Bất kể là Côn Ngô Thần Quân hay ý chí cấm khu, đều không phải Thần Chủ đứng đầu có thể so sánh được.
Mặt khác, Côn Ngô Thần Quân tâm cao khí ngạo.
Thần Dương Thánh Chủ hoài nghi cho dù mình ra tay, đối phương cũng chưa chắc sẽ cảm kích.
Hơn nữa, tình huống trước mắt không rõ, Côn Ngô Thần Quân chưa hẳn đã không có thực lực trấn áp ý chí cấm khu.
Lui một bước mà nói.
Cho dù Côn Ngô Thần Quân không địch lại ý chí cấm khu, lấy thực lực của đối phương, muốn rời khỏi Hỗn Loạn Cấm Khu, tin tưởng cũng không phải vấn đề lớn gì.
Nói thế nào nữa, Côn Ngô Thần Quân cũng là tồn tại vượt qua Thần Chủ, cho dù là bị quy tắc hạn chế thực lực, cũng không phải dễ dàng bỏ mình như vậy.
Nghĩ tới đây, Thần Dương Thánh Chủ yên tâm.
Lúc này, dao động hủy diệt kia càng thêm kịch liệt, cả hai giao chiến rõ ràng đã đến giai đoạn gay cấn, từng đợt lực lượng mãnh liệt tràn ra, chấn vỡ từng tầng hư không, cũng hoàn toàn ngăn cách ánh mắt Thần Dương Thánh Chủ, khiến hắn không nhìn trộm được hư thực bên trong.
Nháy mắt tiếp theo, hư không bỗng nhiên nổ tung ra.
Một bóng người toàn thân nhuốn máu, cứng rắn từ bên trong Hỗn Loạn Cấm Khu xông ra.
Thần Dương Thánh Chủ tập trung nhìn vào, phát hiện bóng người chạy ra kia, thế mà chính là Côn Ngô Thần Quân.
Nhưng khác với lúc vừa rồi tiến vào Hỗn Loạn Cấm Khu hăng hái là, bây giờ Côn Ngô Thần Quân toàn thân nhuốm máu, cánh tay trái cụt tận gốc, nửa bên thân thể phía dưới cơ hồ bị hoàn toàn bóp nát.
Nếu không phải Thần Quân sức sống mãnh liệt, thần thể này của đối phương đã phải bỏ mạng tại chỗ.
Nhưng dù là như thế, cũng có thể nhìn ra Côn Ngô Thần Quân thương thế nghiêm trọng.
Không đợi Thần Dương Thánh Chủ chấn động bao nhiêu, liền thấy có một cái móng vuốt thú kinh khủng từ bên trong Hỗn Loạn Cấm Khu vươn ra, hướng về phía Côn Ngô Thần Quân trấn áp hạ xuống.
Côn Ngô Thần Quân nổi giận gầm lên một tiếng, quay người cưỡng ép ngăn cản, thân thể vốn tàn phá một lần nữa vỡ nát hơn phân nửa.
Mắt thấy ý chí cấm khu ra tay lần nữa, chư thiên quy tắc trong khoảnh khắc đã giáng xuống thiên phạt, đánh lên trên móng vuốt thú, khiến ý chí cấm khu phát ra một tiếng gào rống không cam lòng, không thể không một lần nữa lùi về bên trong Hỗn Loạn Cấm Khu.
Nhìn thấy một màn này, trên mặt Côn Ngô Thần Quân lộ ra một phần may mắn sống sót sau tai nạn, ngay sau đó trong lòng liền hiện ra một cảm giác nhục nhã mãnh liệt, phẫn nộ chiếm cứ tất cả biểu cảm trên mặt.
“Ý chí cấm khu, bản quân nhất định không chết không thôi với ngươi!”
Sắc mặt Côn Ngô Thần Quân âm trầm phẫn nộ.
Nghĩ hắn trước khi vào Hỗn Loạn Cấm Khu hăng hái bao nhiêu, bây giờ chật vật không chịu nổi bấy nhiêu.
Từ khi vào Thần Quân đến nay, Côn Ngô Thần Quân nào từng chịu vũ nhục như thế.
Nếu không phải cố kỵ lực lượng của quy tắc thiên phạt, hắn bây giờ đã muốn vận dụng lực lượng cấp bậc Thần Quân, một lần nữa giết vào Hỗn Loạn Cấm Khu, triệt để rửa sạch sỉ nhục này.
Chuyện xảy ra ở Hỗn Loạn Cấm Khu, Thẩm Trường Thanh mặc dù thân ở Trường Thanh giới, thế nhưng ngay lập tức đã được tin tức.
Nguồn tin tức không cần nhiều lời, tự nhiên là đến từ Thiên Tông.
Cho dù Thẩm Trường Thanh thân ở Trường Thanh giới, cách Tuyên Cổ đại lục rất xa, nhưng Tuyệt Tâm Ấn có thể không nhìn vấn đề trên khoảng cách, trực tiếp làm tới trình độ truyền âm với nhau.
“Côn Ngô Thần Quân... Đến từ Chu Phượng thần cung!”
“Thần Quân sẽ không mạo muội vào chư thiên, càng không có khả năng tự tiện xông vào Hỗn Loạn Cấm Khu, bọn họ làm như vậy rốt cuộc là có mục đích gì?”
Thẩm Trường Thanh nhíu chặt lông mày.
Thần Quân vào chư thiên, liền phải nhận chư thiên quy tắc hạn chế, cảnh giới sẽ bị áp chế ở Thần Chủ đỉnh phong.
Tuy nói Thần Quân cho dù bị áp chế đến Thần Chủ đỉnh phong, thực lực cũng càng cường đại hơn, nhưng xét cho cùng có khả năng ngã xuống.
Giống như Đạo Hóa Thần Quân lúc trước, cũng không ai bì nổi, nhưng chung quy là ngã xuống ở trong tay chư thiên thần tộc.
Bởi vậy có thể thấy được, cường giả Thần Quân cũng không phải vô địch.
Ở dưới chư thiên quy tắc hạn chế, chỉ cần chư thiên thần tộc không tiếc mọi giá, lấy tính mạng Thần Chủ đi đắp vào, vẫn có thể chém giết Thần Quân.
Có thể nói, không phải vạn bất đắc dĩ, Thần Quân là sẽ không dễ dàng tiến vào chư thiên.
Chu Phượng thần cung bây giờ điều động một vị Thần Quân vào chư thiên, hơn nữa còn sinh ra xung đột với ý chí cấm khu của Hỗn Loạn Cấm Khu, làm Thẩm Trường Thanh không thể không nghĩ nhiều.
Thấy hắn lâm vào trầm ngâm, Thanh Y đang ở trước mặt đánh cờ bỗng nhiên nói: “Có khả năng, thần cung cho rằng Nhân tộc ở Hỗn Loạn Cấm Khu, cho nên mới điều động Thần Quân mạnh mẽ xông vào hay không?”
Lời này vừa nói ra, Thẩm Trường Thanh không khỏi khẽ biến sắc.
“Tiền bối suy đoán, không phải hoàn toàn không có đạo lý.”
Chu Phượng thần cung vì sao điều động cường giả bước vào Hỗn Loạn Cấm Khu, tất nhiên là có mục đích của nó.
Nếu như nói Chu Phượng thần cung hoài nghi Nhân tộc ở Hỗn Loạn Cấm Khu, cho nên điều động Thần Quân đi vào dò xét, từ đó bùng nổ xung đột với ý chí cấm khu, điều này cũng có thể giải thích qua được.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh liền nghĩ đến chuyện lúc trước.