“Thực lực Lục Tiên Thần càng mạnh hơn rồi!”
Sắc mặt Thần Hư ngưng trọng.
Khi hắn nhìn thấy Lục Tiên Thần trong hư không bị kiếm khí bao vây, giống như hoàng giả trong kiếm, đã hiểu rất rõ chênh lệch của mình với Lục Tiên Thần càng lúc càng lớn.
Tìm hiểu lực lượng của giới bi, thực lực của Thần Hư cũng vững bước tinh tiến.
Hắn vốn cho rằng mình cho dù có chút chênh lệch với Lục Tiên Thần, nghĩ hẳn cũng sẽ không kém quá nhiều.
Nhưng bây giờ nhìn, Thần Hư mới phát hiện chênh lệch của mình cùng Lục Tiên Thần chưa rút ngắn lại, ngược lại càng lúc càng lớn.
Thiên hạ đệ nhất Lục Tiên Thần.
Không phải là hư danh.
Cho dù bây giờ danh hiệu thiên hạ đệ nhất đã đổi chủ, Lục Tiên Thần cũng là kẻ mạnh nhất dưới Thẩm Trường Thanh.
Có thể nói, hôm nay Trung Huyền giới ở trong cường giả đứng đầu, rõ ràng là phân chia ba cấp bậc. Ở đỉnh cao nhất tự nhiên không cần nhiều lời, đó là Thẩm Trường Thanh hôm nay trấn áp năm tông mười hai cung, được tôn xưng là thiên hạ đệ nhất.
Thứ hai, là thiên hạ đệ nhất ban đầu Lục Tiên Thần.
Sau nữa, mới là cường giả đứng đầu ở mặt ngoài năm tông.
Bình ổn tạp niệm trong lòng, Thần Hư nghiêm túc xem cuộc chiến, hắn rất muốn biết, dưới tình huống đối mặt thế công như vậy của Lục Tiên Thần, Thẩm Trường Thanh rốt cuộc sẽ ứng đối thế nào? Thẩm Trường Thanh sau khi chứng đạo Chân Tiên, thực lực lại cường đại đến cỡ nào?
Có suy nghĩ thế này, không chỉ một mình Thần Hư, cường giả bốn tông mười hai cung khác đều có ý tưởng tương tự.
Kiếm khí ngập trời.
Thế như sấm sét.
Thẩm Trường Thanh đứng trong kiếm khí ngập trời, như đá cứng bên cạnh bờ biển, mặc cho cuồng phong sóng biển gào thét đánh vào như thế nào, cũng chưa thể lay động thân hình hắn mảy may.
Đợi tới lúc vô tận kiếm khí thổi quét đến, tay phải Thẩm Trường Thanh đánh ra, năm ngón tay như ẩn chứa chư thiên vạn đạo, toàn bộ kiếm khí hủy thiên diệt địa, đều trong khoảnh khắc biến mất vô hình.
Ngay sau đó, Thẩm Trường Thanh lại một chỉ xuyên thủng hư không, chỉ cương hủy diệt thiên địa nháy mắt xé rách kiếm vực, khiến trong lòng Lục Tiên Thần bịt kín một tầng bóng ma tử vong.
Giống như trước mắt không phải chỉ cương, mà là lực lượng một phương thiên địa phát tiết hết xuống.
“Phá cho ta!”
Lục Tiên Thần rống giận, Lục Thần Kiếm hiển lộ hết sự sắc bén, tiên lực mênh mông ùa vào trong thân kiếm, khiến lực lượng chí bảo Thành Tiên tông này bị kích phát toàn bộ.
Ầm ——
Trường kiếm chém ra, cùng chỉ cương hung hăng công kích vào nhau.
Trong tích tắc, cánh tay Lục Tiên Thần run rẩy dữ dội, máu thịt sụp đổ, một sự áp bách mạnh mẽ đập vào mặt, khiến hắn không ngăn được lui về phía sau.
Không thể ngăn cản!
Một chỉ đánh lui Lục Tiên Thần, Thẩm Trường Thanh chưa dừng tay, bước ra một bước, khí thế chỉ thuộc về Chân Tiên trên người giờ phút này ầm ầm bùng bùng nổ, làm cả Trung Huyền giới đều khẽ run lên.
Sau đó, một chưởng của Thẩm Trường Thanh trấn áp hạ xuống.
Bầu trời sụp đổ.
Quy tắc tan vỡ.
Hào quang nhật nguyệt đều bị luồng lực lượng này trấn áp xuống toàn bộ, áp lực khủng bố buông xuống, giống như thân thể phàm nhân trực diện sức mạnh to lớn của thần linh, khiến sắc mặt Lục Tiên Thần hoảng hốt.
Trước mặt một đòn này, Lục Tiên Thần cảm giác mình không phải Chân Tiên, mà là một sinh linh phàm tục đối mặt lực lượng thiên địa tự nhiên.
Phần áp lực tâm lý kinh khủng kia, khiến hắn có loại ý tưởng từ bỏ phản kháng.
“Không...”
“Lục Tiên Thần ta có thể thua, lại không thể sợ hãi!”
Ánh mắt Lục Tiên Thần kiên định trước nay chưa từng có.
Giờ khắc này, hắn như về tới trước kia, lúc đó mình còn chưa bái vào Thành Tiên tông, chỉ là một giang hồ hiệp khách, đắc tội kẻ thù đối mặt cục diện diệt môn.
Khi đó, áp lực đối phương cho, như giờ phút này.
Nhưng Lục Tiên Thần không sợ hãi, mà là hướng về đối phương vung kiếm.
Nhưng nhiều năm qua hoành hành thiên hạ, được người đời tôn xưng là thiên hạ đệ nhất nhân, hắn đã mang phần ký ức này phủ đầy bụi ở chỗ sâu trong đầu.
Hôm nay, ký ức trùng hợp, hình ảnh trước mắt như trở lại nhiều năm trước kia.
Trong mắt Lục Tiên Thần sát ý hừng hực, giống như thiếu niên hiệp khách năm đó, đối mặt cường giả không thể chống lại chém ra một kiếm mạnh nhất của bản thân.
“Chém!”
Trong miệng Lục Tiên Thần bật ra một chữ, Lục Thần Kiếm rung động, kiếm quang hủy thiên diệt địa phá diệt thiên địa, hướng về chưởng cương hạ xuống trực tiếp đi lên nghênh đón.
Trong tích tắc, hai luồng lực lượng va chạm.
Chỉ thấy như hai thiên địa va chạm, dư âm hủy diệt càn quét bầu trời.
Ngay sau đó, chỉ thấy kiếm cương tan vỡ, bóng người Lục Tiên Thần bị chưởng cương hoàn toàn trấn áp xuống, hư không tan vỡ hóa làm dòng chảy hỗn loạn, không thấy bõng dáng vị tông chủ Thành Tiên tông này nữa.
“Thua rồi!”
Cường giả nhìn thấy một màn này, đều biến sắc.
Lục Tiên Thần thua rồi.
Kết quả này bọn họ cũng không bất ngờ.
Nhưng Lục Tiên Thần từ đầu tới đuôi đều không có bất cứ dư địa đánh trả nào, hoàn toàn là một tư thế bị nghiền ép đè ra đánh, Thẩm Trường Thanh nhẹ nhàng bâng quơ trấn áp hắn xuống, mới là điều cường giả năm tông mười hai cung không thể tiếp nhận.
Một trận chiến lúc trước, Lục Tiên Thần tuy cũng thua trong tay Thẩm Trường Thanh, nhưng tốt xấu gì có qua có lại, chiến đến phía sau mới tuyên bố thất bại.
Nhưng một lần này, Lục Tiên Thần hoàn toàn không phải đối thủ.
Một trận chiến này, hoàn toàn giống như chơi đùa với trẻ con, chênh lệch lớn đến mức khiến người năm tông mười hai cung cảm thấy tuyệt vọng.