“Phương pháp gì?”
“Rất đơn giản, chỉ cần mang toàn bộ linh mạch cùng với tổ mạch của Trung Huyền giới, toàn bộ đều di chuyển tới trong thiên địa của Nhân tộc, hy sinh nội tình toàn bộ Trung Huyền giới, nhất định có thể khiến thiên địa Nhân tộc tấn thăng đại thiên.”
Thanh Y sắc mặt trịnh trọng.
Hy sinh Trung Huyền giới!
Thành tựu thiên địa Nhân tộc!
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, ánh mắt lóe lên một phen, không biết đang nghĩ cái gì.
Đầu tiên là năm tông mười hai cung xâm nhập, lại đến năm tông mười hai cung thần phục.
Sau đó nữa chính là Thẩm Trường Thanh trở về thiên địa, cần tìm một nơi mở truyền tống trận, lấy cái này kết nối Minh Hà giới.
Trong lúc nhất thời, hoàng đình vốn bình tĩnh, nháy mắt liền hoạt bát hẳn lên.
Thật sự làm hoàng đình hoạt bát như thế, còn có một nhân tố căn bản nhất.
Chính là cường giả theo Thẩm Trường Thanh rời khỏi Nhân tộc tới chư thiên trở về, hơn nữa thực lực mỗi người đều đột phá rất lớn, khiến người của các thế lực đều hâm mộ không thôi.
Thiên Đao môn.
Ngô Khuyết ngồi chễm chệ ở trên chủ vị, bên dưới là một đám trưởng lão môn phái.
“Mấy năm nay bổn tọa không có mặt, Thiên Đao môn không có vấn đề gì lớn chứ?” “Khởi bẩm môn chủ, những năm gần đây Thất Diệu tông cùng Thiên Đao môn ta có ma sát, đặc biệt tông chủ Thất Diệu tông Cơ Thương đột phá tới Bất Hủ Kim Thân hậu giai, Thất Diệu tông liền càng thêm ngông cuồng.
Hôm nay thế lực Thiên Đao môn ta đã không bằng một nửa ngày xưa.”
Người nói chuyện chính là Tiêu Bác, đối phương hôm nay đã sớm vào Bất Hủ Kim Thân cảnh, là trưởng lão Thiên Đao môn tôn quý.
Trưởng lão khác ở lúc nghe được ba chữ Thất Diệu tông, trên mặt cũng có biểu cảm phẫn nộ.
Tông môn tranh chấp, không có gì ngoài tranh đoạt tài nguyên.
Trước kia Thiên Đao môn có Ngô Khuyết tọa trấn, trên thực lực vững vàng áp chế Thất Diệu tông một bậc, cho nên Thất Diệu tông không dám tùy tiện nhằm vào Thiên Đao môn.
Nhưng từ khi Ngô Khuyết rời đi, Thiên Đao môn thiếu cường giả đứng đầu tọa trấn, liền bị Thất Diệu tông trong sáng ngoài tối nhằm vào.
Chỉ là khi đó Thất Diệu tông còn chưa đủ mạnh, cho nên không dám thật sự nhấc lên phân tranh với Thiên Đao môn.
Thẳng đến mấy năm trước, tông chủ Thất Diệu tông Cơ Thương chính thức đột phá Bất Hủ Kim Thân hậu giai, sau khi có tự tin hoàn toàn nghiền áp Thiên Đao môn, lúc này mới quang minh chính đại ra tay.
Chẳng qua, Thiên Đao môn cũng không phải không có một chút nội tình nào.
Thất Diệu tông cũng chưa thật sự diệt Thiên Đao môn, chỉ là từng bước tằm ăn rỗi.
“Thất Diệu tông, Cơ Thương!”
Ánh mắt Ngô Khuyết lạnh lùng.
“Khi bổn tọa không có mặt, Thất Diệu tông hắn dám có gan ra tay, thực không biết sống chết. Hôm nay bổn tọa trở về, cũng không đến lượt Thất Diệu tông làm càn nữa.”
Bất Hủ Kim Thân hậu giai.
Đó là cái gì vậy?
Đừng nói mình bây giờ đã đột phá, cho dù là còn chưa đột phá, dẹp yên một gã Cơ Thương cũng không thành vấn đề.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Ngô Khuyết, có trưởng lão thật cẩn thận hỏi: “Xin hỏi môn chủ hôm nay cảnh giới cỡ nào, đã đột phá hay chưa?”
“Cảnh giới cỡ nào?”
Ngô Khuyết mỉm cười, trên người nhất thời liền có uy thế mênh mông như vực thẳm khuếch tán ra, uy áp khủng bố tràn ngập toàn bộ đại điện, thậm chí là bao phủ toàn bộ Thiên Đao môn.
Khí thế bùng nổ.
Đao ý kinh thiên.
Tựa như là có một thanh thiên đao đâm thẳng lên trời, chém tan tầng mây vạn dặm, chiếu rọi thiên địa.
Giờ khắc này, tất cả người của Thiên Đao môn đều cả kinh biến sắc.
Người khác không thuộc về Thiên Đao môn, nhưng thấy dị tượng này, sắc mặt cũng đều kịch liệt biến hóa.
“Đây là... Động Thiên!”
Sắc mặt Tiêu Bác kinh hãi, ngay sau đó là mừng như điên.
Động Thiên!
Môn chủ nhà mình thật sự đột phá rồi!
Đừng nhìn Bất Hủ Kim Thân cùng Động Thiên chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng hai bên lại cách biệt một trời một vực.
Bất Hủ Kim Thân ở trước mặt Động Thiên, không nói là con kiến, nhưng cũng không khác là bao.
Cường giả cỡ này, đã không phải Bất Hủ Kim Thân có thể bằng được.
Trưởng lão khác ở lúc cảm nhận được luồng khí thế kinh thiên này, trên mặt đã có chấn kinh, nhưng càng nhiều hơn lại là mừng như điên.
Động Thiên!
Môn chủ nhà mình chứng đạo Động Thiên!
Như vậy, Thất Diệu tông lại đã tính là cái gì.
Thân hình Ngô Khuyết đột ngột biến mất ở trong đại điện, nháy mắt tiếp theo, hắn liền xuất hiện ở trên không Thiên Đao môn.
“Thất Diệu tông thừa dịp bổn tọa không có mặt ức hiếp Thiên Đao môn ta, Cơ Thương ngươi tiếp một đao của bổn tọa!”
Thanh âm chấn động như sấm, vang vọng bốn phương.
Ở thời điểm các bên nghe được thanh âm này, âm thầm kinh nghi bất định, chỉ thấy Ngô Khuyết giữa không trung rút trường đao, chém một đao về phía Thất Diệu tông.
Một đao này, chém vỡ trăm dặm hư không.
Lực lượng như thiên uy khiến Cơ Thương ở Thất Diệu tông tâm thần hoảng hốt. Hắn bất chấp nghĩ nhiều, một bước đạp không đi lên, toàn lực đánh ra một đòn mạnh nhất của bản thân, hung hăng va chạm với một đao vắt ngang hư không mà đến.
Ầm ——
Chỉ một cái đối mặt, Cơ Thương đã bị một đao bổ rơi xuống, chưa rõ sống hay chết.
Trong Thiên Đao môn.
Ngô Khuyết thu đao vào vỏ, nhìn về phía Thất Diệu tông lạnh lùng nói: “Hạn Thất Diệu tông ngươi trong vòng ba ngày trả lại mọi thứ của Thiên Đao môn, nếu không, ba ngày sau bổn tọa tự mình tới cửa, san bằng Thất Diệu tông!”
Nói xong, Ngô Khuyết mới từ trên không hạ xuống.