Thẩm Trường Thanh nhìn về phía đám người Lệ Khai Dương, mở miệng hỏi: “Trước mắt bốn ngọn núi đều có bao nhiêu đệ tử?”
“Thanh Mộc phong hôm nay có một ngàn hai trăm ba mươi sáu đệ tử.”
Lệ Khai Dương trả lời không cần nghĩ ngợi.
Sau đó, Lịch Thiên nói tiếp: “Thần Đao phong có ba ngàn ba trăm năm mươi bảy đệ tử!”
“Thần Thương phong có hai ngàn bốn trăm bảy mươi ba đệ tử!”
“Thần Kiếm phong có ba ngàn một trăm mười sáu đệ tử!”
Đợi Thủy Nguyệt nói xong, Thẩm Trường Thanh gật gật đầu.
Đệ tử bốn ngọn núi, toàn bộ cộng lại, đã có xấp xỉ một vạn.
Bốn ngọn núi không phải tùy ý có thể gia nhập, chỉ có thông qua khảo nghiệm tương ứng, mới có thể gia nhập bốn ngọn núi, trở thành đệ tử một ngọn núi trong đó, đạt được truyền thừa ngọn núi đó.
Thiên tông một vạn sáu ngàn đệ tử, có thể có một vạn đệ tử bái vào bốn ngọn núi, nói rõ chất lượng đệ tử Thiên tông đều là tương đối không tệ.
Nếu không, muốn thông qua khảo nghiệm, gia nhập bốn ngọn núi đó là không có khả năng gì.
Cho nên bốn ngọn núi có thể có khoảng một vạn tả hữu, số lượng này xem như rất được rồi.
Chỉ cần cho bốn ngọn núi một ít thời gian, không nói cường giả cấp bậc Thần Vương, chỉ riêng số lượng tu sĩ cấp bậc Thần cảnh sẽ tăng vọt.
Số lượng tu sĩ Thần cảnh tăng lên, sẽ có một ngày có thể có Thần Vương xuất thế.
Đợi số lượng Thần Vương đông lên, có đệ tử chứng đạo Thần Chủ chính là chuyện nước chảy thành sông.
Tuy nói Thẩm Trường Thanh thiết tưởng như vậy có chút nghĩ quá mức đương nhiên, nhưng đạo lý là đạo lý như vậy, chỉ cần mỗi một bước căn cơ đầm đủ vững chắc, có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra càng nhiều cường giả hơn.
“Ngày sau tông môn phàm là có trưởng lão cảnh giới Thần Vương, đều có thể có tư cách một mình lập ra một mạch...”
Thẩm Trường Thanh nói một nửa đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía trên đại điện, ánh mắt trở nên ngưng trọng không thôi.
Nháy mắt tiếp theo, Thẩm Trường Thanh biến mất ở trong chủ tông đại điện.
Cùng lúc đó, biến mất không thấy còn có Lệ Khai Dương.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Biến cố thình lình xảy ra, làm trưởng lão bọn Khâu Hưng nhìn nhau, trong lúc nhất thời chưa thể rõ đã xảy ra cái gì.
Chỉ có Đan Thánh vẻ mặt ngưng trọng: “Có kẻ địch mạnh đến xâm phạm!”
Thực lực của lão so với Thẩm Trường Thanh cùng Lệ Khai Dương đều yếu hơn rất nhiều, nhưng yếu như thế nào nữa, đó cũng là Quy Tắc Thần Vương, cho nên ở sau khi Thẩm Trường Thanh cùng Lệ Khai Dương rời khỏi, Đan Thánh đã nhận ra một vài thứ.
Ở trong cảm giác của lão, có ba luồng khí tức cường đại lấy tốc độ cực nhanh áp sát.
Ba luồng khí tức này không có một chút ý tứ che giấu, có thể nói là tới thế rào rạt.
Kẻ địch mạnh đến xâm phạm!
Nghe được câu này, trưởng lão ở đây đều biến sắc.
Lịch Thiên cảm giác được tâm thần mình mơ hồ rung động, sắc mặt dần dần trở nên khó coi: “Luồng khí tứ này rất quen thuộc... Là hắn, Huyết Sát Thần Chủ!”
“Huyết Sát Thần Chủ!”
Hai người Kinh Hồng cùng với Thủy Nguyệt biến sắc.
Bọn họ làm đạo binh cổ xưa của Cổ Hoang thần tộc, sao có thể không biết Huyết Sát Thần Chủ.
Lúc trước thời điểm Huyết Sát Thần Chủ chưa từng bước vào mục nát, bọn Lịch Thiên đều từng có không ít tiếp xúc với đối phương, chỉ là về sau Huyết Sát Thần Chủ bước vào mục nát, sau khi tiến vào bí cảnh ngủ say, lúc này mới không có cơ hội gặp mặt lần nữa.
Nhưng mà, khí tức của Thần Chủ, cho dù cách nhau mấy trăm vạn năm, cũng sẽ không quên mảy may.
“Không... Không chỉ Huyết Sát Thần Chủ, hai luồng khí tức khác cũng rất quen thuộc, một cái hẳn là Cổ Nguyệt Thần Chủ, một cái đến từ Bích Nguyệt Thần Chủ!”
Sắc mặt Lịch Thiên càng thêm khó coi, trong mắt có biểu cảm không dám tin.
“Cổ Hoang thần tộc đây là muốn làm cái gì, ba vị Thần Chủ cổ xưa xuất thế, không lẽ thật muốn toàn diện khai chiến với Thiên tông hay sao!”
Lịch Thiên không dám tin phỏng đoán của mình.
Phải biết rằng lấy thực lực vị tông chủ Thiên tông kia, Thần Chủ cổ xưa mục nát chưa chắc có thể làm gì được đối phương, cho dù là ba vị Thần Chủ cổ xưa mục nát, kết quả nghĩ hẳn cũng khó có thể thay đổi.
Như vậy, thật sự muốn chém giết Thẩm Trường Thanh hủy diệt Thiên tông, chỉ còn lại có một khả năng, đó là Thần Chủ cổ xưa mục nát thăng hoa cực điểm.
Nhưng như vậy, bản thân Thần Chủ cũng phải ngã xuống.
Cổ Hoang thần tộc hôm nay tràn ngập nguy cơ, nếu là Thần Chủ cổ xưa ngã xuống quá nhiều, chắc chắn dao động căn cơ trong tộc.
Chính bởi vì như thế, Lịch Thiên mới không nghĩ ra, Cổ Hoang thần tộc rốt cuộc là có mục đích thế nào, mới sẽ động ba vị Thần Chủ cổ xưa.
Trong hư không, có khí tức khủng bố buông xuống, ức vạn dặm không gian tan vỡ từng tầng một, như có tồn tại nào đáng sợ đã đến.
“Ầm!”
Kiếm cương màu máu phá không chém ra, mạnh mẽ cắt đứt luồng khí tức kinh khủng kia.
Hai luồng lực lượng va chạm, nhấc lên cơn sóng gió động trời.
Ầm ầm ầm! !
Hư không bầu trời chấn động, không gian tan vỡ giống như hố đen vô tận, mang toàn bộ ánh sáng đều nuốt chửng vào, mọi thứ chung quanh trong nháy mắt lâm vào một mảng tối tăm.
Nháy mắt tiếp theo, vô thượng hào quang vàng óng bắn ra, mang toàn bộ bóng tối đều xua tan.
“Ngươi là Kiếm hoàng Lệ Khai Dương?”
Thanh âm trầm thấp của Huyết Sát Thần Chủ truyền đến, hắn nhìn hư không phía trước, nơi đó cũng có hai tu sĩ đến.