“Sau đó lại để bộ phận Thần Chủ vào trong thiên địa chiến một trận với thiên ma, Thần Chủ còn lại canh giữ ở bên ngoài thiên địa, phòng ngừa thiên ma không địch lại bỏ chạy.
Nếu có biến cố khác, Thần Chủ bên ngoài cũng có thể ngay lập tức chi viện.”
“Được!”
“Việc này rất tốt.”
Sau khi Thánh hoàng nói, đại đa số Thần Chủ ở đây đều gật đầu đồng ý.
Thiên Ma bây giờ thực lực rốt cuộc thế nào, bọn họ cũng có chút không nắm chắc, mạo muội ra tay không phải một chuyện tốt.
Nếu có thể trước một bước tra xét ra thực lực thiên ma sâu cạn, đối với về sau ra tay ngược lại sẽ càng thêm có lợi.
“Đã như vậy, vậy do cường tộc cùng thị tộc khác phái trước bộ phận tu sĩ đi vào, thần tộc chúng ta ở trong bóng tối trợ giúp, nếu các tộc không địch lại, chúng ta sẽ ra tay chi viện, cam đoan các ngươi an toàn.”
Thanh âm Thánh hoàng hờ hững, lúc nói chuyện, ánh mắt đã đặt ở trên thân thế lực khác.
Ánh mắt Thần Chủ tựa như một ngọn núi lớn, khiến tâm thần cường giả toàn bộ thị tộc đều thừa nhận áp lực.
Bọn họ không phải Thẩm Trường Thanh, không phải đệ nhất Thần Vương, không có khả năng trực diện một vị Thần Chủ đứng đầu mà không cảm thấy bất cứ áp lực gì.
Thánh thần tộc dẫn đầu tỏ thái độ, thần tộc khác cũng đều gật đầu đồng ý.
Triệu tập vạn tộc đến, tự nhiên không có khả năng là để vạn tộc xem chiến đấu.
Tác dụng chủ yếu thật sự của chư thiên vạn tộc, chính là thử thực lực của thiên ma, để chư thiên thần tộc có thể có một đánh giá càng thêm chuẩn xác, do đó làm ra phán đoán hợp lý.
Cho dù là Vân Long thần tộc đã từng giao thủ với thiên ma, hôm nay cũng không nói gì, đồng ý đề nghị của Thánh thần tộc.
Sau đó, cũng có Thần Chủ nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, muốn mở miệng nói cái gì, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh như băng đó của đối phương, lời đến bên miệng đều hoàn toàn bịt trở về.
Bỏ đi.
Vị này tuy trên danh nghĩa là thị tộc Thần Vương, nhưng thực lực như vậy lại nào phải Thần Vương có thể so sánh.
Không phải Thần Chủ, hơn hẳn Thần Chủ.
Thảm trạng của Cửu Đạo Thần Chủ bây giờ hãy còn rõ ràng trong mắt, không có thực lực nhất định, vẫn là không trêu chọc đối phương thì tốt hơn.
Nếu không, lấy phong cách làm việc không kiêng nể gì của vị này, đó là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Cho nên, Thần Chủ khác đều theo bản năng bỏ qua Thẩm Trường Thanh, không phân loại đối phương đến phạm trù thị tộc, cũng chưa bảo hắn tới thiên địa xung phong, thử thực lực của thiên ma.
Thấy tình cảnh như vậy, Thẩm Trường Thanh vẻ mặt hờ hững, tay phải cầm chuôi kiếm, tay trái khẽ vuốt thân kiếm.
“Kiên nhẫn chút, trước mắt không phải thời điểm báo thù.”
Thẩm Trường Thanh thần niệm khẽ động, truyền một tin tức cho Thiên Tru Thần Kiếm.
Thần niệm hạ xuống, thân kiếm ban đầu nhẹ nhàng rung động, lúc này cũng lặng yên an tĩnh lại.
Chính cái gọi là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, Linh Thần thị tộc diệt trong tay mấy thần tộc, hôm nay kẻ thù ở đây không chỉ một vị, Thiên Tru Thần Kiếm vốn là vì giết chóc mà sinh, suýt nữa không ức chế được sát ý trong lòng.
Nếu không phải có Thẩm Trường Thanh cố ý khống chế, Thiên Tru Thần Kiếm đã muốn hoàn toàn bùng nổ.
Hôm nay, được Thẩm Trường Thanh áp chế, Thiên Tru Thần Kiếm mới miễn cưỡng bình tĩnh trở lại.
Tuyệt thế đạo binh này cũng rõ ràng, bằng vào thực lực bây giờ của mình, còn chưa đối phó được các Thần Chủ này, càng đừng nói là đối phó Phượng hoàng Thần Chủ đứng đầu bực này.
Chờ!
Mới là cơ hội duy nhất!
Một lần này, Thiên Tru Thần Kiếm xem như thật sự kiến thức được thực lực thật sự của Thẩm Trường Thanh, đợi vị này thật sự chứng đạo Thần Chủ, chưa chắc đã không có thực lực báo thù cho Linh Thần thị tộc.
Chính bởi vì đã thấy được hy vọng, mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Thiên Tru Thần Kiếm thật sự bình tĩnh trở lại.
Lúc này, theo chư thiên thần tộc ra lệnh, các tộc đều hướng về thiên địa xâm nhập.
...
Mặc cho ai cũng có thể rõ, thực lực của thiên ma không tầm thường.
Đừng nói Thần cảnh, cho dù là Thần Vương ở trước mắt thiên ma, cũng chưa chắc đủ đặt vào mắt.
Giờ phút này vào thiên địa, khả năng rất lớn chính là kết cục của vật hi sinh, tuy chư thiên thần tộc nói sẽ ở thời điểm mấu chốt ra tay cứu viện, lại cũng không có mấy tu sĩ thật sự ngây ngốc tin tưởng.
Nhưng mà, các tộc lại không có cách nào từ chối.
Chỉ vì thần tộc cao cao tại thượng, cai quản chư thiên, nếu ai vi phạm mệnh lệnh của thần tộc, kết cục chỉ có một, đó là chết.
Cãi lại mệnh lệnh của thần tộc là chết.
Vào thiên địa đối mặt thiên ma, có khả năng chết, có khả năng sẽ không chết.
Lựa chọn như thế nào, trong lòng toàn bộ tu sĩ đều biết rõ.
Không chỉ có thế.
Nếu thật sự đắc tội thần tộc, không chỉ có bản thân ngã xuống, cho dù là chủng tộc phía sau mình, cũng có khả năng bị lan đến.
Cho nên, cho dù biết rõ phía trước hung hiểm, các thế lực này cũng không thể không qua đó.
Thẩm Trường Thanh nhìn từng tu sĩ xâm nhập thiên địa, sắc mặt hờ hững.
Đây là chênh lệch trên thực lực.
Thần tộc cai quản chư thiên, coi thường chư thiên các tộc, tùy ý cho nó ra roi.
Thẩm Trường Thanh có thể từ trên thân các thế lực này cảm thấy bất mãn, nhưng chỉ bằng vào sự bất mãn này, còn chưa có tư cách lật đổ chư thiên thần tộc.