Sắc mặt Đằng hoàng lạnh như băng, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Trường Thanh tràn ngập sát ý lạnh lẽo: “Ân oán năm đó bổn hoàng cũng nên thanh toán một phen hẳn hoi với ngươi, hôm nay ngươi chạy trời không khỏi nắng!”
“Trò cười, một trận chiến Thiên La tông năm đó, nếu không phải có Thần Chủ cổ xưa ra tay, ngươi nào có tư cách ở nơi này to mồm, nhưng không sao, Đằng Xà thần tộc ngươi lại còn có thể có mấy vị Thần Chủ cổ xưa.
Một trận chiến hôm nay, bổn tọa vừa lúc tiễn ngươi quy thiên!”
Thẩm Trường Thanh khinh miệt cười, trong lời nói tràn ngập miệt thị đối với Đằng hoàng.
Một trận chiến Thiên La tông, thân thể Đằng hoàng bị diệt, hôm nay cách mấy năm, hắn không tin đối phương hoàn toàn khôi phục rồi.
Như vậy, thực lực Đằng hoàng so với lúc đỉnh phong, khẳng định là có sự chênh lệch.
Một bên khác.
Trong hư không lại có Thần Chủ đạp không mà tới.
“Phù Dương, còn nhớ tay hay không?”
Bạch Tuyệt Thần Chủ giọng âm trầm lạnh lùng.
Thẩm Trường Thanh liếc đối phương một cái: “Bại tướng dưới tay lấy cái gì để to mồm, ngươi hôm nay ra tay, là ngươi đại biểu chính ngươi mà đến, hay đại biểu toàn bộ Bích Huyền thần tộc mà đến?”
“Bổn tọa đến, chỉ vì thanh toán nhân quả giữa ngươi ta.”
“Cũng được.”
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
Thiên tông và Bích Huyền thần tộc quan hệ vi diệu, nhìn như xé rách da mặt, lại chưa hoàn toàn bày ở trên bề ngoài.
Vị Bích hoàng kia rõ ràng là có băn khoăn, không muốn thật sự xé rách da mặt với Thiên tông, nhưng lại không muốn để Thiên tông thuận lợi sinh ra một vị Thần Chủ, cho nên mới để Bạch Tuyệt Thần Chủ lấy danh nghĩa bản thân ra tay.
Có thể thành thì thành.
Không thể thành vậy thì thôi.
Trong hư không, ba vị Thần Chủ xuất hiện.
Lôi hoàng nhìn thấy Bạch Tuyệt Thần Chủ cùng Đằng hoàng xuất hiện, trong lòng không khỏi ổn định.
Bạch Tuyệt Thần Chủ ngày xưa là cường giả Thần Chủ tầng hai, hôm nay cảnh giới ngã xuống tới Thần Chủ tầng một, không tạo ra được tác dụng quá lớn.
Nhưng mà Đằng hoàng khác.
Đối phương ở mặt ngoài là Thần Chủ tầng hai, nếu thật toàn lực ứng phó không kém gì Thần Chủ tầng bốn.
Cho dù là bị thương nặng chưa lành, thực lực cũng không tầm thường.
Có cường giả cỡ này ra mặt kiềm chế, Lôi hoàng cảm giác xác suất lần này chém giết Thẩm Trường Thanh tăng vọt.
Không chỉ như vậy.
Chẳng qua, trong lòng Lôi hoàng cũng có chút giật mình, hắn không xác định hai tộc đến, có phải có liên quan với U Minh các hay không, nếu đúng, như vậy thế lực của U Minh các so với trong tưởng tượng của mình còn lớn hơn.
“U Minh các không thể xem nhẹ, cách làm cỡ này đó là bảo hổ lột da!”
Ánh mắt Lôi hoàng lạnh như băng nhìn chằm chằm Thẩm Trường Thanh, trong đầu nghĩ đến lại là U Minh các.
Nhưng Lôi Trạch thần tộc bây giờ chỉ có thể hợp tác với U Minh các, nếu không chỉ dựa vào bản thân, muốn vượt qua đại kiếp lần này, độ khó không nhỏ.
Đúng lúc này, trong hư không lại có khí tức mạnh mẽ đến.
Uy áp dày nặng nghiền nát hư không, Đằng hoàng nghiêng đầu nhìn về phía hư không, ánh mắt lóe lên: “Địa Linh hoàng!”
Đằng Xà thần tộc hôm nay cùng Tả Khâu thần tộc xem như xé rách da mặt, nhưng còn chưa tới mức không chết không thôi, hôm nay Địa Linh hoàng xuất hiện tự nhiên không có khả năng là tới giúp Thiên tông.
Cho nên, thế này chỉ có một khả năng, đối phương cũng là đến cản đường.
“Tả Khâu thần tộc!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh hơi ngưng trọng.
Nếu nói Đằng hoàng ở trên cảnh giới chỉ là Thần Chủ tầng hai, thực lực mới miễn cưỡng với tới Thần Chủ tầng bốn, như vậy Địa Linh hoàng trước mắt, chính là cường giả Thần Chủ tầng bốn thật sự.
Địa Linh hoàng xuất hiện, khiến thế cục trong hư không khẩn trương đến cực hạn.
Ngay sau đó, lại có một luồng khí tức kinh khủng buông xuống.
“Phù Dương, nhân quả của chúng ta cũng nên thanh toán rồi!”
Người chưa đến, thanh âm già nua đã truyền đến, chỉ thấy khoảnh khắc hư không tan vỡ liền có Thần Chủ cổ xưa đến.
Thẩm Trường Thanh nheo mắt lại: “Cổ Hoang thần tộc phong bế thiên địa, hôm nay xuất thế, đã làm tốt chuẩn bị diệt tộc?”
“Chư thiên kẻ muốn diệt tộc ta không ít, nhưng còn chưa tới lượt Thiên tông ngươi, lần này đã là kiếp của Lệ Khai Dương, tương tự cũng là kiếp của Phù Dương ngươi.”
Man Hoang Thần Chủ cười lạnh, trong mắt tràn đầy hàn ý lạnh như băng.
Bế quan mười mấy năm, hắn sớm đã khác xưa, được lợi bởi mảnh vỡ thần quốc của Đạo Hóa Thần Quân giúp, thành công đánh vỡ giới hạn, từ Thần Chủ tầng một tấn thăng tới Thần Chủ tầng hai.
Thần Chủ một tầng một trọng thiên.
Khác biệt lớn nhất của Thần Chủ tầng hai và Thần Chủ tầng một, là ở chỗ Thần Chủ tầng hai tuổi thọ tăng trưởng trăm vạn năm.
Trăm vạn năm thời gian, đủ để một thần tộc xuống dốc trưởng thành.
Chính bởi vì như thế, Man Hoang Thần Chủ mới dám xuất hiện.
Bằng không lấy thân phận Thần Chủ cổ xưa ban đầu của hắn, động cái là có khả năng bước vào mục nát tịch diệt, sao dám dễ dàng hiện thân ở đây.
Theo Man Hoang Thần Chủ xuất hiện, đến lúc này, thần tộc đã đến, đã có cả thảy năm thần tộc.
Cái này còn chưa tính Thánh thần tộc cùng Chu Phượng thần tộc đang chém giết với Thất Tinh tôn giả.
Nếu tính cả hai thần tộc khác, lần này có bảy thần tộc ra mặt cản đường.
Cường giả xem cuộc chiến trong bóng tối biết, các thần tộc này đến không chỉ là vì cản Lệ Khai Dương thành đạo, càng muốn chém giết vị tông chủ Thiên tông này, lấy điều này để đả kích uy phong của Thiên tông.
Chỉ cần vị tông chủ Thiên tông này ngã xuống, uy hiếp của Thiên tông liền ngã xuống tới điểm đóng băng.