Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 3111 - Chương 3111. Cách Không Giao Phong, Thiên Ma Truyền Thừa! (1)

Chương 3111. Cách không giao phong, thiên ma truyền thừa! (1)
Chương 3111. Cách không giao phong, thiên ma truyền thừa! (1)

Vạn Đạo lão nhân nói như thế nào nữa, cũng là vô thượng đạo binh cổ xưa, tài trí cùng với kiến thức đều không phải tu sĩ khác có khả năng bằng được.

Tông môn nếu thật có chuyện gì xảy ra, Vạn Đạo lão nhân cũng có thể làm ra xử lý thích đáng.

Chẳng qua, phương diện này còn có một nguyên nhân chủ yếu.

Đó chính là thực lực.

Vạn Đạo lão nhân có được thực lực trấn áp cục diện, riêng một điểm này, vậy là đủ rồi.

Sau đó nữa, Thẩm Trường Thanh liền đợi tới sau khi toàn bộ trưởng lão giải tán, hắn lưu lại một mình Thiên Tru Thần Kiếm, muốn mang theo tuyệt thế đạo binh này cùng nhau qua đó.

Nguyên nhân làm như vậy cũng rất đơn giản.

Tinh Hà Kiếm Đạo xét đến cùng vẫn là kiếm đạo quy tắc, nếu có thể có tuyệt thế đạo binh bên mình, nhất định có thể khiến lực lượng Tinh Hà Kiếm Đạo nâng cao một bước.

Lần bao vây tiễu trừ thiên ma này sẽ có chuyện như thế nào xảy ra, bản thân Thẩm Trường Thanh cũng không thể xác định, mang theo Thiên Tru Thần Kiếm đi qua, có thể thêm một phần tự tin.

...

Bầu trời chiều như máu, mặt đất nứt nẻ, không có dấu vết bất cứ sinh linh nào tồn tại.

Đây là một thiên địa hoang vu.

Nói chuẩn xác, chính là một thiên địa sắp đi hướng tận thế.

Từn luồng khí tức đáng sợ lan tràn ra ở trên không trung, từng thân thể vĩ ngạn đột ngột hiện lên, ánh mắt lạnh như băng đồng loạt đặt ở trên bóng người nào đó chỗ đỉnh núi.

Núi hoang đá lởm chơm san sát cắm thẳng vào bầu trời, tựa như cột chống trời, không khó nhìn ra ngày xưa thời điểm thiên địa cường thịnh, núi này nhất định là trung tâm thiên địa.

Dù là bây giờ thiên địa tịch diệt, núi này vẫn còn có bất diệt đạo vận truyền lưu.

“Thế nào, chúng ta cần ra tay hay không?”

Có Thần Vương trầm giọng hỏi.

Nghe vậy, Vân Chu lắc đầu, trong con mắt nhìn về phía bóng người đỉnh núi tràn đầy nét ngưng trọng: “Tạm thời không cần hành động thiếu suy nghĩ, thực lực của thiên ma không tầm thường, hôm nay cường giả chư thiên thần tộc đều hướng về bên này chạy tới, không cần bao lâu sẽ tới.

Chuyện chúng ta cần làm, chính là coi chừng thiên ma, không thể để nó rời khỏi thiên địa này, chuyện còn lại, tự có Thần Chủ các tộc ra mặt.”

Khi nói chuyện, ánh mắt Vân Chu càng thêm ngưng trọng.

Thực lực của thiên ma quá mạnh rồi, lúc trước vừa đối mặt, Vân Long thần tộc đã có mấy vị Thần Chủ bị đánh diệt thân thể, thẳng đến lúc Vân hoàng tự mình ra tay, mới đẩy đối phương vào trong thiên địa này.

Nhưng mà, Vân Chu cảm giác chuyện không đơn giản như vậy.

Thiên ma trước mắt từ sau khi vào thiên địa này, liền vẫn luôn không có động tác quá lớn, như hoàn toàn không sợ Vân Long thần tộc vây khốn.

Bình thường mà nói, lấy thực lực thiên ma biểu hiện ra, hoàn toàn có tư cách phá tan Vân Long thần tộc phong tỏa.

Nhưng mà, thiên ma từ đầu tới cuối, đều chưa thật sự đi phá tan phong tỏa.

Loại cảm giác này, khiến Vân Chu hoài nghi, thiên ma có khả năng là đang chờ cường giả chư thiên đến.

Tuy không rõ đối phương rốt cuộc là tự tin như thế nào, nhưng hắn tin tưởng, ở dưới chư thiên quy tắc hạn chế, thực lực của thiên ma mạnh nữa cũng nhiều lắm là tuyệt đỉnh Thần Chủ mà thôi.

Đạo Hóa Thần Quân của Hoàn Sơn thần tộc có thể giết, như vậy thiên ma trước mắt cũng có thể giết.

Đối phương chưa có động tĩnh, theo Vân Chu thấy là một chuyện tốt, bọn họ các Thần Vương này cũng không phải chủ lực thật sự đối phó thiên ma, chỉ tạo ra tác dụng giám thị mà thôi.

Bên ngoài.

Trong hư không chư thiên.

Thần Chủ Vân Long thần tộc tụ tập, vô cùng vô tận thần quang tràn ngập, mang khuôn mặt Vân hoàng bao phủ hết ở bên trong, đôi mắt màu vàng hờ hững nhìn thiên địa trước mắt.

Nhìn từ bề ngoài, thiên địa bị hoa quang ngăn cản, không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng đối với cường giả Thần Chủ mà nói, lại có thể sâu sắc phát hiện, trong thiên địa hiển lộ ra khí tức mục nát.

Thiên địa mục nát, cuối cùng sẽ đi hướng tịch diệt.

“Bệ hạ, thiên ma một mực ở lại trong thiên địa không có bất cứ động tĩnh nào, sẽ có vấn đề gì hay không?”

Có Thần Chủ thấp giọng hỏi.

Ánh mắt Vân hoàng hờ hững như cũ, không có bất cứ cảm xúc dao động nào: “Có bọn Vân Chu vào thiên địa theo dõi thiên ma kia, không có vấn đề gì, cho dù là thiên ma chạy trốn, lại nào có thể giấu được mắt của bổn hoàng.

Đều kiên nhẫn chờ là được, bọn họ không cần bao lâu sẽ đến đây.”

Dứt lời, Vân hoàng liền không nói chuyện nữa.

Lão chưa tự mình tiến vào thiên địa kia, chỉ vì thiên địa kia đã mục nát, không chịu nổi lực lượng của Thần Chủ, nếu thật sự hiển lộ ra một chút khí tức Thần Chủ, tất nhiên sẽ làm thiên địa trước một bước tịch diệt.

Hôm nay thiên địa trước mắt, tương đương với một cái nhà giam.

Chỉ cần thiên địa không hủy, thiên ma muốn rời khỏi thiên địa, phải đánh vỡ thiên địa hạn chế trước mới được.

Nếu thiên địa hủy diệt, Vân hoàng cũng không có nắm chắc ở trong hư không chư thiên vây khốn được thiên ma.

Dù sao một lần giao thủ trước đó không lâu, khiến lão đã kiến thức được thực lực của thiên ma kia, ít nhất đều là cấp bậc Thần Chủ đứng đầu, hơn nữa rất có khả năng bước vào Thần Chủ tuyệt đỉnh.

Tồn tại cỡ này, nếu thật sự một lòng muốn chạy trốn, Vân Long thần tộc cho dù là dốc hết toàn lực, cũng không có trăm phần trăm nắm chắc hạ được.

Cho nên, thiên ma trước mắt không rời khỏi thiên địa, liền tính là một chuyện tốt.

Hết chương 3111.
Bình Luận (0)
Comment