Thẩm Trường Thanh hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt Bích hoàng biến hóa, thanh âm dần dần lạnh như băng: “Bạch Tuyệt Thần Chủ năm lần bảy lượt khiêu khích Thiên tông, Thiên tông tuy không phải thế lực thần tộc, lại cũng không thể mặc cho ai vũ nhục.
Nếu Bích hoàng cố ý ngăn trở, cho rằng Thiên tông muốn là địch với Bích Huyền thần tộc mà nói, như vậy bổn tọa cũng không thể nói gì hơn.
Chính như Bích hoàng nói như vậy, hôm nay Thiên tông gây thù hằn không ít, bổn tọa cũng không để ý thêm một thần tộc đối địch hay không.
Huống hồ Chu Phượng thần tộc cùng Thánh thần tộc cũng chưa thể diệt Thiên tông, thế lực khác muốn tiêu diệt Thiên tông, chỉ sợ không dễ dàng như vậy!”
Thẩm Trường Thanh đứng khoanh tay, vẻ mặt nghiêm khắc kiên quyết, hoàn toàn không có ý tứ thoái nhượng.
Sắc mặt Bích hoàng âm tình bất định, dù là lấy tu dưỡng của hắn, hôm nay cũng có ngọn lửa giận chợt xuất hiện.
“Bổn hoàng tự nhận đã đủ nể mặt Phù hoàng, nhưng nếu như Phù hoàng cố ý như thế, như vậy bổn hoàng cũng không sợ đắc tội Thiên tông.”
“Nể mặt?”
Thẩm Trường Thanh như nghe được chuyện gì buồn cười, trên khuôn mặt nhìn Bích hoàng tràn ngập biểu cảm châm chọc.
“Nếu không có Bích hoàng bày mưu đặt kế, Bạch Tuyệt hôm nay nào sẽ xuất hiện ở đây, Bích hoàng đã làm hoàng giả một tộc, làm việc cần gì phải giấu giấu diếm diếm.”
“Xem ra ngươi là muốn cố ý đối nghịch với Bích Huyền thần tộc?”
Bích hoàng sắc mặt âm trầm, thanh âm đã mang theo hàn ý lạnh lẽo.
Chỉ là ——
Đáp lại Bích hoàng, là kiếm khí mênh mông đáng sợ giống như tinh hà.
Tinh hà kiếm đạo!
Thẩm Trường Thanh ấn ra một chỉ, trực tiếp toàn lực ứng phó.
Một trận chiến Tử Vân thị tộc lần trước, hắn đối mặt Bích hoàng thoái nhượng, không phải thật sự sợ Bích Huyền thần tộc, mà là chưa đến thời điểm ra tay mà thôi.
Chém giết một tên Bạch Tuyệt Thần Chủ dễ dàng, nhưng thế lực sau lưng Bích Huyền thần tộc không ít, thật sự hoàn toàn xé rách da mặt, Thiên tông cũng phải thừa nhận áp lực nhất định.
Nhưng mà, cái này không đại biểu Thẩm Trường Thanh đã sợ Bích Huyền thần tộc.
Một trận chiến lần này, Tử Vân thị tộc ở trước khi ra tay, liền trước một bước đưa tin cho hắn.
Mục đích thật sự của họ, chính là muốn để Thẩm Trường Thanh áp trận cho họ, để ngừa Bích Huyền thần tộc không để ý mặt mũi nhúng tay vào.
Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh cũng vui vẻ đáp ứng.
Tuy đều nói quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng hắn xưa nay tin thờ có thù oán tốt nhất lập tức báo, cho nên đối với cách làm của Mãng hoàng, Thẩm Trường Thanh không có ý tứ phản đối.
Ngoài ra, đó là Tử Vân thị tộc nếu có thể tiêu diệt Tiên Vũ thị tộc, Thiên tông cũng có thể từ trong đó đạt được lợi ích.
Đối với nội tình của một thị tộc, Thẩm Trường Thanh vẫn có chút để bụng.
Nếu Bích Huyền thần tộc không ra tay, hắn cũng không tính ra tay, dù sao lấy thực lực của Tử Vân thị tộc, đối phó Tiên Vũ thị tộc không thành vấn đề.
Nhưng trên thực tế, Bích Huyền thần tộc không để ý mặt mũi chút nào, trực tiếp nhúng tay vào, vậy không có gì để nói nữa.
Cho dù Thẩm Trường Thanh không muốn lập tức xé rách da mặt với Bích Huyền thần tộc, nhưng cũng không sợ xé rách da mặt với Bích Huyền thần tộc.
Chính cái gọi là nợ nhiều thì không sợ.
Dù sao thế lực nhìn chằm chằm Thiên tông không chỉ một nhà, thêm một thần tộc bớt một thần tộc, cũng không nhất định có thể thay đổi cái gì.
Cho nên, khi Bích hoàng xuất hiện lần nữa, Thẩm Trường Thanh đã không muốn thoái nhượng cái gì nữa.
Mắt thấy tinh hà kiếm đạo chém tới, Bích hoàng ánh mắt lạnh lùng, vươn ra tay phải, giống như bao quát một phương thiên địa, mang tất cả đều nuốt vào.
Ầm ——
Thông thiên thần kiếm chém xuống, thần lực nổ tung.
Thần lực to lớn ẩn chứa trong bàn tay Bích hoàng, ở trước mặt một kiếm này ầm ầm nổ tung ra, trên bàn tay tựa như bạch ngọc, cũng hiện ra một chút dấu vết nứt nẻ.
Chỉ trong chớp mắt, vết nứt biến mất không thấy.
“Tinh hà kiếm đạo... Lực lượng không tệ!”
Bích hoàng ánh mắt lạnh lùng, đối với lực lượng tinh hà kiếm đạo, trong lòng cũng có chút giật mình.
Tuy đã sớm rõ tinh hà kiếm đạo cường đại, nhưng khi thật sự chống lại lực lượng bực này, Bích hoàng mới rõ tinh hà kiếm đạo rốt cuộc cường đại bao nhiêu.
Hoặc là nói, Thẩm Trường Thanh sử dụng tinh hà kiếm đạo, mạnh như thế nào.
Một chưởng của Bích hoàng nhìn như đơn giản, đã ẩn chứa thần lực quy tắc của bản thân hắn, Thần Chủ tầm thường đối mặt lực lượng một đòn này, không nói đánh vỡ hay không, cho dù là có thể hoàn hảo tiếp được, cũng là một vấn đề.
Dù sao, Bích hoàng không phải Thần Chủ bình thường có thể so sánh, mà là tồn tại đánh vỡ hàng rào Thần Chủ sơ giai, vượt lên trên Thần Chủ tầng ba.
Thần Chủ mỗi bước một tầng trời.
Không nói đến cường giả vượt lên Thần Chủ tầng ba, cho dù chỉ là tồn tại Thần Chủ tầng ba, cũng mạnh hơn so với Thần Chủ tầng một cùng tầng hai tồn tại rất nhiều.
Hôm nay, Thẩm Trường Thanh một kiếm chém vỡ quy tắc thần lực, thương tổn tới thân thể mình, Bích hoàng làm sao có thể không chấn động.
Nhưng cùng lúc trong lòng chấn động, trong lòng hắn cũng hừng hực sát ý.
“Yêu nghiệt như thế, tuyệt đối không thể sống!”
Chưa xé rách da mặt thì thôi, hôm nay cũng đã xé rách da mặt, vậy không có gì để nói.
Yêu nghiệt như vậy, phải chết.
Cho dù là trả cái giá nhất định, cũng phải chém giết đối phương.