Thần tộc xuống dốc, tự nhiên cũng là có chỗ tốt của xuống dốc.
Nếu Cổ Hoang thần tộc không xuống dốc, Cổ Hoang Hình hắn một Hoàn Vũ Thần Vương nho nhỏ, lại nào có tư cách tranh đoạt hoàng giả Cổ Hoang thần tộc.
Cổ Hoang Hình hôm nay, đối với mình năm đó quyết định gia nhập Thiên tông cảm thấy vạn phần may mắn.
Nếu không phải lúc trước gia nhập Thiên tông, mà là thề phải cùng tồn vong với Cổ Hoang tông, bây giờ đừng nói vị trí hoàng giả Cổ Hoang thần tộc, cho dù là thi cốt có thể tồn tại hay không, cũng là một vấn đề.
...
“Tông chủ, tin tức Phong Thần Bảng xuất hiện rồi!”
Trong Thiên điện, Phổ Tông từ bên ngoài tiến vào, đưa một cái ngọc giản đến trước mặt Thẩm Trường Thanh.
Thẩm Trường Thanh thần niệm khẽ động, liền hút ngọc giản vào trong tay mình, lực lượng thần hồn rơi ở trên ngọc giản, lượng lớn tin tức từ trong ngọc giản toát ra.
Một lát sau, Thẩm Trường Thanh trả lại ngọc giản cho Phổ Tông.
“Lần thứ hai tranh đoạt Phong Thần Bảng, quả nhiên là so với lần đầu tiên kịch liệt hơn rất nhiều.”
Trong ngọc giản, ghi lại một cái xếp hạng toàn bộ bảng.
Phong Thần Bảng chủ yếu chia làm ba bảng.
Một là Thần cảnh bảng.
Hai là Thần Vương bảng.
Trong đó Thần Vương bảng lại phân chia làm bốn bảng nhỏ, phân biệt vì Thiên Địa Thần Vương bảng, Nhật Nguyệt Thần Vương bảng, Hoàn Vũ Thần Vương bảng cùng với cuối cùng Quy Tắc Thần Vương bảng.
Ba là Thần Chủ bảng.
Thần cảnh bảng xếp hạng nhất, không phải ai khác, chính là Chung Sơn Hạ của Chung Sơn thị tộc.
Chung Sơn Hạ có thể đoạt được hạng nhất Thần cảnh bảng, Thẩm Trường Thanh là không bất ngờ một chút nào.
Vị trưởng lão Chúc tông kia, nội tình không tầm thường.
“Đều nói Chung Sơn Bại Nhạc chính là vô song anh tài của Chung Sơn thị tộc, cũng là thiên kiêu đứng đầu Chung Sơn thị tộc nhiều năm qua hiếm thấy.
Nhưng trên thực tế, Chung Sơn Bại Nhạc ở trên thực lực nội tình, so với Chung Sơn Hạ còn có nhiều điều không bằng.
Ai có thể ngờ, một trưởng lão Chúc tông vô danh năm đó, sẽ là một vị thiên kiêu đứng đầu che giấu!”
Thẩm Trường Thanh cảm thán một câu.
Năm đó Chung Sơn Hạ khi chưa triển lộ mũi nhọn, trong mắt toàn bộ thế lực đều chỉ có một Chung Sơn Bại Nhạc, chưa từng đặt Chung Sơn Hạ ở trong mắt.
Đợi tới lúc thế lực khác chú ý tới Chung Sơn Hạ, đối phương đã là cánh chim cứng cáp.
Nửa bước Thần Vương.
Sánh vai Quy Tắc Thần Vương.
Vượt qua một đại cảnh giới hoàn chỉnh, đây là tiêu chuẩn của thiên kiêu đứng đầu chân chính.
Phổ Tông nói: “Nghe nói Chung Sơn thị tộc ngày xưa cũng từng là thần tộc, về sau đại kiếp xuống dốc, mới ngã xuống khỏi tôn vị thần tộc.
Hôm nay xem ra Chung Sơn thị tộc nội tình không phải là cạn, yên lặng nhiều năm vẫn có thể có thiên kiêu xuất thế.”
Chuyện Chung Sơn thị tộc, đối với rất nhiều thế lực mà nói là bí mật, nhưng chỉ cần có tâm đi thám thính, bí mật như vậy muốn rõ cũng không phải việc khó.
Trong chư thiên vạn tộc, thế lực như là Chung Sơn thị tộc, không nói quá nhiều, nhưng cũng không ít chút nào.
Giống như Thiên La thị tộc, ngày xưa từng là thần tộc, chỉ là về sau đại kiếp xuống dốc, giống với Chung Sơn thị tộc ngã xuống khỏi tôn vị thần tộc.
Nhưng khác với Thiên La thị tộc là, bây giờ Chung Sơn thị tộc có dấu hiệu ló mặt.
Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh chưa nói gì, mà là mang sức chú ý đặt ở trên tin tức của bảng khác.
Thần cảnh quá yếu.
Nếu không phải có tên Chung Sơn Hạ, Thẩm Trường Thanh căn bản sẽ không đi nhìn lấy đôi lần.
Trong bảng Thần Vương bảng còn lại, Thiên Địa Nhật Nguyệt Hoàn Vũ ba bảng nhỏ, kẻ xếp hạng nhất đều là cái tên tương đối xa lạ.
Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh cũng cảm thấy rất bình thường.
Chư thiên vạn tộc mênh mông như biển, thực có cường giả lánh đời nào, cũng là rất bình thường.
Trước đây các cường giả này đều là đang bế quan tiềm tu, không tranh danh đoạt lợi, cho nên mới không tiếng tăm gì.
Nhưng bây giờ Phong Thần Đài xuất thế, chính là cơ duyên lớn chứng đạo, các cường giả lánh đời này tự nhiên là ùn ùn xuất quan, tranh đoạt cơ duyên.
Chẳng qua, ở lúc nhìn thấy Thiên Địa Thần Vương bảng, Thẩm Trường Thanh lại từ trong đó gặp được một cái tên quen thuộc.
Thiên Địa Thần Vương bảng hạng sáu: Thái Sơn!
“Thái Sơn chứng đạo Thần Vương rồi!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh hơi nheo lại.
Từ khi Hắc Ma thần tộc xuất thế tới nay, Thẩm Trường Thanh đã ít khi chủ động liên hệ đối phương.
Bởi vì Hắc Ma thần tộc quá nhiều cường giả, mạo muội liên hệ, có khả năng sẽ làm thân phận Thái Sơn bại lộ ra.
Còn có chính là, Thẩm Trường Thanh hôm nay cũng không có chuyện gì, cần vận dụng tới sự tồn tại của Thái Sơn, cho nên đối với gã gần như chính là một cái trạng thái nuôi thả.
Đối phương rốt cuộc đã trưởng thành đến một bước nào, Thẩm Trường Thanh cũng không thể biết được.
Điều duy nhất hắn có thể rõ, chính là Thái Sơn chưa ngã xuống mà thôi.
Giờ phút này đạt được tin tức chi tiết của Phong Thần Bảng, Thẩm Trường Thanh mới đột nhiên phát hiện, Thái Sơn không ngờ đã chứng đạo Thần Vương, càng chen thân Thiên Địa Thần Vương bảng hạng sáu.
Cái thứ hạng này, cũng không thấp một chút nào.
Mặc kệ là bảng xếp hạng Thần cảnh, hay bảng xếp hạng Thần Vương, thậm chí bảng xếp hạng Thần Chủ cao hơn, chỉ cần có thể chen vào mười tu sĩ đứng đầu, đều không có bất cứ một ai là hạng người đơn giản.
Cho dù là không có nội tình vô song thiên kiêu, cũng ít nhất có thể có được thực lực cái thế thiên kiêu.
Bằng không, nào có tư cách chen thân mười hạng đầu của một cảnh giới.