Quân lưu lại, cũng không thể bỏ qua thực lực bản thân Thẩm Trường Thanh.

Hơn nữa, La Bàn Lôi Thần tan vỡ, ai có thể cam đoan Thiên tông không có món chí bảo thứ hai.

Vì một mảnh vỡ thần quốc cấp bậc Thần Quân, khiến một vị Thần Chủ hủy diệt thân thể, hiển nhiên là chuyện không có lãi.

Dù sao mảnh vỡ thần quốc trong tay Thẩm Trường Thanh, chỉ là cấp bậc một nguyên mà thôi.

Nếu không phải một nguyên, vậy thì không nhất định.

Nhìn Hồn Tịch tông trước mắt trở thành phế tích, Thẩm Trường Thanh sắc mặt lạnh lùng.

“Hồn Tịch Đông Thắng... Lần sau gặp mặt, ngươi ta phải phân cái sinh tử!”

Không sai.

Chính như Đông Thắng Thần Vương suy nghĩ.

Thẩm Trường Thanh là cố ý dẫn chiến trường tới Hồn Tịch tông.

Từ khi Thiên tông sơ lập, Hồn Tịch thị tộc có Quy Tắc Thần Vương ra tay, muốn phá hư Thiên tông sáng lập, lại đến vị Thần Vương đó bị chém giết, thù của hai tông coi như đã kết.

Trong lòng Thẩm Trường Thanh biết.

Đã ngã xuống một vị Quy Tắc Thần Vương, Hồn Tịch tông tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Đối phương càng chưa có động tác gì, lại càng chứng minh Hồn Tịch tông ở sau lưng mưu tính cái gì.

So với một con rắn độc ở trong bóng tối mơ ước mình, Thẩm Trường Thanh càng mong muốn mang sự việc bày hết ở bên ngoài hơn để giải quyết.

Hồn Tịch tông bị hủy, chính là Thiên tông chính thức tuyên chiến đối với Hồn Tịch tông.

Hoặc là nói, là tuyên chiến đối với Hồn Tịch thị tộc sau lưng Hồn Tịch tông.

Về sau Đông Thắng Thần Vương ra tay đánh lén, coi như là xác minh một điểm này.

Chỉ tiếc là, Bạch Tuyệt Thần Chủ quấy nhiễu, để cho Thẩm Trường Thanh mất đi cơ hội chém giết Đông Thắng Thần Vương, bằng không, hắn vừa rồi đã chém giết Đông Thắng Thần Vương.

Trước mắt khí tức Thần Vương tiêu tán, muốn bắt giữ khí tức đuổi theo vào trong hư không vô ngần, đã là không có khả năng đó.

Xé rách hư không.

Thẩm Trường Thanh từ trong phế tích rời đi.

Sau khi hắn rời đi chưa bao lâu, có hư không sụp đổ, từng vị cường giả đạp không mà tới, nhìn Hồn Tịch tông trước mắt giống như phế tích, đều lâm vào trầm mặc thật sâu.

Thật lâu sau, một vị cường giả trong đó giọng ồm ồm nói: “Thiên tông đã hoàn toàn thành hình rồi, nhìn chung trong chư thiên thị tộc, cũng không có mấy thị tộc có thể chiến một trận với Thần Chủ, huống chi Bạch Tuyệt Thần Chủ không phải Thần Chủ bình thường.

Sau trận này, thanh thế Thiên tông chắc chắn tới đỉnh phong!”

“Hồn Tịch thị tộc cũng xui xẻo, tự dưng dính vào tai bay vạ gió!” Có cường giả khác lắc đầu.

Nghe vậy, cường giả ban đầu mở miệng cười lạnh: “Hồn Tịch thị tộc có phải gặp tai bay vạ gió hay không, còn không nhất định đâu, Thiên tông và Hồn Tịch thị tộc xưa nay đã có ân oán, chiến trường của hắn cùng Bạch Tuyệt Thần Chủ không nghiêng không lệch, vừa lúc tới chỗ tông môn Hồn Tịch tông.

Trong này có cách thứ gì, tin tưởng các ngươi đều rất rõ.”

“Mặc kệ, thế nào nữa đó cũng là chuyện của Thiên tông cùng Hồn Tịch thị tộc, không liên quan lắm tới chúng ta, bất luận Thiên tông hoặc là Hồn Tịch thị tộc, đó đều là thế lực đứng đầu trong thị tộc, không phải thế lực chúng ta có thể so sánh.

Bọn họ muốn đánh, thì tùy ý bọn họ đánh là được, chỉ cần không lan đến chúng ta là được!”

Có Thần Vương lớn tuổi tiêu sái cười.

Sau đó chỉ thấy hắn phất tay, thần lực như đao ở trên phế tích Hồn Tịch tông, mang một khối bùn đất dính máu thịt đào hết ra.

“Bùn đất dính máu tươi Thần Chủ là thứ tốt!”

Lời này vừa nói ra, Thần Vương khác đều ùn ùn phản ứng, lập tức ra tay đào móc bùn đất.

Thần Chủ có được sức mạnh to lớn vô thượng, máu thịt đối phương cũng có được các loại thần dị.

Những bùn đất kia dính máu tươi Thần Chủ, đó là dính thần tính, sớm đã không phải bùn đất bình thường có thể so sánh, có thể phát huy ra không ít tác dụng.

Mặt khác, nếu có thể có thủ đoạn đặc thù, mang máu thịt Thần Chủ trong bùn đất tinh luyện ra, vậy càng là vô thượng chí bảo.

Bình Luận (0)
Comment