Khi Thẩm Trường Thanh bước vào phạm vi Thiên Đạo tông, liền có đệ tử Thiên Đạo tông mặc áo trắng xuất hiện, trực tiếp ngăn cản đường đi của hắn.
“Đây là Thiên Đạo tông, tán tu không thể tự tiện vào!”
“Ta chính là Thẩm Trường Thanh.”
Thẩm Trường Thanh nhìn người trước mặt, thản nhiên nói.
Thẩm Trường Thanh!
Thẩm Trường Thanh nào?
Người nọ đầu tiên là sắc mặt nghi hoặc, sau đó liền giống như nghĩ tới cái gì, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Trường Thanh tràn ngập kinh hãi.
“Ngươi là Thẩm Trường Thanh!”
“Thiên hạ đệ nhất Thẩm Trường Thanh!”
Thiên hạ đệ nhất?
Thẩm Trường Thanh nhíu mày, danh hiệu này, hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói.
Nhưng vẻ mặt hắn rơi vào trong mắt người nọ, lại khiến trái tim đối phương không chịu cố gắng nhảy lên.
Thiên hạ đệ nhất Thẩm Trường Thanh!
Đây là truyền lưu mới xưng hô.
Có thể đánh bại cường giả năm tông mười hai cung, không phải thiên hạ đệ nhất lại là cái gì? Ban đầu kẻ thiên hạ đệ nhất chính là tông chủ Thành Tiên tông Lục Tiên Thần, hôm nay Lục Tiên Thần thua trong tay Thẩm Trường Thanh, danh hiệu thiên hạ đệ nhất tự nhiên cũng liền rơi ở trên người Thẩm Trường Thanh.
Thiên hạ hiện nay, không có ai dám giả mạo Thẩm Trường Thanh.
Càng không có ai dám có gan ở trước mặt Thiên Đạo tông, lại giả mạo Thẩm Trường Thanh.
Cho nên, ở lúc Thẩm Trường Thanh mở miệng, người nọ liền nháy mắt đã biết, người trước mắt tất nhiên chính là thiên hạ đệ nhất cường giả trong lời đồn.
Không đợi Thẩm Trường Thanh nói chuyện, đối phương đã khom người vái: “Thì ra Thẩm trấn thủ trước mặt, tại hạ có mắt không thấy Thái Sơn, hy vọng Thẩm trấn thủ đừng trách.”
“Không cần đa lễ, ta tới đây chỉ vì tìm Thần Hư nói chuyện, thuận tiện mang thứ thuộc về ta đi mà thôi.”
Thẩm Trường Thanh khoát tay, bỏ qua người nọ, trực tiếp đi vào bên trong Thiên Đạo tông. Người nọ mở miệng ngập ngừng, mấy lần muốn ngăn trở, nhưng đều không có dũng khí mở miệng. Hắn không phải không muốn ngăn trở, mà là không dám ngăn trở.
Thiên hạ đệ nhất!
Tồn tại đánh bại năm tông mười hai cung.
Mình một ngoại môn đệ tử Thiên Đạo tông nho nhỏ, cho dù Thần cảnh cũng chưa thể bước vào, làm sao có tư cách ngăn trở bước chân cường giả cỡ này.
Điều hắn có thể làm, chính là ngay lập tức truyền ra tin tức.
Thiên hạ đệ nhất Thẩm Trường Thanh tới cửa.
Thiên Đạo tông lập tứ chấn động.
Thần Hư ban đầu đang bế quan dưỡng thương, ở sau khi biết được tin tức, cũng không dám có chút nào chậm trễ, chỉ có thể cưỡng ép xuất quan đón chào.
Chỉ thấy trên quảng trường chủ tông của Thiên Đạo tông, một đám cường giả Thiên Đạo tông lấy Thần Hư cầm đầu hội tụ ở nơi đó.
Khi Thẩm Trường Thanh đến nơi đây, Thần Hư dẫn trước một bước tiến lên, ôm quyền nói: “Thẩm trấn thủ đích thân tới Thiên Đạo tông, chúng ta chưa tiếp đón từ xa!”
“Thần Hư tông chủ khách khí rồi.”
Thẩm Trường Thanh khẽ gật đầu.
Ánh mắt bình tĩnh dời đi khỏi trên người Thần Hư, quét về phía một đám cường giả Thiên Đạo tông phía sau.
Cung Huyền Thiên!
Cung Thông Thiên!
Những người này đều là cường giả ngày xưa từng giao thủ.
Nhưng nay khác ngày xưa.
Trước kia Thẩm Trường Thanh đối mặt Cung Huyền Thiên, còn phải nghiêm túc đối đãi, nhưng hôm nay hắn gặp lại Cung Huyền Thiên, đã không đặt đối phương ở trong mắt.
Chẳng qua, thật sự khiến Thẩm Trường Thanh để ý, không phải hai người đã đến.
Chính là luồng khí tức chỉ thuộc về Chân Tiên kia trên thân hai người.
“Lại là Chân Tiên!”
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Như thế tính ra, toàn bộ Thiên Đạo tông coi như có ba vị Chân Tiên tọa trấn.
Nếu không phải có truyền thừa cổ xưa mạnh mẽ nào, Thiên Đạo tông có thể nào một hơi sinh ra ba vị Chân Tiên.
Ở lúc Thẩm Trường Thanh đánh giá người khác, người khác cũng đều đang nhìn hắn. Đối với vị cường giả này hôm nay danh tiếng bao trùm Trung Huyền giới, được xưng thiên hạ đệ nhất nhân, rất nhiều trưởng lão đối với hắn đã có kính sợ, cũng có tò mò.
Nhưng chỉ có Cung Huyền Thiên và Cung Thông Thiên hai người, mới có thể từ trên người Thẩm Trường Thanh cảm nhận được phần lực lượng mênh mông như vực thẳm kia.
Không thể địch lại!
Trong đầu hai người đều toát ra ý niệm tương tự.
Thần Hư hỏi: “Thẩm trấn thủ đích thân tới Thiên Đạo tông chính là vinh hạnh của chúng ta, không bằng vào trong điện ngồi chơi trước một chút.”
“Ừm.”
Trong đại điện Thiên Đạo tông.
Thẩm Trường Thanh ngồi một bên, Thần Hư nhìn đối phương, mang tính chất thử hỏi: “Thẩm trấn thủ hôm nay tới Thiên Đạo tông, không biết có chuyện gì?”
“Thẩm mỗ tới đây, chỉ có hai việc.”
“Hai việc nào?”
“Thứ nhất, Thiên Đạo tông đã nhập vào hoàng đình, Thần Hư tông chủ đã là tông chủ Thiên Đạo tông, nên tới hoàng đình gặp mặt Nhân hoàng.”
Thẩm Trường Thanh dựng thẳng lên một ngón tay, thản nhiên nói.
“Việc này không chỉ có là chuyện của Thiên Đạo tông, càng là việc của năm tông mười hai cung, Thẩm mỗ cũng không muốn năm tông mười hai cung đều đi một chuyến, cho nên liền do Thần Hư tông chủ truyền đạt thay. Một tháng sau, kẻ cầm quyền năm tông mười hai cung, đều cần ở Trung Châu hoàng đình gặp mặt Nhân hoàng.”
Sắc mặt Thần Hư hơi cứng ngắc, nhưng cũng không có cách nào từ chối: “Lời của Thẩm trấn thủ, ta tự nhiên sẽ truyền đạt bốn tông mười hai cung, ngày này một tháng sau, tới hoàng đình gặp mặt Nhân hoàng.”
“Tốt.”
Thẩm Trường Thanh gật đầu, tiếp đó nói.
“Chuyện thứ hai, đó là đến Thiên Đạo tông, mang đi thứ vốn nên thuộc về Thẩm mỗ.”
“Thẩm trấn thủ là chỉ?”
“Thu Thủy.”
Thẩm Trường Thanh thản nhiên nói ra hai chữ.
“Thu Thủy hôm nay đang ở trong Thiên Đạo tông, Thẩm trấn thủ đã muốn, ta bảo người mang tới là được.”