Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 3456 - Chương 3456. Vạn Đạo Cảnh (2)

Chương 3456. Vạn Đạo cảnh (2)
Chương 3456. Vạn Đạo cảnh (2)

“Thực lực của Thẩm trấn thủ, tại hạ xem như kiến thức được rồi, cho dù ta đột phá Vạn Đạo cảnh cũng không phải đối thủ của ngươi, đợi ta trở về bế quan, ngày khác lại đi lãnh giáo Thẩm trấn thủ!”

Lục Tiên Thần trầm giọng nói.

Một trận chiến này hắn rõ ràng kiến thức được chênh lệch của hai bên, cho dù là mình chứng đạo Vạn Đạo cảnh, cũng vẫn không phải đối thủ của Thẩm Trường Thanh.

Đừng nhìn Lục Tiên Thần sau khi đột phá cảnh giới, chưa giao thủ mấy hiệp với Thẩm Trường Thanh, nhưng lực lượng mỗi một kiếm đều ẩn chứa tinh khí thần đỉnh phong của cảnh giới trước mặt, có thể xưng tuyệt đỉnh.

Nhưng mà, cho dù như thế, Thẩm Trường Thanh vẫn nhẹ nhàng bâng quơ tiếp được, mũi kiếm Lục Thần Kiếm cũng bị hai ngón tay hắn kẹp lấy, không tổn hại được thân thể đối phương chút nào.

Bởi vậy có thể thấy được, thực lực vị trước mắt này rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Đã rõ chênh lệch giữa đôi bên, Lục Tiên Thần cũng sẽ không tiếp tục tự tìm sự mất mặt.

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là ở chỗ, hắn đã đánh vỡ Vạn Pháp cảnh giam cầm, tiến vào một cấp bậc hoàn toàn mới, điều về sau phải làm, đó là củng cố căn cơ thật tốt, để mình hoàn toàn quen thuộc lực lượng của Vạn Đạo cảnh.

Đợi đến lúc đó, Lục Tiên Thần mới xem như hoàn toàn nắm giữ sự tồn tại của Vạn Đạo cảnh.

Thẩm Trường Thanh gật đầu: “Thẩm mỗ chờ một trận chiến với Lục tông chủ.”

“Cáo từ!” Lục Tiên Thần rời đi.

Đi không chút dài dòng ướt át.

Hắn chiến một trận với Thẩm Trường Thanh, đã là vì nghiệm chứng thực lực của mình hôm nay, cũng là vì tìm kiếm cơ hội đột phá cảnh giới.

Hai điểm này Lục Tiên Thần đều đã đạt thành mục đích, tự nhiên không cần thiết lưu lại.

Chẳng qua, một trận chiến này tuy đã kết thúc, nhưng mà ảnh hưởng kéo theo, lại không nhỏ một chút nào.

Đặc biệt cường giả năm tông mười hai cung tận mắt thấy một trận chiến này, chịu chấn động càng lớn.

Ở thời điểm toàn bộ cường giả thế lực đứng đầu đều ở cấp bậc Chân Tiên, Lục Tiên Thần dẫn trước đánh vỡ hàng rào, bước vào Vạn Đạo cảnh, một mình dẫn đầu, khiến các thế lực đều có áp lực.

Tiếp đó chính là, Lục Tiên Thần bước vào Vạn Đạo cảnh, vẫn bị Thẩm Trường Thanh tay không trấn áp, thể hiện ra sức mạnh to lớn vô thượng.

Hai người này, đều đã không phải cường giả còn lại của năm tông mười hai cung có khả năng đối phó.

Thần Hư bất đắc dĩ lắc đầu: “Thiên hạ đệ nhất cùng thiên hạ đệ nhị này, sẽ là một ngọn núi lớn trên đỉnh đầu mọi người, nếu muốn di chuyển đi, không phải một sớm một chiều có thể làm được.”

Cường giả đứng đầu ba cái cấp bậc.

Bây giờ Thẩm Trường Thanh cùng Lục Tiên Thần độc chiếm đội ngũ bậc thang thứ nhất thứ hai, người khác hoàn toàn không thể với tới.

Nếu nói trước khi Lục Tiên Thần đột phá, Thần Hư còn có nắm chắc nhất định có thể đuổi kịp đối phương, như vậy sau khi nhìn thấy Lục Tiên Thần bước vào Vạn Đạo cảnh, hắn đã dập tắt ý niệm này.

Chênh lệch quá lớn, muốn đuổi theo cũng không dễ dàng.

Về phần Thẩm Trường Thanh, vậy càng không cần nhiều lời.

Lúc trước giới bi nhận chủ, lại có hôm nay trấn áp Lục Tiên Thần Vạn Đạo cảnh, Thần Hư coi như hoàn toàn thấy rõ hiện thực.

Năm tông mười hai cung độc bá Trung Huyền giới đã trở thành quá khứ, hôm nay điều Thần Hư không rõ là, Thẩm Trường Thanh sau khi trở thành giới chủ Trung Huyền giới, rốt cuộc sẽ có động tác như thế nào.

Đứng phía sau hắn, đó là thánh tử Dịch Đạo của Thiên Đạo tông hôm nay.

Từ sau khi Cơ Doanh phản bội rời khỏi Thiên Đạo tông, Dịch Đạo liền chính thức từ chỗ tối đi tới chỗ sáng, trở thành thánh tử Thiên Đạo tông hôm nay.

“Thiên hạ đệ nhất Thẩm Trường Thanh, thiên hạ đệ nhị Lục Tiên Thần...”

Dịch Đạo âm thầm siệt chặt nắm tay.

Những kẻ này đều là mục tiêu hắn ngày sau cần đuổi theo.

Trong không gian hư vô, có một cái bàn tròn bạch ngọc, bên trên là sách dạy đánh cờ đen trắng rõ ràng, hai người mặt đối mặt mà ngồi.

Một người là Thẩm Trường Thanh không thể nghi ngờ.

Một người khác là trang phục quạt lông khăn chít đầu, mặc áo dài màu xanh nhạt, khí chất nho nhã lạnh nhạt, khuôn mặt cũng xem như tuấn lãng bất phàm.

Đây là bộ dạng thật sự của Huyền Linh, giới bi chi linh.

“Vãn bối tính để Trung Huyền giới cùng thiên địa bên ngoài dung hợp, mở rộng căn cơ Nhân tộc, không biết tiền bối đối với việc này thấy thế nào?”

Thẩm Trường Thanh đánh một quân, sau đó hỏi.

Hắn hôm nay tuy là chủ nhân Trung Huyền giới, nhưng muốn dung hợp hai giới, có không ít chuyện cần phải chú ý.

Vị trước mắt này làm giới bi chi linh, tồn tại ở Trung Huyền giới vô số năm tháng, đối với rất nhiều thứ đều có hiểu biết, hướng hắn thỉnh giáo một phen cũng sẽ không thiệt thòi.

Huyền Linh nghe vậy, mặt không đổi sắc nói: “Tôn thượng muốn dung hợp hai giới, tự nhiên là không có vấn đề, năm đó Huyền Đế cũng muốn dung hợp hai giới, nhưng lại lo lắng trận pháp bố trí ngoài thiên địa có sơ hở.

Một khi hai giới dung hợp, trận pháp ngoại giới xuất hiện vấn đề, liền có thể khiến Nhân tộc hoàn toàn bại lộ.

Cho nên Huyền Đế chưa làm như thế, để ngoại giới làm vách chắn thủ hộ Trung Huyền giới mà tồn tại.”

Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh lúc này mới vẻ mặt giật mình.

Không ngờ ngoại giới chính là vách chắn thủ hộ Trung Huyền giới.

Không thể không nói, băn khoăn của Huyền Đế thật sự đúng.

Vạn năm trước trận pháp xuất hiện sơ hở, ngoại giới có yêu tà xâm nhập, nếu như hai giới dung hợp chỉ sợ tin tức Nhân tộc cũng sẽ tiết lộ ra ngoài.

Hết chương 3456.
Bình Luận (0)
Comment