Sự cường đại của Thông U Thiên Nhãn, tuyệt đối không phải Phá Vọng Thiên Nhãn có thể so sánh.
Nhưng cho dù là như vậy, trong lòng Thần Hư vẫn chấn động không thôi.
Hắn đột nhiên phát hiện, mình trừ ở trên cảnh giới vượt qua Thẩm Trường Thanh, các phương diện khác đều kém rất xa.
Thực lực không bằng!
Nội tình không bằng!
Thiên Nhãn cũng không bằng!
Ngay tại lúc Thần Hư âm thầm chấn động, phát hiện được lực lượng của Thiên Nhãn, tiên môn ầm ầm mở ra.
Bước vào tiên môn, chiếu vào mi mắt đó là hư không quen thuộc, cùng với hành lang dài thông thiên dưới chân.
Một màn này, Thẩm Trường Thanh khi ở Thành Tiên tông sớm đã nhìn thấy, hắn không do dự lập tức bước lên hành lang dài thông thiên, đi về phía điểm cuối.
Tốn không biết bao nhiêu thời gian, Thẩm Trường Thanh mới xem như đi tới cuối hành lang dài thông thiên.
Cung điện tương tự!
Nhưng cho Thẩm Trường Thanh cảm giác lại hoàn toàn khác.
Lục thần tướng chủ sát phạt, thần cung hắn nắm giữ tràn ngập một luồng lực lượng sát phạt kinh thiên, nhưng thần cung trước mắt lại tràn ngập thiên uy huy hoàng, giống như tồn tại chí cao vô thượng.
Đi vào thần cung.
Quy tắc thiên hà chảy xuôi.
Khi Thẩm Trường Thanh nhìn về ngai báu phía trên, nhìn thấy bộ xương mặc đạo bào màu tím xuất hiện ở trong tầm mắt.
Thần Hư ở lúc nhìn thấy bộ xương đạo bào màu tím, lập tức khom người vái.
“Thiên Đạo tông hậu bối Thần Hư, bái kiến tổ tiên!”
Ngay tại lúc Thần Hư hành lễ, tâm thần Thẩm Trường Thanh đã xuất hiện ở nơi khác.
Trong hư không mênh mông vô ngần, có đài sen màu tím nở rộ, có đạo nhân đạo bào màu tím ngồi ngay ngắn trên đài sen, tựa cười mà không cười nhìn hắn.
“Vãn bối Thẩm Trường Thanh, xin hỏi tiền bối là thần tướng dưới trướng Huyền Đế phải không?”
“Dưới trướng Huyền Đế có ngũ phương thần tướng, bần đạo là Thiên thần tướng, sớm ở đây chờ ngươi đã lâu.”
Đạo nhân áo bào tím, cũng chính là Thiên thần tướng khẽ cười nói.
Hắn khí độ vân đạm phong khinh giống như nhàn vân dã hạc, hoàn toàn không uy nghiêm nghiêm túc giống Lục thần tướng, mỗi tiếng nói cử động đều như tự nhiên hình thành, âm thầm hợp với đại đạo. Thẩm Trường Thanh vẻ mặt nghiêm nghị: “Vãn bối ra mắt Thiên thần tướng!”
Nếu nói Lục thần tướng cho hắn cảm giác, chính là một ngọn núi cao không thể vượt qua.
Như vậy Thiên thần tướng trước mắt cho hắn cảm giác, đó là thường thường không có gì lạ, tựa như một người phàm.
Nhưng cái này vừa vặn nói lên chỗ khủng bố của Thiên thần tướng.
Thực lực đỉnh phong lúc còn sống của vị này, chỉ sợ so với Lục thần tướng còn mạnh hơn.
“Huyền Đế năm đó từng nói, trên Động Thiên cực hạn tồn tại cực cảnh, nhưng bần đạo trước giờ ôm sự hoài nghi, dù sao ba ngàn pháp tắc ẩn chứa số viên mãn, cho dù thiên kiêu đỉnh cao nhất cũng không đánh vỡ được hàng rào này.
Như thế lại nào sẽ tồn tại cái gọi là cực cảnh.
Nhưng hôm nay xem ra, chung quy là bần đạo tầm mắt thiển cận, không nhìn xa trông rộng bằng Huyền Đế!”
Thiên thần tướng khẽ lắc đầu, biểu cảm trên mặt cảm khái.
Ở lúc ánh mắt đầu tiên của hắn nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, hắn đã biết, đối phương chính là người đánh vỡ con số viên mãn ba ngàn.
Có thể đánh vỡ con số viên mãn ba ngàn, nói rõ đối phương đã đánh vỡ hàng rào Động Thiên cực hạn.
“Ngươi từng bước vào Động Thiên cực cảnh hay chưa?”
Thiên thần tướng tiếp tục hỏi.
Thẩm Trường Thanh trả lời thực: “Vãn bối chưa từng tiến vào Động Thiên cực cảnh.”
“Vậy ngươi có đánh vỡ Động Thiên cực hạn hay không?”
“Vãn bối hơn mười năm trước đã đánh vỡ Động Thiên cực hạn, nhưng muốn thật sự bước vào cực cảnh, còn có một đoạn chênh lệch.”
“Thì ra là thế!”
Thiên thần tướng gật gật đầu.
Ở trong mắt hắn khí tức trên người Thẩm Trường Thanh cường đại, nhưng trước sau khiến hắn cảm thấy có chút không đúng, tồn tại chênh lệch nhất định với Động Thiên cực cảnh trong suy tính miêu tả của Huyền Đế.
Hôm nay nghe được Thẩm Trường Thanh trả lời, Thiên thần tướng lúc này mới tin tưởng, đối phương đã đánh vỡ Động Thiên cực hạn, nhưng còn chưa thật sự bước vào Động Thiên cực cảnh.
Nhưng mà, cho dù Thẩm Trường Thanh chưa bước vào Động Thiên cực cảnh, chỉ cần đánh vỡ Động Thiên cực hạn, như vậy bước vào cực cảnh chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn.
Nhìn Thiên thần tướng trước mặt, Thẩm Trường Thanh nhịn không được hỏi: “Tiền bối có thể nói cho vãn bối một ít chuyện có liên quan Huyền Đế cùng Trung Huyền giới hay không?”
Thượng cổ Huyền Đế rất thần bí, cho dù là Thanh Y đối với Huyền Đế cũng không có quá nhiều hiểu biết.
Đối phương lúc trước ở thời điểm nhìn thấy Trung Huyền giới, cũng chưa nhận ra Trung Huyền giới chính là Huyền Đế Động Thiên, có thể thấy được vị đế quân cổ xưa này sâu không lường được.
Hôm nay có thể nhìn thấy thần tướng dưới trướng Huyền Đế ngày xưa, Thẩm Trường Thanh cũng hy vọng từ trong miệng đối phương hiểu biết được một ít quá khứ.
Thiên thần tướng nghe vậy, như có thâm ý nhìn Thẩm Trường Thanh một cái: “Bần đạo từ trên người ngươi cảm nhận được khí tức của Lục thần tướng, ngươi hẳn là đã từng gặp Lục thần tướng.
Chuyện có liên quan Huyền Đế tiên đoán, nghĩ hẳn ngươi cũng từ trong miệng Lục thần tướng biết được.
Ngươi muốn rõ một số việc, liền phải nói cho bần đạo biết, Lục thần tướng đã nói những gì với ngươi.”
Lời của Thiên thần tướng chưa làm Thẩm Trường Thanh bất ngờ.
Cường giả cấp bậc này, nào phải tồn tại dễ dàng giấu diếm.
Chuyện mình từng gặp Lục thần tướng, bị đối phương liếc một cái nhìn thấu cũng là bình thường.
“Lục thần tướng chỉ nói ta chính là người trong tiên đoán của Huyền Đế, sau đó cho ta một thứ, cùng với nói cho ta Trung Huyền giới chính là Huyền Đế Động Thiên, ngoài ra thì không nói quá nhiều.”