Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2904 - Chương 2904 - Vinh Dự Theo, Tin Dữ Của Cổ Hoang Thần Tộc! (1)

Chương 2904 - Vinh dự theo, tin dữ của Cổ Hoang thần tộc! (1)
Chương 2904 - Vinh dự theo, tin dữ của Cổ Hoang thần tộc! (1)

Toàn bộ thế lực dưới thần tộc, đều không có khả năng uy hiếp Thiên tông nữa, trừ phi là có thế lực cấp bậc thần tộc ra tay.

Nhưng vấn đề là, ở dưới điều kiện tiên quyết có ba vị Thần Chủ cổ xưa của Cổ Hoang thần tộc ngã xuống, thần tộc khác cho dù muốn ra tay với Thiên tông, cũng phải cân nhắc kỹ một phen, có thể thừa nhận được tổn thất Thần Chủ ngã xuống, cùng với thừa nhận lửa giận của một vị cường giả có thể sánh vai Thần Chủ hay không.

Chính như các thần tộc sẽ không dễ dàng nhấc lên tranh chấp, chỉ vì cường giả đến cấp bậc Thần Chủ, động cái có thể hủy thiên diệt địa.

Nếu thật chọc giận đối phương, khiến đối phương không quan tâm gì hết ra tay, mang đến phá hoại thật sự là quá lớn.

Tổn thất như thế, không phải mỗi một thần tộc đều có thể thừa nhận.

Cho nên, không có nắm chắc nhất định cùng với cần thiết ra tay nhất định, các thần tộc đều sẽ không dễ dàng ra tay đối với Thiên tông.

Như vậy, Thiên tông sánh vai tông môn thần tộc, một thế lực nào dám có gan nói một chữ không.

“Không có khả năng... Hắn vì sao có thể mạnh như vậy... Ta không tin!”

Trong hư không nào đó, Đông Thắng Thần Vương sắc mặt trắng bệch.

Từ sau khi Hồn Tịch tông bị diệt, hắn đã luôn nghĩ biện pháp, như thế nào mới có thể báo thù này.

Lần này Thần Chủ cổ xưa của Cổ Hoang thần tộc đột kích, Đông Thắng Thần Vương ở sau khi biết được tin tức, ngay lập tức chạy tới nơi đây.

Không vì cái gì khác.

Hắn chỉ là muốn tận mắt thấy Thiên tông bị diệt mà thôi.

Nhưng khiến Đông Thắng Thần Vương không ngờ là, Thiên tông bị diệt chưa nhìn thấy, ngược lại gặp phải Thẩm Trường Thanh đại sát bốn phương, thông thiên tinh hà chém giết Thần Chủ cổ xưa, đến nay cũng khắc thật sâu ở trong đầu hắn, giống như ác mộng không xua đi được.

Ba vị Thần Chủ cổ xưa!

Toàn bộ đều bị một mình đối phương chém giết.

Thực lực như vậy, khiến trong lòng Đông Thắng Thần Vương như không thể ức chế chợt xuất hiện ra kinh sợ.

Nếu nói Thẩm Trường Thanh lúc trước mượn lực lượng chí bảo chống lại Bạch Tuyệt Thần Chủ, hắn còn có ý tưởng báo thù, như vậy hôm nay nhìn thấy ba vị Thần Chủ cổ xưa ngã xuống, trong lòng đã không còn chút ý nghĩ báo thù nào nữa.

Có, chỉ là sự sợ hãi mà thôi.

Không sai, chính là sợ hãi.

Hồn Tịch thị tộc tuy là thị tộc cổ xưa, nhưng nếu trêu chọc đến cường giả bực này, Đông Thắng Thần Vương rất khó tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.

Lúc này hắn vô cùng hối hận, hối hận vì sao phải để Thập Phương Thần Vương lại trêu chọc Thiên tông, hối hận mình vì sao phải ra tay đánh lén Thẩm Trường Thanh.

Nhịn được nhất thời, nói không chừng thù hận của hai bên còn sẽ không lớn như vậy.

“Không được!”

“Tộc ta không thể ngồi chờ chết... Phải nghĩ cách mới được, bằng không vị kia ra tay, Hồn Tịch thị tộc trong nháy mắt sẽ hóa thành tro bụi!”

Đông Thắng Thần Vương cố gắng áp chế sự sợ hãi trong lòng, suy nghĩ thi thố ứng đối.

Một bên khác.

Trong hư không.

Hoa quang che cả bầu trời tiêu tán biến mất, Vạn Đạo lão nhân nhìn người trước mặt, trên khuôn mặt già nua cũng là cảm khái vô cùng.

“Tông chủ!”

Trong hai chữ này, ẩn chứa kính nể chưa bao giờ có.

Thần Vương chém ngược Thần Chủ, hơn nữa là ba vị Thần Chủ cổ xưa thăng hoa tột đỉnh, cho dù là Minh Hà Bá Quân thời điểm còn sống, cũng chưa thể làm đến trình độ bực này.

Riêng một điểm này, Thẩm Trường Thanh đã vượt qua Minh Hà Bá Quân.

...

“Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, trở về trước đi!”

Trên mặt Thẩm Trường Thanh không có gì kiêu ngạo, chém giết ba vị Thần Chủ cổ xưa với hắn mà nói, giống như rất bình thường.

Nghe vậy, Vạn Đạo lão nhân gật đầu, theo Thẩm Trường Thanh trở về Thiên tông.

Đợi tới lúc hai người trở lại Thiên tông, vừa lúc gặp được Lệ Khai Dương quần áo nhuốm máu.

“Tông chủ, để ngươi thất vọng rồi!”

Lệ Khai Dương cười khổ không thôi.

Thẩm Trường Thanh chém giết ba vị Thần Chủ cổ xưa, hắn lại bị Cổ Nguyệt Thần Chủ suýt nữa đánh cho thần thể hủy diệt, chênh lệch với nhau quả thực quá lớn.

Nghĩ đến thời điểm trận chiến đầu tiên lúc trước, tuy bản thân thua, nhưng Lệ Khai Dương cũng chưa sinh ra loại cảm giác không thể chống lại đó.

Hôm nay khi gặp lại Thẩm Trường Thanh, cảm giác như vậy đã càng thêm mãnh liệt.

Trong bất tri bất giác, đối phương đã mạnh đến vậy.

Điều này làm Lệ Khai Dương có loại cảm giác mình như là đang dậm chận tại chỗ.

Rõ ràng hắn có thể đi đến trình độ giờ này ngày này, chỉ thiếu nửa bước có thể thật sự chứng đạo Thần Chủ, tốc độ xem như rất nhanh rồi.

Phóng mắt chư thiên vạn tộc, có thể có tốc độ tu hành như vậy cũng không nhiều, luận tới chiến lực người có thể sánh vai càng thêm thưa thớt.

Nhưng khi đặt ở Thẩm Trường Thanh, Lệ Khai Dương đã kiến thức được chênh lệch với nhau.

“Lệ trưởng lão nói quá lời rồi, nếu không phải ngươi ngăn lại vị Thần Chủ cổ xưa kia, ta cũng không thể thuận lợi như thế chém giết bọn họ, trận chiến này Lệ trưởng lão công lao không nhỏ, mảnh vỡ thần quốc này giao cho Lệ trưởng lão tìm hiểu đi!”

Thẩm Trường Thanh mở tay, nơi đó có ba mảnh vỡ thần quốc im lặng nằm đó.

Ba mảnh vỡ thần quốc này không phải mảnh vỡ thần quốc bình thường, mỗi một khối đều là cấp bậc năm nguyên, là một khối lớn nhất trong toàn bộ mảnh vỡ thần quốc tàn phá.

Thẩm Trường Thanh chưa kịp thu mảnh vỡ thần quốc khác, chỉ kịp mang khối lớn nhất kia thu vào tay.

Ba mảnh vỡ thần quốc.

Đó là thu hoạch đứng thứ hai của lần này.

Bình Luận (0)
Comment