Nơi đó, trong địa giới phạm vi trăm dặm hầu như là một mảng trụi lủi, giống như bị cái gì hoàn toàn gặm mất.
Trong tay Vu Huyền Thần Chủ hãy còn cầm lấy một cây cỏ, đang đặt ở trong miệng nhấm nuốt, khi nhìn thấy Thẩm Trường Thanh đến, theo bản năng ngẩn ra một phen.
Nháy mắt tiếp theo, Vu Huyền Thần Chủ liền đỏ mặt, trực tiếp vứt bỏ cây cỏ trong tay.
“Phù Dương, ngươi lại tới làm cái gì?”
Hắn có chút hổn hển.
Bộ dáng như vậy của mình xem như hủy diệt hết hình tượng Thần Chủ rồi, hôm nay bị Thẩm Trường Thanh nhìn thấy, khiến Vu Huyền Thần Chủ có loại xúc động hận không thể chui xuống đất.
Đạm Đài Thần Chủ ở một bên khác, cũng không biểu lộ gì nuốt xuống cây cỏ trong miệng, sau đó như không có việc gì vứt bỏ cây cỏ trong tay.
Nhìn Vu Huyền Thần Chủ sắc mặt đỏ lên, trong mắt có lửa giận không che giấu được, Thẩm Trường Thanh mỉm cười: “Hai vị không cần khẩn trương, bổn tọa lần này đến không có chuyện khác, chỉ là Chu Phượng thần tộc đã trả tiền chuộc, bổn tọa cũng liền thực hiện lời hứa thả hai vị rời khỏi nơi này.”
“Thật sao!”
Vu Huyền Thần Chủ vẻ mặt kích động, cảm giác xấu hổ ban đầu đều tiêu tán hết.
Mấy tháng qua, hắn ở nơi này xem như hoàn toàn ở đủ rồi, nếu có thể rời khỏi, quả thực quá tốt.
Đạm Đài Thần Chủ chưa nói chuyện, nhưng biểu cảm kích động trên mặt hắn không ít hơn là bao.
Thẩm Trường Thanh chưa trả lời, thân hình biến mất.
Trong đại điện tông môn, tâm thần Thẩm Trường Thanh từ trong Minh Hà giới rời khỏi, sau đó bước ra một bước, trực tiếp đi tới bên ngoài Thiên tông.
Vươn tay phải, hố đen như vực sâu hiện ra.
Cùng lúc đó, hai vị Thần Chủ đang ở trong Minh Hà giới, chỉ cảm thấy mình bị lực lượng vô hình bao vây, hoàn toàn không kịp phản kháng, đã bị luồng lực lượng kia trực tiếp dịch chuyển ra.
Nháy mắt tiếp theo, bọn họ cảm nhận được lực lượng biến mất đã lâu trở về, khi lại nhìn về phía cảnh tượng chung quanh, đã xuất hiện ở trong Tuyên Cổ đại lục.
Ầm!
Lực lượng Thần Chủ trở về, nhất thời liền có khí thế kinh thiên bộc phát ra, khiến hư không tan vỡ từng tấc.
Ánh mắt Vu Huyền Thần Chủ lạnh như băng, nhìn chằm chằm Thẩm Trường Thanh trước mặt, sát ý trên mặt hầu như không chút nào che giấu.
“Phù Dương!”
Lúc nói chuyện, Vu Huyền Thần Chủ hầu như là nghiến răng nghiến lợi. Thẩm Trường Thanh đứng khoanh tay, ánh mắt hờ hững nhìn đối phương: “Ngươi nếu không phục cứ việc ra tay là được.”
Nghe vậy, ngực Vu Huyền Thần Chủ kịch liệt phập phồng, giọng âm trầm lạnh lẽo vô cùng: “Ngươi đừng có đắc ý, bổn tọa ngày khác nhấtđịnh khiến ngươi trả giá đắt...
Vừa dứt lời, Thẩm Trường Thanh đã tung ra một cú đấm, lực lượng cương mãnh chấn vỡ hư không, tràn ngập về phía đối phương.
Vu Huyền Thần Chủ thấy vậy, trên mặt hiện ra một nụ cười khinh thường.
Theo hắn thấy, Thẩm Trường Thanh có thể đối phó Thần Chủ, không phải vì thực lực của đối phương mạnh bao nhiêu, chỉ bởi vì Tinh Hà Kiếm Đạo đủ mạnh mà thôi.
Ở dưới tình huống không dùng lực lượng Tinh Hà Kiếm Đạo, cái gọi là đệ nhất Thần Vương, liền chỉ là Thần Vương mà thôi.
Như vậy, Vu Huyền Thần Chủ nào có đạo lý sợ hãi.
Mắt thấy một cú đấm đến mặt, Vu Huyền Thần Chủ không nhanh không chậm vươn tay phải, trong miệng đồng thời nói: “Đừng cho rằng mượn lực lượng Tinh Hà Kiếm Đạo chém giết mấy vị Thần Chủ, liền thực cho rằng mình là Thần Chủ... .”
Còn chưa nói xong, thân thể Vu Huyền Thần Chủ nháy mắt giống như đạn pháo bay ngang ra ngoài.
“Ầm!”
Dãy núi vỡ nát.
Mặt đất run rẩy.
Trên mặt đất chợt xuất hiện một cái hố sâu không thấy đáy, thân thể Vu Huyền Thần Chủ lõm xuống ở nơi đó, thần huyết từ vết thương không ngừng chảy ra, trên mặt kinh ngạc chưa thể phản ứng lại.
Không đợi Vu Huyền Thần Chủ làm ra ứng đối, chỉ thấy một cái chân từ trên không giẫm xuống, nháy mắt đã giẫm nổ đầu của hắn.
Ầm --
Đầu nổ tung giống như dưa hấu, thi thể không đầu của Vu Huyền Thần Chủ run rẩy, hóa thành xác một con hỏa phượng thật lớn nằm ngang ở nơi đó, đứng ở bên cạnh thi thể, rõ ràng chính là Thẩm Trường Thanh.
“Không có khả năng...”
Trong hư không, Đạm Đài Thần Chủ nhìn thấy một màn này, cả người rét lạnh như rơi vào hầm băng, nhìn Thẩm Trường Thanh cùng với xác Vu Huyền Thần Chủ phía dưới, tâm thần cũng đang run rẩy.
Giống với Vu Huyền Thần Chủ, ở lúc nhìn thấy Thẩm Trường Thanh ra tay, trong lòng Đạm Đài Thần Chủ cũng có chút xem thường.
Tuy nói đối phương chiến tích không tầm thường, nhưng đều là mượn Tinh Hà Kiếm Đạo cùng lực lượng vô thượng đạo binh, ở dưới tình huống không dùng hai thứ, so với Thần Chủ vẫn có chút không bằng.
Nhưng một màn trước mắt, lại hoàn toàn vượt qua nhận biết của Đạm Đài Thần Chủ.
Một quyền!
Chỉ là một quyền!
Vu Huyền Thần Chủ đã bị đánh bán thân bất toại.
Lại là một cước, thân thể Vu Huyền Thần Chủ trực tiếp mất mạng.
Nếu không phải biết thân phận của Vu Huyền Thần Chủ, Đạm Đài Thần Chủ cũng cho rằng đối phương chỉ là giẫm chết một con kiến mà thôi.
Chính là như thế, trong lòng Đạm Đài Thần Chủ mới sẽ chấn động như vậy.
Đạm Đài Thần Chủ không dám tin, chỉ là một đoạn thời gian không gặp, thực lực của đối phương đã đến mức độ đáng sợ bực này.
Đột nhiên, hắn như là nghĩ tới cái gì, ánh mắt lại nhìn về phía Thẩm Trường Thanh trở nên kinh hãi.
“Nhục thân thành thánh!”
“Ngươi đã nhục thân thành thánh!”
Xem lực lượng một quyền đó, không ẩn chứa một chút lực lượng quy tắc nào, cũng không có thần lực tồn tại, chỉ là lực lượng thân thể thuần túy đến cực hạn mà thôi.