Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 3414 - Chương 3414. Chấn Nhiếp (1)

Chương 3414. Chấn nhiếp (1)
Chương 3414. Chấn nhiếp (1)

“Thẩm mỗ vốn định nể mặt Thiên Đạo tông một chút, cho nên mới mở lời thương lượng, hôm nay Thiên Đạo tông đồng ý cũng tốt, không đồng ý cũng tốt, tiên môn Thiên Đạo tông ta đều không vào không được.”

“Nhớ kỹ.”

“Ta không phải thương lượng với ngươi, Thiên Đạo tông nếu thực không biết điều, vậy cũng không còn cần thiết tồn tại!”

Ta không phải đang thương lượng với các ngươi!

Một câu của Thẩm Trường Thanh, khiến bầu không khí trong điện nháy mắt đọng lại. Bọn người Thần Hư đều biến sắc.

Bọn họ lúc này mới phản ứng lại, vị trước mắt này chính là tồn tại đáng sợ có thể diệt năm tông mười hai cung.

Nếu như đối phương muốn mạnh mẽ vào tiên môn, năm tông mười hai cung cũng căn bản không ngăn trở được.

Thẩm Trường Thanh ánh mắt lạnh lẽo, đặt ở trên người Thần Hư, thanh âm không chứa chút tình cảm: “Xem ở trên phần cùng là Nhân tộc, Thẩm mỗ đối với Thiên Đạo tông đã có nhiều nhẫn nhịn rộng rãi.

Đổi làm thế lực vạn tộc khác, Thẩm mỗ sớm đã giết sạch các ngươi.

Mấy năm nay ta ở chư thiên chém giết không dưới trăm vạn sinh linh, cũng không để ý một chút mạng người của Thiên Đạo tông!”

Sát ý khủng bố tràn ngập.

Tựa như rợp trời rợp đất nghiền áp đến.

Ở trong luồng khí tức giết chóc kia, mọi người giống như đều thấy được cảnh tượng sinh linh tịch diệt, núi thây biển máu.

Tuyệt đại bộ phận mọi người, hôm nay đều là cả người lạnh toát như rơi vào hầm băng, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Trường Thanh không tự chủ được toát ra sự kinh sợ.

Bộ dáng Lục Tiên Thần xưa nay việc không liên quan mình treo lên cao cao, giờ phút này cũng bỗng biến đổi, ánh mắt trở nên nghiêm nghị chưa bao giờ có.

“Sát khí thật mãnh liệt!”

Lục Tiên Thần chưa bao giờ nghĩ tới, trên người Thẩm Trường Thanh có thể có sát khí khủng bố như thế.

Loại sát khí này, nếu không phải tay nhuốm máu tươi vô số sinh linh, là tuyệt đối không nuôi dưỡng ra được.

Có thể thấy được trong tay đối phương rốt cuộc đã giết bao nhiêu sinh linh.

Trăm vạn!

Chỉ sợ cũng là nói giảm nói tránh.

Cho dù là Cổ Hưng cũng tâm thần chấn động, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Trường Thanh hơi thay đổi.

Sát khí bực này, ở trong toàn bộ Nhân tộc, cũng không có một ai có thể so sánh với hắn.

Cho dù là đao phủ hung tàn nữa, sát khí ẩn chứa trên người, cũng không bằng một phần vạn của Thẩm Trường Thanh hôm nay.

Làm đối tượng phần sát khí kinh thiên kia ập tới, Thần Hư cảm giác có một bàn tay máu vô hình bóp chặt cổ họng của hắn, khiến hắn hít thở cũng cảm giác được có chút không thoải mái.

Thân là tông chủ Thiên Đạo tông, tâm tính Thần Hư tất nhiên là không cần nhiều lời.

Nhưng mà, Trung Huyền giới cùng là Nhân tộc, cho dù có chút phân tranh với nhau, trong tay mỗi người dính máu tanh, nhưng thật sự gánh vác mạng người cũng không có bao nhiêu.

Như là hung đồ ma đạo, có thể giết hại vạn người, đã dẫn lên chấn động cực lớn, bị các bên đuổi giết.

Kẻ có thể giết hại trăm vạn, căn bản chỉ tồn tại trong lời đồn.

Đừng nhìn hoàng triều thay đổi, động cái là nhấc lên mấy chục vạn mấy trăm vạn đại quân, sau một lần chiến tranh phải chết mấy chục vạn hơn trăm vạn người.

Nhưng đó là chiến tranh.

Kẻ có thể thật sự giết hại trăm vạn, tuyệt đối hiếm có.

Cho nên, ở lúc Thẩm Trường Thanh bộc phát ra luồng sát ý kinh thiên kia, không chỉ trong lòng Thần Hư sợ hãi, cho dù là đám người Thanh Vi, cũng chịu chấn nhiếp thật lớn.

Lúc này, bọn họ đã rõ.

Thẩm Trường Thanh nói không phải nói đùa, mà là nghiêm túc.

Nếu đám người mình không đáp ứng, đối phương tuyệt đối có thể huyết tẩy năm tông mười hai cung.

Dù sao hung nhân có thể ngưng tụ sát khí cỡ này, sao có thể thật sự nhân từ nương tay.

“Chẳng qua...”

“Thẩm mỗ cũng không phải người cường thủ hào đoạt, vào tiên môn các ngươi, mảnh vỡ đại đạo quy tắc này là vật giao dịch, chí bảo cỡ này đặt ở chư thiên vạn tộc, đủ khiến Thần Chủ lâm vào điên cuồng.

Bao nhiêu chủng tộc bởi vì mảnh vỡ đại đạo quy tắc dẫn tới diệt tộc, ức ức vạn sinh linh ngã xuống hết.

Chí bảo cỡ này làm giao dịch, các ngươi cũng không chịu thiệt.”

Luồng khí tức giết chóc như núi thây biển máu kia trên người Thẩm Trường Thanh chợt dừng lại, khiến Thần Hư đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, sau lưng trong bất tri bất giác đã mồ hôi đầm đìa.

Cường giả Chân Tiên, dưới tình huống bình thường, căn bản sẽ không đổ mồ hôi.

Nhưng ở dưới luồng sát khí này áp bách, Thần Hư cảm giác mình và người thường cũng không khác nhau.

“Thẩm trấn thủ nếu là muốn vào tiên môn... Thiên Đạo tông không có dị nghị!”

Thần Hư cuối cùng vẫn cúi đầu.

Hắn không dám thật sự xé rách da mặt với Thẩm Trường Thanh, bởi vì hậu quả như vậy, mình thừa nhận không nổi, toàn bộ Thiên Đạo tông cũng không thừa nhận nổi.

Cường giả có thể giết hại trăm vạn sinh linh, cho dù là diệt toàn bộ Thiên Đạo tông lại có thể như thế nào.

Tình hình như thế, Thần Hư chỉ có thể cúi đầu.

Thẩm Trường Thanh tiếp đó nhìn về phía kẻ cầm quyền Thượng Thanh tông cùng Côn Luân tông, thản nhiên nói: “Thượng Thanh, Côn Luân, Lạc Hoa tam tông, có ý kiến khác không?”

“Côn Luân tông không có dị nghị!”

Mí mắt Thanh Vi cụp xuống, trầm giọng trả lời.

Thượng Thanh đạo nhân cùng Lam Thanh hai người, hôm nay cũng không dám nói một chữ không.

Nói mấy câu áp đảo năm tông.

Mọi người trong mười hai cung đều câm như hến, ánh mắt thế lực giang hồ còn lại nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, cũng là tràn ngập kính sợ.

Hết chương 3414.
Bình Luận (0)
Comment