“Phù Dương -- “
“Hắn vì sao sẽ xuất hiện ở nơi này, chẳng lẽ chuyện Hỗn Loạn Cấm Khu có liên quan với hắn?” Đối với khí tức của Thẩm Trường Thanh, Lôi hoàng vô luận như thế nào cũng sẽ không quên.
Đây là đại địch của Lôi Trạch thần tộc.
Ở lúc cảm giác đến khí tức của Thẩm Trường Thanh, Lôi hoàng không tự chủ được liền mang chuyện Hỗn Loạn Cấm Khu, liên hệ với đối phương. Bởi vì gần đây không ít động tĩnh của chư thiên, đều có liên quan với hắn.
Luận bản lĩnh gây chuyện, vị tông chủ Thiên tông kia không có ai có thể so sánh được.
Chẳng qua, ý nghĩ này vừa dâng lên, đã bị Lôi hoàng đánh mất.
Ý chí cấm khu đó là tồn tại cỡ nào, một tu sĩ chưa tới Thần Chủ, cho dù là có bản lĩnh thông thiên, cũng không có khả năng nhấc lên quan hệ với tồn tại bực này.
Theo Lôi hoàng thấy, Thẩm Trường Thanh hẳn là cũng là phát hiện dao động này, cho nên mới sẽ đến xem xét. Tu sĩ làm như vậy, cũng có không ít.
“Chỉ tiếc, toàn bộ tu sĩ vào Hỗn Loạn Cấm Khu đã ngã xuống toàn bộ, cho dù là Thần Vương cũng chưa thể may mắn thoát khỏi, bằng không còn có thể hỏi ra một vài thứ.”
Lôi hoàng âm thầm lắc đầu.
Lúc Hỗn Loạn Cấm Khu bạo động, liền có không ít thần quốc từ hư không vô ngần rơi xuống.
Những thần quốc rơi xuống này, không phải ai khác, rõ ràng chính là cường giả Thần Vương ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu.
Rõ ràng dễ thấy, ở lúc Hỗn Loạn Cấm Khu bạo động, ý chí cấm khu thức tỉnh, toàn bộ tu sĩ đang ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu cũng chưa thể may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều bị ý chí cấm khu gạt bỏ hết.
Cái gọi là thần quốc bất diệt Thần Vương bất tử, ở trước mặt tồn tại cỡ đó, cũng chỉ là một chuyện cười.
...
“Hỗn Loạn Cấm Khu bạo động, ý chí cấm khu cổ xưa thức tỉnh, việc này tuyệt đối không đơn giản!”
Trong Chu Phượng thần tộc, ánh mắt Phượng hoàng âm trầm lạnh lẽo.
Hắn có loại dự cảm, ý chí cấm khu thức tỉnh, khẳng định là có nguyên nhân khác.
Bằng không rất khó giải thích, vì sao Hỗn Loạn Cấm Khu tồn tại nhiều năm, đều trước sau gì không có tình huống ý chí cấm khu thức tỉnh xảy ra, nhưng lúc này mới xuất hiện chuyện ý chí cấm khu thức tỉnh.
Chỉ tiếc là, đề cập đến ý chí Hỗn Loạn Cấm Khu, cho dù là Phượng hoàng cũng không thể thôi diễn ra cái gì.
Hắn đã đưa tin Chu Phượng thần cung, chờ đợi cường giả thần cung bên kia suy tính.
Cụ thể như thế nào, cũng chỉ có thể chờ thần cung truyền đến tin tức.
Chẳng qua, thứ thật sự khiến Phượng hoàng để ý, không chỉ là ý chí cấm khu thức tỉnh, càng là lúc ý chí cấm khu đối kháng chư thiên quy tắc, khiến chư thiên quy tắc từ trong dòng sông thời gian, triệu hồi ra dấu ấn cường giả.
Dấu ấn mỗi một vị cường giả, đều là cường giả đứng đầu một thời đại.
Nhưng ở trước mặt ý chí cấm khu hóa thân Thanh Liên Đế Quân, lại hoàn toàn không là đối thủ, cuối cùng vẫn là dấu ấn một vị cường giả thần bí ra tay, mới giải quyết ý chí cấm khu.
“Cường giả có thể sánh vai với thượng cổ đế quân, nhất định là tồn tại cùng là thượng cổ đế quân. Nhân tộc bị diệt mấy thượng cổ kỷ nguyên, lại vẫn thanh thế không nhỏ.
Tên Nhân tộc kia nấp ở trong bóng tối, cũng là một sự uy hiếp không nhỏ.
Nếu căn nguyên của đại kiếp không ở trên ý chí cấm khu, nói không chừng sẽ có liên quan với Nhân tộc!”
Sắc mặt Phượng hoàng biến ảo không ngừng, nghiêm túc suy tư một số việc.
Nhân tộc biến mất nhiều năm xuất thế, Diệt Đạo quy tắc xuất hiện trong dòng sông quy tắc, bản thân chính là chuyện bất thường.
Lúc trước Diệt Đạo quy tắc xuất hiện, chư thiên thần tộc đều cố ý tra xét hành tung Nhân tộc, đáng tiếc thẳng tới nay cũng chưa có thu hoạch gì.
Theo đại tranh chi thế phía sau mở ra, cùng với phân tranh nhấc lên, khiến sự chú ý của chư thiên thần tộc đối với Nhân tộc cũng dần dần giảm bớt.
Thẳng đến về sau, thần cung truyền đến tin tức, chư thiên thần tộc mới một lần nữa chú ý hành tung của Nhân tộc.
Chỉ tiếc, giống với lần trước, chư thiên thần tộc gióng trống khua chiêng, vẫn không tra xét được bất cứ tin tức nào hữu dụng.
Lâu ngày, Chu Phượng thần tộc đối với Nhân tộc, cũng liền không để bụng như vậy nữa.
Nhưng mà, một lần này chuyện ý chí cấm khu xảy ra, khiến Phượng hoàng đột nhiên ý thức được, mình tuyệt đối không thể xem nhẹ Nhân tộc. Cho dù Nhân tộc bây giờ đã xuống dốc, xác suất rất lớn chỉ còn lại có số cực ít Nhân tộc kéo dài hơi tàn, nhưng cũng không thể bỏ qua tiềm lực của Nhân tộc.
Chỉ nhìn chư thiên quy tắc triệu hồi ra dấu ấn thượng cổ đế quân, cùng với ý chí cấm khu diễn hóa Thanh Liên Đế Quân, liền có thể biết cường giả Nhân tộc ngày xưa rót cuộc cường đại bao nhiêu.
Cường giả Nhân tộc ngày xưa không thể xem nhẹ. Tiềm lực của Nhân tộc cũng không thể xem nhẹ.
Có một ngày, nếu Nhân tộc thật sự lại xuất hiện một vị cường giả sánh vai thượng cổ đế quân, đó chính là ác mộng của chư thiên thần tộc.
Phượng hoàng hôm nay không tự chủ được, liền mang Nhân tộc cùng đại kiếp liên hệ với nhau.
Muốn nói có khả năng nhất trở thành căn nguyên đại kiếp, bây giờ theo hắn thấy, chỉ có hai phương diện.
Thứ nhất chính là ý chí cấm khu. Thứ hai chính là Nhân tộc thần bí kia.
“Vấn đề của ý chí cấm khu không thể xem nhẹ, Nhân tộc cũng nhất định phải lôi ra, nếu không tùy ý tên Nhân tộc đó trưởng thành tiếp, nhất định là hậu hoạn vô cùng!”
-- Hỗn Loạn Cấm Khu bạo động!