Cường giả cấp bậc Thần Chủ chiến đấu sống chết, dư âm thậm chí có khả năng khiến một phương đại thiên thiên địa tịch diệt.
Thiên La tông cho dù có hộ tông trận pháp tồn tại, cũng không ngăn được luồng dư âm hủy diệt này.
Nếu như không rút khỏi, cũng chỉ có kết cục thân tử đạo tiêu.
May mắn là, Thiên La tông đã sớm làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Toàn bộ tài nguyên trong tông môn nên rút, đã rút toàn bộ, trên cơ bản là không lưu lại cái gì. Hôm nay cho dù là lãnh địa tông môn bị hủy, cũng không có gì đáng tiếc nuối.
Trong hư không lúc này, chiến trường tổng cộng chia làm ba bộ phận.
Thứ nhất là chiến trường của Thẩm Trường Thanh cùng Đằng hoàng, thứ hai là chiến trường của Thiên Diệp Thần Vương cùng Nhật hoàng, thứ ba là chiến trường của Thiên La hoàng cùng Ưng hoàng.
Trong đó, chiến trường của Thẩm Trường Thanh cùng Đằng hoàng tất nhiên là không cần nhiều lời, thực lực hai người đều không phải tu sĩ khác ở đây có thể bằng được, cho dù là muốn nhúng tay, cũng không dễ dàng như vậy.
Cho dù là hai vị Thần Chủ khác của Đằng Xà thần tộc, bây giờ cũng không có cách nào nhúng tay vào.
Chỉ vì hai người chiến đấu đã đến giai đoạn gay cấn, tùy tiện nhúng tay vào, rất dễ dàng sẽ bị quy tắc đạo vận hai người thúc giục đến cực hạn cắn trả.
Cho nên, muốn nhúng tay, đã là không có khả năng.
Thiên Diệp Thần Vương bên kia, từ sau khi hắn chứng đạo Quy Tắc Thần Vương, một thân thực lực trở nên càng thêm đáng sợ. Nhật hoàng căn bản không phải đối thủ, chỉ có thể bằng vào nội tình của mình đau khổ chống đỡ.
Thái Dương Chân Hỏa làm ngọn lửa đứng đầu chư thiên, ở trước mặt Thiên Diệp Thần Vương cũng không có tác dụng. Không phải nói Thái Dương Chân Hỏa quá yếu, mà là Thiên Diệp Thần Vương quá mạnh. Không có gì bất ngờ xảy ra, Nhật hoàng bị thua chắc chắn trở thành kết cục đã định.
“Ầm ——”
Một thân thể tàn phá rơi khỏi hư không, khi sắp rơi xuống đất, đột nhiên hóa thành một con thần ưng mười vạn trượng giương cánh, linh vũ màu đen nổi lên hắc quang đáng sợ, trong nháy mắt đã mang hư không cắt thành vô số khe hở.
“Tử Vong Hắc Quang!” Vẻ mặt Thiên La hoàng nghiêm nghị hơn vài phần.
Tử Vong Hắc Quang chính là thiên phú thần thông của Thần Ưng thị tộc, có thể làm thiên phú thần thông của một thị tộc, thứ yếu nhất cũng là cấp bậc Thần Vương, tự nhiên không thể xem nhẹ.
Mắt thấy lúc lực lượng Tử Vong Hắc Quang chạm đến Thiên La hoàng, chỉ thấy không gian quanh thân hắn đột nhiên trở nên hư ảo, khi luồng lực lượng kia đánh đến, không gian hư ảo giống như mặt hồ khẽ nhộn nhạo.
Sau đó nữa, liền giống như trâu đất xuống biển, không thấy một chút động tĩnh nào nữa.
Ở trong mắt cường giả khác, chỉ thấy hai người trong hư không bày ra hai cái cực đoan khác nhau.
Thần ưng do Ưng hoàng hóa thân toàn thân bị hắc quang bao vây, vô số linh vũ bắn ra, từng đạo hắc quang khủng bố xé rách hư không, thanh thế to lớn.
Lại nhìn Thiên La hoàng, đối phương đứng khoanh tay, không gian quanh thân trở nên hư ảo bất định, mặc cho lực lượng Tử Vong Hắc Quang dọa người như thế nào, đều trước sau không chạm đến hắn mảy may.
Giống như không gian hư ảo trước mặt, chính là một phương thiên địa khác. Hai bên rõ ràng cách nhau không xa, lại như chân trời góc biển khó có thể chạm đến.
“Đây là thiên phú thần thông của Thiên La thị tộc, Thiên La Vạn Tượng!”
“Lời đồn Thiên La Vạn Tượng có thể diễn hóa thiên địa, cắn nuốt toàn bộ lực lượng thế gian, hôm nay xem ra đồn đãi không phải giả!” Không ít Thần Vương đều khẽ biến sắc.
Mỗi một thị tộc đều có thiên phú thần thông thuộc về mình, đây là tiền vốn bọn họ đặt chân ở chư thiên. Nhưng toàn bộ thiên phú, cũng là có phân chia mạnh yếu.
Không hề nghi ngờ, Thiên La Vạn Tượng của Thiên La thị tộc, cho dù là trong thiên phú thần thông của toàn bộ thị tộc, thật sự thuộc về một đám đứng đầu đó.
Chỉ vì Thiên La thị tộc từng là thần tộc, cho nên thiên phú thần thông của tộc này, cũng không chỉ là thiên phú thần thông cấp Thần Vương đơn giản như vậy.
Thiên phú thần thông cấp bậc này, lấy tu vi Thiên La hoàng thi triển ra, sẽ chỉ càng thêm đáng sợ.
Từ một màn trước mắt, liền có thể biết.
Cho dù là Ưng hoàng dốc hết toàn lực thi triển ra Tử Vong Hắc Quang, cũng chưa thể phá tan Thiên La Vạn Tượng phong tỏa, tất cả lực lượng đều giống như trâu đất xuống biển biến mất không thấy nữa.
“Đủ rồi!”
Thiên La hoàng đơn giản vung tay, không gian hư ảo trước mắt đột nhiên biến đổi, hắc quang khủng bố hóa thành dòng lũ từ nơi đó bắn ra, nháy mắt đánh tan hắc quang ập đến trước mặt.
“Không ổn ——” Ánh mắt Ưng hoàng hoảng hốt.
Hắn vừa muốn làm ra ứng đối, chỉ thấy hắc quang chiếu vào mi mắt.
Ầm!
Thần ưng mười vạn trượng ở trong dòng lũ hắc quang, cốt nhục tiêu hết, chỉ còn lại khung xương khô héo rơi xuống đất. Cảnh tượng như vậy, khiến Thần Vương khác lại biến sắc hẳn.
Thiên La Vạn Tượng có thể hấp thu lực lượng thế gian, đã đủ biến thái, hôm nay còn có thể mang lực lượng hấp thu bắn ngược trở về toàn bộ, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố để miêu tả. Nhắm chừng Ưng hoàng cũng sẽ không ngờ được, mình có một ngày sẽ bị Tử Vong Hắc Quang chém giết.
Thân thể Ưng hoàng ngã xuống.
Thiên La hoàng chưa đuổi theo vào hư không vô ngần, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía cường giả khác: “Thần Ưng thị tộc đã thua, các ngươi ai muốn ra tay cứ việc đến, hôm nay bổn hoàng cùng nhau tiếp. Bổn hoàng trái lại muốn xem, Đằng Xà thần tộc thật có thể diệt Thiên La thị tộc ta hay không!”