Tuy một tia cường đại này, đối với chỉnh thể mà nói bé nhỏ không đáng kể, nhưng tăng cường lại là thật sự.
Thân thể đến Thẩm Trường Thanh bực này, nếu không phải có cơ duyên to lớn, trên cơ bản rất khó có tiến bộ nữa.
Hôm nay còn chưa tiến vào lôi trạch, chỉ mượn lực lượng lôi trạch tràn ra, đã có thể khiến thân thể xảy ra biến hóa như thế, Thẩm Trường Thanh rất tò mò đối với lôi trạch kế tiếp. Chờ lúc Thẩm Trường Thanh xuyên qua biển sấm sét, mới nhìn thấy ở trung ương sấm sét, có hai cái ao đang dung hợp.
Một ao nước trong đó, là mảnh vỡ lôi trạch Thẩm Trường Thanh mang đến.
Một cái ao khác không cần nhiều lời, chính là lôi trạch tồn tại ở trong hư không.
Hai lôi trạch, giờ phút này như không có bất cứ trở ngại gì dung hợp.
Thẩm Trường Thanh có thể sâu sắc cảm giác được, theo không ngừng dung hợp, lực lượng của lôi trạch đang tăng lên, lực lượng cuồng bạo cho dù là Thần Chủ bình thường cũng không dám trực diện thừa nhận.
Ầm ầm ầm! !
Sấm sét cuồn cuộn không ngớt.
Đợi tới lúc hai bên thật sự dung hợp cùng một chỗ, uy thế mênh mông như vực thẳm từ trên lôi trạch bộc phát ra.
Sấm sét dày đặc tựa như sóng khí thổi quét bốn phương, trên người Thẩm Trường Thanh chợt xuất hiện hào quang, mạnh mẽ ngăn cản luồng lực lượng sấm sét thổi quét đến này.
Ở bên cạnh hắn, Thanh Y bất động như núi.
Lực lượng của lôi trạch tuy mạnh, nhưng cũng chưa tới trình độ uy hiếp bất hủ thánh binh.
Cho dù Thanh Y không dùng bất cứ lực lượng nào để ngăn cản, lôi trạch cũng không phá hủy được bất hủ thánh binh, chỉ vì bản thể bất hủ thánh binh quá mạnh.
“Đây là lôi trạch hoàn chỉnh!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh nóng cháy.
Hắn nhìn lôi trạch đã dung hợp phát ra khí thế ngập trời, quả thực là hủy thiên diệt địa.
Thanh Y nói: “Cái này không tính là lôi trạch hoàn chỉnh, chỉ có thể nói là tương đối hoàn chỉnh mà thôi, lôi trạch hoàn chỉnh thật sự so với lôi trạch bây giờ mạnh hơn rất nhiều, hai bên không thể so sánh.”
“Ặc.....”
Vẻ mặt Thẩm Trường Thanh khẽ giật mình, ánh mắt nhìn về phía lôi trạch cũng hơi thay đổi.
Không phải lôi trạch hoàn chỉnh đã có được uy thế cỡ này, như vậy lôi trạch hoàn chỉnh thật sự, lại phải mạnh như thế nào.
Chẳng qua, Thẩm Trường Thanh cũng không để ý.
Không phải lôi trạch hoàn chỉnh càng tốt.
Lôi trạch bây giờ cũng mạnh như thế rồi, ngày khác đợi mình thật sự mang lôi trạch thu thập đầy đủ hết, như vậy lôi trạch hoàn chỉnh nhất định là sự kinh hỉ không nhỏ.
Đối với chí bảo bực này nắm giữ ở trong tay mình, Thẩm Trường Thanh hy vọng lôi trạch càng mạnh càng tốt.
Mắt thấy lôi trạch hoàn toàn dung hợp, Thẩm Trường Thanh cũng không lãng phí thời gian, đi một bước tới trên không lôi trạch, tay phải hiện ra vực sâu tối tăm, lực hút khủng bố hướng về lôi trạch bao phủ.
Răng rắc!
Trong lôi trạch sấm sét bùng nổ, không ngừng đánh vỡ bóng tối chung quanh, ý đồ ngăn cản lực hút kia.
Thẩm Trường Thanh sắc mặt nghiêm túc, toàn lực thúc giục lực lượng của Chưởng Trung Càn Khôn, mạnh mẽ từng chút một kéo lôi trạch vào.
Chỉ thấy lôi trạch chậm rãi lên không trung, cả mảng hư không đều đang kịch liệt run rẩy không ngừng. Tiên lực trong mệnh nguyên, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trôi đi.
Thẩm Trường Thanh không dám thả lỏng tâm thần chút nào, dốc hết toàn lực kéo lôi trạch, mắt thấy lôi trạch từng chút một nhập vào trong bóng tối, hư không chung quanh giống như mất đi chống đỡ, bắt đầu sụp đổ từng tấc.
Đợi tới lúc lôi trạch hoàn toàn biến mất, hư không ầm ầm sụp đổ.
Hư không loạn lưu hỗn loạn bùng nổ, giống như từng lưỡi dao đáng sợ cắt về phía Thẩm Trường Thanh.
Thẩm Trường Thanh thần niệm khẽ động, bất hủ thánh binh bảo vệ thân mình, màn hào quang màu xanh mở ra, mang cả người mình đều bảo hộ ở bên trong.
Ầm!
Trong Lôi Trạch giới sét đánh giữa trời, bầu trời giống như nổ tung nứt ra một lỗ thủng đáng sợ, lưỡi đao không gian ẩn chứa khí tức hủy diệt từ nơi đó bộc phát ra, phá hủy mọi thứ chung quanh.
Tổ mạch rung động.
Nhật nguyệt rung động!
Toàn bộ Lôi Trạch giới đều như lâm vào tận thế, trên bầu trời che kín vết nứt rậm rạp, hồi lâu sau cũng chưa thể khép lại.
Cùng lúc đó, trên không tổ mạch, thân thể Thẩm Trường Thanh từ hư không ngã xuống.
Chỉ thấy hào quang màu xanh vỡ nát, thân thể tàn phá, nhìn qua là biết bị thương không nhẹ.
Sau đó, liền thấy có lượng linh khí khổng lồ điên cuồng ập tới, thân thể tàn phá của Thẩm Trường Thanh cũng từng chút một khôi phục, một lát sau, không nhìn thấy một chút vết thương nào nữa.
“Nguy hiểm thật!”
Thẩm Trường Thanh nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, không khỏi âm thầm thở phào.
Thiếu chút nữa!
Chỉ thiếu chút nữa!
Nếu không phải có bất hủ thánh binh hộ thân, hắn cũng có khả năng ngã xuống ở trong mảng không gian kia.
...
Ai cũng không ngờ, lôi trạch lại là nguồn lực lượng của mảnh không gian đó, lôi trạch bị dời đi, không gian sẽ tự mình hủy diệt.
Càng làm Thẩm Trường Thanh không thể ngờ được là, mảnh hư không đó hủy diệt, so với một đại thiên thiên địa tự bạo còn đáng sợ hơn, không gian loạn lưu bùng nổ ra, có thể phá hủy thân thể Thần Chủ.
“Không thể sơ ý, chư thiên quá nhiều hung hiểm, nói không chừng khi nào đó liền lật thuyền trong mương!”
Thẩm Trường Thanh âm thầm cảnh báo mình một câu.
Nhục thân thành thánh, khiến hắn trong thời gian này làm việc có chút lâng lâng, rất nhiều thời điểm không để ý hung hiểm, chỉ cho rằng bằng vào thân thể này liền có thể hoành hành.