Nếu nói mượn dùng lực lượng Ngọc Hư Cổ Kính, nói không chừng có thể có hy vọng tìm được sự tồn tại của Tế Thiên Đỉnh.
Chẳng qua, ý tưởng này chỉ xuất hiện ở trong lòng Thẩm Trường Thanh, chưa thật sự biểu đạt ra.
Đợi tới lúc Thiên La hoàng dứt lời, Thẩm Trường Thanh lắc đầu nói: Chỉ bằng một điểm này, Thiên La thị tộc còn chưa có tư cách hợp tác với Thiên tông!”
“Bổn hoàng bất tài, là kẻ mạnh nhất Thiên La thị tộc hôm nay, đã vào cảnh giới nửa bước Thần Chủ, đại tranh chi thế lần này hẳn có hy vọng chứng đạo Thần Chủ. Nếu như bổn hoàng chứng đạo thành công, Thiên La thị tộc hẳn là thần tộc.
Một thần tộc mới tấn thăng hợp tác với Thiên tông, tin tưởng sẽ không làm mất mặt Thiên tông.” Thiên La hoàng cũng không giận dữ, nghiêm túc nói.
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, vẫn lắc đầu: “Chứng đạo Thần Chủ hay không, ai cũng không nói chắc được, chư thiên bao nhiêu nửa bước Thần Chủ đều kẹt ở trên một bước chân đi vào cửa, cả một đời cũng chưa thể đột phá cảnh giới thành công.
Cho dù là bổn tọa, cũng không dám nói có thể trăm phần trăm chứng đạo Thần Chủ.
Chính như Thiên La hoàng nói, trước mắt đại kiếp buông xuống, chư thiên thế cục hỗn loạn, có lẽ nháy mắt tiếp theo sẽ có kiếp nạn tới nơi, chết không có đất chôn thân.
Chuyện không thể xác định cỡ này, không thể làm tiền vốn đàm phán.”
Lại một lần nữa phủ định, khiến Thiên La hoàng hơi biến sắc.
Sau đó hắn như làm ra quyết định gì, tay phải thon dài vươn ra. Tầm mắt Thẩm Trường Thanh không khỏi đặt ở trên lòng bàn tay đối phương.
Trong chớp mắt, dòng sông chạy chồm.
Rõ ràng chỉ là trong gang tấc lòng bàn tay, lại như có thể diễn hóa một phương thiên địa, lại như diễn hóa chư thiên hư không, dòng sông hư ảo vô tận ở nơi đó cuồn cuộn không ngớt, thiên địa sinh diệt chỉ trong một ý niệm.
Đủ loại lực lượng huyền diệu thần kỳ toát ra, đạo vận nồng đậm tràn ngập toàn bộ căn phòng.
Mắt thấy đạo vận sắp tràn ra, lúc tràn ngập Thần thành, bàn tay Thiên La hoàng trong giây lát thu lại, luồng lực lượng đạo vận kia nháy mắt biến mất không thấy.
“Vật này làm tiền vốn, Phù tông chủ cho rằng có đủ hay không?”
Thẩm Trường Thanh nhìn Thiên La hoàng một cái thật sâu, vẻ mặt lạnh nhạt: “Mảnh vỡ đại đạo quy tắc, vật này chư thiên thần tộc đều đang tìm kiếm, tự nhiên là vật báu vô giá.
Không lẽ Thiên La hoàng là muốn lấy mảnh vỡ đại đạo quy tắc này, đổi cơ hội hợp tác với Thiên tông?”
Luồng lực lượng vừa rồi xuất hiện trong tay Thiên La hoàng, không phải thứ khác, rõ ràng chính là mảnh vỡ đại đạo quy tắc.
Luồng lực lượng này, Thẩm Trường Thanh không phải lần đầu tiên nhìn thấy.
Lúc trước Thất Tinh Tôn Giả cũng đạt được mảnh vỡ đại đạo quy tắc, hơn nữa so với mảnh vỡ đại đạo quy tắc trong tay Thiên La hoàng, quy tắc đạo vận nồng đậm hơn không chỉ mấy lần.
Một màn ngày xưa, vẫn còn khắc thật sâu vào trong đầu Thẩm Trường Thanh.
Thất Tinh Tôn Giả từ sau khi đạt được mảnh vỡ đại đạo quy tắc, bế quan đến nay cũng đã mấy năm, hoàn toàn không thấy động tĩnh.
Hắn cũng không rõ, đối phương rốt cuộc còn cần bế quan bao lâu.
Có thể là mười năm, cũng có thể là trăm năm, có lẽ lâu hơn cũng không nhất định.
Thiên La hoàng nói: “Phù tông chủ nói không sai, bổn hoàng muốn lấy mảnh vỡ đại đạo quy tắc này, hợp tác với Thiên tông, đổi một lần cơ hội ra tay của Thiên tông.”
“Có ý tứ gì?”
“Thành cũng đại đạo quy tắc, bại cũng đại đạo quy tắc, lúc trước chư thiên thần tộc vây công thiên ma, bổn hoàng cũng có mặt, về sau đại đạo quy tắc tan vỡ, bổn hoàng cơ duyên xảo hợp đạt được một bộ phận.
Trong lúcd dó, bổn hoàng cũng muốn tìm hiểu mảnh vỡ đại đạo quy tắc này, tìm kiếm con đường chứng đạo Thần Chủ, đáng tiếc mảnh vỡ đại đạo quy tắc huyền ảo khó lường, cho dù là bổn hoàng cũng khó tìm hiểu được quá nhiều.
Về sau lại bởi vì một ít nguyên nhân không biết tên, dẫn tới tin tức mảnh vỡ đại đạo quy tắc ở trong tay bổn hoàng để lộ ra ngoài.
Hôm nay đã có thần tộc nhằm vào Thiên La thị tộc, đơn thuần dựa vào lực lượng của thị tộc, không có nắm chắc vượt qua kiếp nạn này, cho nên bổn hoàng muốn tìm kiếm Thiên tông ra tay, giúp Thiên La thị tộc độ kiếp thành công!”
Thiên La hoàng vẻ mặt trịnh trọng, nói từng chữ một.
Nếu không phải thần tộc uy hiếp, Thiên La thị tộc cũng sẽ không tới cửa cầu đến trên đầu Thiên tông.
Thị tộc bình thường, Thiên La thị tộc hoàn toàn không sợ.
Nhưng thần tộc lại khác.
Thiên La thị tộc mạnh nữa, cũng chỉ là thị tộc mà thôi, làm sao có thể chống lại một thần tộc. Nhìn chung chư thiên trong toàn bộ thế lực thị tộc, kẻ duy nhất có thể không sợ thần tộc, đại khái cũng chỉ có Thiên tông.
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, mới xem như thật sự biết mục đích Thiên La hoàng đến.
Hắn việc mình mình làm rót rượu vào chén cho bản thân, sau đó bưng chén rượu, uống một hơi cạn sạch Vạn Niên Xuân.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh mới mở miệng nói: “Theo bổn tọa hiểu biết, sau lưng Thiên La thị tộc có Tả Khâu thần tộc, chẳng lẽ lấy thực lực của Tả Khâu thần tộc, cũng không đủ để dẹp yên chuyện này. Nếu ngay cả Tả Khâu thần tộc cũng không dẹp yên được, như vậy Thiên La thị tộc tìm ta, chỉ sợ cũng tìm lầm rồi.
Thiên tông tự hỏi có chút thực lực, nhưng nếu so sánh với Tả Khâu thần tộc, vẫn còn kém không ít.
Tả Khâu thần tộc ở trong chư thiên thần tộc, thực lực đủ để sánh vai Bích Huyền thần tộc.