Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 3397 - Chương 3397. Lại Là Một Vị Chân Tiên (2)

Chương 3397. Lại là một vị Chân Tiên (2)
Chương 3397. Lại là một vị Chân Tiên (2)

Đừng nhìn chỉ cao hơn so với thất phẩm đạo binh một phẩm giai, nhưng hai bên lại là một trời một vực.

Nếu không có Thẩm Trường Thanh giúp đỡ, cho dù là tương lai vạn năm, Thu Thủy cũng không có nắm chắc chứng đạo bát phẩm đạo binh.

Cho dù là đưa tới thiên kiếp đạo binh, có thể độ kiếp thành công hay không cũng là một vấn đề.

Thiên kiếp bát phẩm đạo binh vừa rồi đủ cường đại rồi, nếu không phải có tinh huyết Thần Chủ rèn luyện bản thân, Thu Thủy không có nắm chắc quá lớn.

Thẩm Trường Thanh nói: “Ta từng nói, ngươi tọa trấn Thiên Cức trận pháp, hộ đạo cho Nhân tộc, ta tự sẽ cho ngươi một cái cơ duyên chứng đạo bát phẩm đạo binh.

Ngươi hôm nay có thể chứng đạo thành công, cùng một nhịp thở với ngươi ngày xưa trả giá.

“Cho nên ngươi không cần cảm tạ ta, cứ an tâm là được.”

Bát phẩm đạo binh, đây là hứa hẹn ban đầu hắn cho Thu Thủy.

Lúc trước hoàng đình chưa có cường giả nào tọa trấn, Thiên Cức trận pháp chính là nội tình lớn nhất chống lại Trung Huyền giới, Thu Thủy bằng lòng hóa thân mắt trận tọa trấn Thiên Cức trận pháp nhiều năm, coi như là vất vả công lao lớn.

Nghe vậy, Thu Thủy chưa nói chuyện, mà là yên lặng đứng ở phía sau Thẩm Trường Thanh.

Đồng thời, nàng cũng nhìn thấy Võ Thư ở bên.

Đối với Thu Thủy, Võ Thư tự nhiên cũng không xa lạ.

Đạo binh hoàng đình có thể tới cấp bậc thất phẩm có thể đếm được trên đầu ngón tay, muốn không biết cũng khó.

Một bên khác.

Thần Hư đã đến chắp tay chúc mừng Thẩm Trường Thanh: “Chúc mừng Thẩm trấn thủ được bát phẩm đạo binh, quả thật đáng chúc mừng!”

Trên mặt hắn chứa đầy nụ cười, hoàn toàn không nhìn thấy chút nào không vui.

Càng nhìn không ra được, sự thực Thần Hư ban đầu từng bắt Thu Thủy Kiếm, giam giữ ở trong Thiên Đạo tông.

Thu Thủy cũng chỉ thản nhiên nhìn đối phương một cái, chưa nói chuyện.

Lúc nàng ở Thiên Đạo tông, coi như là tiền bối của Thần Hư.

Năm tháng thời gian dù sao đạo binh có thể tồn tại, không phải người khác có thể so sánh, cho dù là thất phẩm đạo binh, thời gian có thể bảo tồn thế gian, cũng dài hơn so với Thần Vương rất nhiều.

“Việc nơi đây xong rồi, Thẩm mỗ cũng liền cáo từ.”

Thẩm Trường Thanh không biểu lộ gì cả, nói một câu.

“Chuyện của một tháng sau, hy vọng Thần Hư tông chủ chớ quên, cùng là Nhân tộc Thẩm mỗ cũng không muốn hạ sát thủ, hy vọng năm tông mười hai cung đều có thể đến hoàng đình gặp mặt Nhân hoàng.”

“Nhất định.”

Thần Hư trịnh trọng nói.

Ở lúc hắn dứt lời, Thẩm Trường Thanh một bước đạp vỡ hư không, một luồng khí tức huyền diệu cuốn lấy Võ Thư cùng với Thu Thủy phía sau biến mất không thấy.

Lúc này, nụ cười trên mặt Thần Hư chậm rãi biến mất không thấy, nhìn không gian dần dần khép lại, không biết đang nghĩ cái gì.

“Hắn hôm nay đã không mang Thiên Đạo tông để vào mắt, trên thân người này tất nhiên là có bí mật to lớn.”

Có thanh âm trầm thấp truyền đến, chỉ thấy bóng người Cung Huyền Thiên đột ngột hiện ra.

Thần Hư nói: “Nếu như không có bí mật lớn, hơn nữa có thể nghiền áp năm tông mười hai cung, năm tông chúng ta đều có thượng cổ di trạch, cũng không phải hắn có thể địch lại.

Chỉ là cho dù rõ trên người hắn có bí mật, chúng ta lại có thể như thế nào. Trước mắt năm tông mười hai cung nhập vào hoàng đình chính là chiều hướng phát triển, chúng ta chỉ có thể nhịn. Đợi tới ngày khác Thiên Đạo tông có thể có chí cường giả xuất thế, mới có khả năng hóa giải thế cục trước mắt.”

Một trận chiến lần trước, lực lượng toàn bộ Thiên Đạo tông, cũng khó chống lại.

Trừ phi có thể có cường giả trên cấp bậc Chân Tiên, mới có khả năng đối phó Thẩm Trường Thanh.

Bằng không, Thiên Đạo tông không có tư cách là địch với hoàng đình.

Cho dù là trên người Thẩm Trường Thanh thực có được cơ duyên ngập trời, Thiên Đạo tông cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.

Đạo lý mang ngọc là có tội, chính là căn cứ vào thực lực.

Thực lực quá yếu lại có cơ duyên, sẽ chỉ rước lấy họa sát thân, nhưng nếu thực lực thông thiên, cho dù hàng ngày mang theo cơ duyên đi khắp nơi, cũng không có ai dám động chút tâm tư nào.

Đạo lý này, Thần Hư hiểu, Cung Huyền Thiên cũng hiểu.

Rời khỏi Thiên Đạo tông, ban đầu hai người đi hôm nay liền biến thành ba người đi.

Thu Thủy hỏi: “Tôn thượng kế tiếp muốn đi nơi nào?”

Trở về bên người Thẩm Trường Thanh, hơn nữa vừa mới chứng đạo bát phẩm, Thu Thủy cảm giác tâm tình mình rất sung sướng.

Đây là cảm giác từ khi nàng xuất thế tới nay, sau khi chủ nhân đời đầu tiên chết không còn có nữa.

Ở lại Thiên Đạo tông nhiều năm, Thu Thủy càng nhiều thời điểm chịu được là cô tịch.

Ngàn năm vạn năm như một ngày, ở lại cùng một chỗ.

Về sau đến Nhân tộc, cũng là trấn thủ Thiên Cức trận pháp, tự do hành tẩu giống như bây giờ, đó là cực kỳ hiếm có.

Nghe được câu hỏi, Thẩm Trường Thanh mỉm cười: “Chuyện Thiên Đạo tông tạm thời xong, kế tiếp nên đi Thành Tiên tông một chuyến.”

Bí mật của năm tông mười hai cung, hắn chung quy là cần tìm kiếm một chút.

Lúc ở Thiên Đạo tông, Thẩm Trường Thanh vốn có thể hỏi Thần Hư, nhưng hắn lại chưa làm như vậy.

Bởi vì Thẩm Trường Thanh cảm giác, Thần Hư cho dù rõ bí mật của năm tông, đối phương cũng sẽ không nói ra.

Muốn tìm kiếm bí mật cỡ này, hoặc là mang năm tông lật cái đáy hướng lên trời, hoặc chính là từ trong miệng người khác tìm hiểu chi tiết chuyện này.

Nhưng mà, cường giả năm tông phần lớn đều mang ý xấu.

Trong đó Thiên Đạo tông cùng Côn Luân tông ở trong mắt Thẩm Trường Thanh càng giống một tên nham hiểm hơn, mình thật muốn mở miệng hỏi, hai tông cũng sẽ không trả lời thật.

Hết chương 3397.
Bình Luận (0)
Comment