“Nhưng việc này chúng ta không quyết định được chủ ý, cho nên đặc biệt đến xin chỉ thị của Phù hoàng, mong Phù hoàng định đoạt!”
Nói xong, Tử Vân La liền trầm mặc, nội tâm vốn bình tĩnh lại có chút thấp thỏm, chờ đợi đối phương trả lời.
Phái đệ tử gia nhập Thiên tông thì thôi, còn muốn để Thần Vương vào Thiên tông mở một mạch, nếu đối phương hiểu lầm Tử Vân thị tộc muốn đánh cắp căn cơ của Thiên tông, như vậy liền phiền toái to.
Đương nhiên, có Tuyệt Tâm Ấn, tin tưởng vị kia cũng sẽ không nghĩ như thế.
Nhưng Tử Vân La cũng không thể cam đoan, mình nói như vậy, thực sẽ không chọc giận đối phương.
Đang lúc Tử Vân La thấp thỏm bất an, trong lòng cảm thấy giày vò gấp bội, ý niệm của Thẩm Trường Thanh mới truyền tới.
“Một chút việc nhỏ, các ngươi tự quyết định là được. Chẳng qua hôm nay Thiên tông căn cơ còn thấp, Tử Vân thị tộc có thể phái một vị Thần Vương vào Thiên tông.”
“Cảm tạ Phù hoàng!”
Nhận được câu trả lời, Tử Vân La vui mừng quá đỗi.
Đối phương cho phép, nói rõ Tử Vân thị tộc có thể vào Thiên tông mở Tử Vân nhất mạch.
Như vậy, Tử Vân thị tộc có thể thêm một đường lui.
Cho dù ngày khác thật sự đối mặt nguy cơ diệt tộc, Tử Vân thị tộc cũng có thể có cơ hội giữ lại một phần huyết mạch truyền thừa.
Chờ đợi thật lâu, không thấy Thẩm Trường Thanh có tin tức truyền đến nữa, Tử Vân La liền rõ đối phương đã không để ý tới mình nữa, sau đó hắn liền tới Tử Vân thị tộc, báo cho Mãng hoàng tin tức này.
Không đến nửa ngày, một đám Thần Vương vốn đã giải tán lại tụ tập ở đây.
Mãng hoàng nói: “La tông chủ đã được Phù hoàng cho phép, tộc ta có thể phái một vị Thần Vương vào Thiên tông, mở Tử Vân nhất mạch, nhưng không biết các vị trước mắt vị nào bằng lòng vào Thiên tông?”
Đồng ý rồi?
Thần Vương ở đây đều nhìn nhau, lúc này mới bao lâu đã giải quyết xong sự việc.
Nhưng lời của Mãng hoàng, bọn họ cũng không hoài nghi, sau đó ánh mắt một đám Thần Vương liền nóng cháy.
Vào Thiên tông!
Đây chính là một cơ duyên cực tốt.
Ai cũng rõ Thiên tông khí vận hùng hồn, hơn nữa tài nguyên rất nhiều, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là số lượng cường giả quá ít, nếu có thể vào Thiên tông, so với tu hành ở trong thị tộc tốt hơn rất nhiều.
Chẳng qua, Thần Vương ở đây cũng đều rõ, ai vào Thiên tông, căn bản không phải bọn họ định đoạt, chỉ có vị trước mặt này gật đầu, mới có thể thật sự giải quyết xong.
Bởi vậy các Thần Vương này rất nhanh bình tĩnh lại, Tử Vân Thiên nói: “Việc này chúng ta khó có thể quyết định, vẫn là do bệ hạ định đoạt đi!”
...
Trong thiên điện.
Thẩm Trường Thanh tùy ý trả lời Tử Vân La, liền một lần nữa đặt sức chú ý ở trong động thiên.
Đoạn thời gian này, hắn vẫn luôn dốc hết toàn lực luyện hóa Tiên Thiên Nhất Khí thiên ma lưu lại, lấy cái này để khiến Tiên Thiên Nhất Khí của mình được đột phá.
Nhưng lại bởi cắn nuốt lực lượng Tiên Thiên Nhất Khí không thể liên tục, mỗi khi Tiên Thiên Nhất Khí dạng sợi tóc màu xám cuồng bạo, Thẩm Trường Thanh phải dừng lại, chậm rãi đợi luồng lực lượng kia bình ổn, mới tiếp tục luyện hóa cắn nuốt.
Như vậy, Thẩm Trường Thanh thời gian qua, đã không phải suốt ngày đều ở trạng thái luyện hóa Tiên Thiên Nhất Khí.
Ở lúc chờ đợi Tiên Thiên Nhất Khí dạng sợi tóc màu xám bình tĩnh, hắn liền dốc lòng tìm hiểu lực lượng quy tắc của Minh Hà giới, thuận tiện lại cắn nuốt một ít vật chịu tải, lấy cái này để tăng tiến lực lượng Thiên Nhãn.
Sự tồn tại của Thiên Nhãn, Thẩm Trường Thanh vẫn luôn nhớ rõ.
Nhưng bởi Thiên Nhãn cấp bậc quá thấp, hôm nay chỉ ở giai đoạn Phá Vọng Thiên Nhãn, tác dụng với hắn có hạn.
Trong lúc đó, Thẩm Trường Thanh cũng ngẫu nhiên cắn nuốt một hai món vật chịu tải, muốn tăng cường lực lượng Thiên Nhãn, nhưng đáng tiếc là, lực lượng của những vật chịu tải này dung nhập trong Thiên Nhãn, liền giống như trâu đất xuống biển không thấy động tĩnh.
Về lâu về dài, Thẩm Trường Thanh cũng liền tạm thời gác lại chuyện Thiên Nhãn.
Hôm nay, hắn bế quan luyện hóa Tiên Thiên Nhất Khí, vừa lúc có thời gian rảnh rỗi, có thể tu luyện Thiên Nhãn một phen hẳn hoi.
Phá Vọng Thiên Nhãn có thể nhìn thấu hư ảo, nếu có thể tiến một bước tiến cấp thành Thông U Thiên Nhãn, liền có thể ở chư thiên quan sát U Minh, có thể ở U Minh nhìn trộm chư thiên.
Đến lúc đó mặc kệ là lực lượng của chư thiên hoặc U Minh, đều không thể ngăn trở Thông U Thiên Nhãn quan sát.
Một điểm này, tác dụng mang đến không cần nhiều lời.
Thẩm Trường Thanh xưa nay đều cho rằng, sự tồn tại của U Minh không thể xem nhẹ.
Tuy nói là U Minh và chư thiên không tương dung lẫn nhau, cho dù cường giả U Minh, cũng không thể thật sự băng qua tới đây, hoàn thành nghịch chuyển như sinh mệnh.
Nhưng mà, bất cứ chuyện nào cũng không có tuyệt đối.
Lại thêm một lần trước mình lĩnh ngộ Luân Hồi pháp tắc, có cường giả trong U Minh âm thầm tra xét mình, Thẩm Trường Thanh cũng gắt gao nhớ rõ.
Luân Hồi điện!
Luân Hồi Thần Tôn!
Vô thượng cường giả nắm giữ U Minh.
Thẩm Trường Thanh tính đến nay, cũng chỉ ở trong miệng Thanh Y hiểu biết được một chút tin tức của Luân Hồi Thần Tôn, ngoài ra không hiểu biết bao nhiêu nữa.
Trước mắt, nếu mình có thể luyện thành Thông U Thiên Nhãn, liền có thể ở chư thiên thăm dò được cảnh tượng U Minh, nhỡ đâu có một ngày, bản thân cùng U Minh thật sự đối đầu, cũng có thể có một phần nắm chắc tự bảo vệ mình.