Cái này không phải nói giỡn.
Oán khí cấp bậc này, đã không phải Trấn Thủ sứ cấp Thần hoặc là tu sĩ Động Thiên tầm thường có thể chống lại.
Chỉ có cường giả sánh vai Thần Vương cỡ đó, mới có khả năng chống lại.
Đúng lúc này, tiếng chuông quen thuộc kia lại lần nữa vang lên.
Thanh âm chấn nhiếp thần hồn, làm người ta khó có thể nhúc nhích.
Các loại hiện tượng lạ duy trì nửa ngày thời gian, mới dần dần biến mất không thấy.
Trong núi rừng.
Bọn người thanh niên áo bào màu máu đều khôi phục như thường, đồng loạt hướng về Thẩm Trường Thanh khom mình hành lễ.
“Thiên Tru (Trấn Hồn, Huyết Linh) bái kiến tôn thượng!”
“Các vị miễn lễ.”
Thẩm Trường Thanh mỉm cười, ở sau khi nhỏ máu nhận chủ, hắn đã cảm nhận được liên hệ lẫn nhau, chỉ cần mình muốn, chỉ cần một ý niệm liền có thể khiến ba món tuyệt thế đạo binh này hủy diệt.
Có thể nói, sự sống chết của ba món tuyệt thế đạo binh, đã nắm giữ ở trong tay hắn.
Chẳng qua, Thẩm Trường Thanh cũng không có ý tưởng hủy diệt ba món tuyệt thế đạo binh.
Tuyệt thế đạo binh cỡ này, mặc kệ là đặt ở nơi nào, đều là đối tượng cho các thế lực tranh đoạt.
Nếu Chu Phượng thần tộc có thể luyện hóa ba món tuyệt thế đạo binh, Thẩm Trường Thanh cảm giác, đối phương không nhất định sẽ sảng khoái đồng ý yêu cầu của mình như thế.
Nói đến cùng, hai vị cường giả Thần Chủ tầng một, có thể so được với ba món thập phẩm tuyệt thế đạo binh hay không, cũng là một vấn đề.
Đương nhiên, cái này chỉ là Thần Chủ không có tiến bộ nữa.
Nếu còn có khả năng tiến một bước nữa, thập phẩm tuyệt thế đạo binh muốn so với Thần Chủ còn quan trọng hơn, đó là không có khả năng.
Thẩm Trường Thanh nói: “Theo bổn tọa biết, Linh Thần thị tộc ngày xưa còn có một món tuyệt thế đạo binh tên là Lạc Hồn Chung, vì sao các ngươi không muốn thần phục Chu Phượng thần tộc, Lạc Hồn Chung lại thần phục Thánh thần tộc. Không lẽ năm đó tiêu diệt Linh Thần thị tộc, chỉ có Chu Phượng thần tộc mà thôi, không có thế lực khác tham dự?”
Nghe được Lạc Hồn Chung tên, ánh mắt Trấn Hồn lạnh như băng: “Năm đó tiêu diệt Linh Thần thị tộc, cũng không chỉ là Chu Phượng thần tộc một phương thế lực mà thôi, Thánh thần tộc cùng với thần tộc khác cũng có tham dự.
Lạc Hồn Chung tham sống sợ chết, mắt thấy Linh Thần thị tộc bị diệt, cam nguyện thần phục Thánh thần tộc.
Việc này ta vẫn nhớ kỹ, đợi tới ngày sau, ta nhất định phải khiến Lạc Hồn Chung trả giá đắt!”
Vẻ mặt Thẩm Trường Thanh hiểu ra.
Thì ra đạo binh cũng có tham sống sợ chết.
Nhưng cẩn thận nghĩ chút, cái này cũng rất bình thường.
Cái khác không nói, cho dù là trong đạo binh Thẩm Trường Thanh hôm nay nắm giữ, đã có kẻ tham sống sợ chết cam nguyện thần phục mình.
Đạo binh có linh.
Ở trên ý nghĩa nào đó, đạo binh cùng sinh linh chư thiên thật sự không có gì khác nhau.
Chư trời sinh linh biết gần lành tránh dữ, sợ hãi cường quyền tham sống sợ chết, như vậy đạo binh tham sống sợ chết cũng là rất bình thường.
Nhìn thấy biểu cảm phẫn nộ trên mặt Trấn Hồn, Thẩm Trường Thanh lắc đầu “Ngươi nhắm chừng không có cơ hội báo thù nữa.”
“Tôn thượng sao lại nói vậy?”
Trấn Hồn nhíu hàng lông mày rậm, không rõ lời của đối phương là có ý tứ gì.
Thẩm Trường Thanh khoanh tay nói: “Mấy tháng trước, Chu Phượng thần tộc cùng Thánh thần tộc xuất động mười mấy hai mươi vị Thần Chủ vây công Thiên tông, trong lúc đó năm đại thế lực tán tu bọn Thái Cổ minh ra tay.
Cửu Thánh Thần Chủ của Thánh thần tộc cầm Lạc Hồn Chung nghênh chiến minh chủ Thái Cổ minh Ám Uyên, về sau thua tiếc nuối trong tay Ám Uyên, Lạc Hồn Chung cũng bị Trảm Long Đao trong tay Ám Uyên chém chết.
Cho nên một món đạo binh sớm đã tan vỡ, ngươi lại tìm nó báo thù như thế nào?”
“Lạc Hồn Chung không còn nữa!”
Vẻ mặt Trấn Hồn ngẩn ra, có chút chưa thể phản ứng lại.
Nhưng khác biệt là, Thiên Tru nghe Thẩm Trường Thanh nói, chú ý tới lại là chuyện khác.
Hai thần tộc đứng đầu vây công Thiên tông, cũng chưa thể diệt Thiên tông.
Thiên Tru cảm giác, hắn có thể phải một lần nữa đánh giá vị trước mắt, đồng thời đối với quyết định mình làm ra lại có thêm mấy phần tin tưởng.
Cường giả cỡ này, nói không chừng thực có khả năng báo thù cho Linh Thần thị tộc.
Một bên khác, Trấn Hồn sau khi từ trong tin tức Lạc Hồn Chung tan vỡ tỉnh táo lại, cũng đã chú ý tới một ý tứ khác tiềm tàng trong lời nói của Thẩm Trường Thanh.
Ánh mắt khi lại nhìn về phía người trước mặt, cũng trở nên khác biệt.
Thẩm Trường Thanh nói: “Đối với chuyện Linh Thần thị tộc, bổn tọa rất muốn tìm hiểu một phen, không bằng các ngươi nói kỹ với bổn tọa một chút, bổn tọa cũng dễ ngày sau làm chút chuẩn bị.”
“Ta tới nói đi!”
Thiên Tru đột nhiên mở miệng.
“Mỗi trăm vạn năm liền có Đại Tranh Chi Thế mở ra, năm đó Đại Tranh Chi Thế tựa như kiếp này mở ra, chư thiên vạn tộc đều có thiên kiêu xuất thế, nở rộ ra hao quang thuộc về mình.
Cùng lúc đó, Linh Thần thị tộc có một vị thiên kiêu tên là Linh Đạo Kỳ ngang trời xuất thế, hắn chỉ vừa sinh ra đã là tu vi Nhập Thánh, không đến mười tuổi đã điểm hỏa thần hỏa chứng đạo Thần cảnh.
Sau đó không đến ba trăm năm, liền thành công chứng đạo Thần Vương, ngay sau đó càng một đường hát vang, quét ngang toàn bộ thiên kiêu chư thiên vạn tộc, leo lên Thần Vương tuyệt đỉnh.