Thẩm Trường Thanh theo bản năng muốn mượn lực lượng của Thanh Y ngăn cản, nhưng hắn lại cứng rắn áp chế lại xúc động cỡ này.
Hôm nay chư thiên cường giả đông đảo, nếu mạo muội vận dụng lực lượng của Thanh Y, nói không chừng sẽ bị cường giả khác nhìn ra manh mối.
Mắt thấy ánh đao hủy diệt chém tới, Thẩm Trường Thanh sắc mặt hung ác, cũng không làm ra bất cứ sự tránh né nào, trực tiếp nghênh đón ánh đao mà lên, hung hăng đánh ra một quyền.
“ẦM —— ”
Ánh đao hủy diệt chém xuống, máu thịt nháy mắt tàn phá.
Mạnh như nhục thân Thần Chủ trung giai, cũng chưa thể hoàn toàn ngăn được sự sắc bén của Diệt Thần Đao. Chỉ thấy nắm tay Thẩm Trường Thanh máu thịt sụp đổ, lộ ra xương cốt màu vàng bên trong, vết đao chém thật sâu ở trên xương ngón tay, suýt nữa chặt đứt cả xương cốt.
Đau đớn như thế, khiến sắc mặt Thẩm Trường Thanh dữ tợn, hoàn toàn không để ý thương thế trong tay, mặc cho máu chảy, trực tiếp lao về phía Vân Dịch.
Một màn này, khiến Vân Dịch nhíu mày.
“Ngươi muốn tìm cái chết, ta liền tạo điều kiện cho ngươi!”
Tuy đối với Thẩm Trường Thanh có thể bằng vào thân thể máu thịt, mạnh mẽ ngăn trở một đòn của Diệt Thần Đao, nhưng ở trong mắt hắn, đối phương cũng chỉ có vậy mà thôi.
Dưới Diệt Thần Đao.
Không có người sống.
Ở lúc nhìn thấy Thẩm Trường Thanh đạp không mà đến, Vân Dịch cầm Diệt Thần Đao, không đến một hơi thở, đã chém ra ức vạn đao, đao khí đáng sợ hình thành một lĩnh vực hủy diệt. Dưới ức vạn đao khí càn quét, hư không đều bị cắt thành bột phấn.
Khi Vân Dịch nhìn thấy Thẩm Trường Thanh trực tiếp xâm nhập trong ức vạn đao khí, sắc mặt liền cười lạnh không thôi.
Ở trong mắt hắn, cho dù đối phương nhục thân thành thánh, cũng không có khả năng chống đỡ được ức vạn đao khí công kích. Ở dưới lực lượng cỡ này, cũng đủ khiến nhục thân đối phương hủy diệt trăm ngàn lần.
Ngay tại thời điểm Vân Dịch cho rằng Thẩm Trường Thanh nhất định ngã xuống, đột nhiên...
“Ầm!”
Một luồng lực lượng cuồng bạo phá tan ức vạn đao khí, có thân thể toàn thân nhuốm máu, tựa như bộ xương từ trong ức vạn đao khí xông ra, xương ngón tay trải rộng vết đao nắm lại, ở trong ánh mắt chấn động của Vân Dịch, một quyền chấn vỡ vách chắn hộ thân của gã, hung hăng đánh lên trên ngực.
ẦM!
Lực lượng đáng sợ, khiến ngực Vân Dịch nháy mắt lõm xuống, toàn thân đều hướng về hư không phía sau bay ngang đi.
Nhưng mà, không đợi Vân Dịch phản ứng lại, thế công dày đặc như cuồng phong mưa rào, đã như đổ ập xuống đánh tới.
Ở trong mắt cường giả khác, chỉ thấy có bộ xương mất hết máu thịt, đang toàn lực hành hung thiên kiêu Vân Long thần tộc, máu chảy dần dần diễn sinh máu thịt, bày ra bộ dáng Thẩm Trường Thanh.
“Tên điên!”
“Thật hung tàn!”
Toàn bộ cường giả đều tâm thần run lên.
Khi bọn họ chống lại đôi mắt lạnh lùng hờ hững của Thẩm Trường Thanh, càng có nỗi sợ hãi to lớn dâng lên.
Tuy nói cường giả Thần Chủ có thể trọng sinh từ giọt máu, chỉ cần không phải thật sự bị giết chết linh tính của nhục thân, đều có thể bảo trì không chết.
Nhưng không chết là một chuyện, bị cứng rắn cắt hết máu thịt toàn thân, lại là một câu chuyện khác.
Máu thịt cắt hết, thống khổ cỡ này không phải người thường có thể chịu được.
Thẩm Trường Thanh có thể liều mạng cắt hết máu thịt toàn thân, cũng muốn lưỡng bại câu thương với Vân Dịch. Một điểm này không phải Thần Chủ khác có thể làm được.
Cường giả không đáng sợ.
Đáng sợ là cường giả đối với chính mình cũng ác.
Tồn tại như vậy, đối với tu sĩ khác mà nói chính là ác mộng.
…
Cường giả tranh phong.
Thắng bại chính là chuyện trong nháy mắt.
Vân Dịch không ngờ nhục thân Thẩm Trường Thanh mạnh đến vậy, có thể cứng rắn đối kháng lực lượng Diệt Thần Đao, càng không thể ngờ được đối phương cố nén đau đớn máu thịt bị cắt hết, cũng phải sáng tạo cơ hội chiến một trận.
Hôm nay bỏ lỡ tiên cơ, khiến Vân Dịch hoàn toàn lâm vào hoàn cảnh xấu.
Diệt Thần Đao tuy mạnh, bây giờ cũng hoàn toàn không có đất dụng võ.
Thế công dày đặc của Thẩm Trường Thanh, mỗi một đòn đều ẩn chứa lực lượng trấn áp chém giết Thần Chủ, Vân Dịch từ khi rơi vào hạ phong bắt đầu, đã không chút dư địa đánh trả.
Ầm!
Ầm! ! !
Nắm tay công kích giống như hạt mưa, vách chắn thần lực vừa mới hiện lên, đã bị luồng lực lượng này nghiền nát.
Không đến một lát, nhục thân Vân Dịch đã bị đánh tàn phá không chịu nổi.
Tiếp tục như thế, Vân Dịch biết mình bại vong chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Mạnh mẽ chịu một quyền của Thẩm Trường Thanh, Diệt Thần Đao lấy góc độ quỷ dị chém ra một đao, muốn bức lui Thẩm Trường Thanh.
Nhưng Thẩm Trường Thanh tựa như sớm có đoán trước, mặc cho Diệt Thần Đao nhập vào trong cơ thể, xương khớp cùng cơ bắp gắt gao khóa chặt thân đao, khiến Vân Dịch kịch liệt biến sắc.
Không đợi hắn làm ra một bước hành động tiếp theo, liền có một nắm tay cực lớn, nháy mắt đã đánh lên trên đầu hắn.
ẦM!
Đầu nổ tung giống như dưa hấu.
Mất đầu, Vân Dịch vẫn chưa chết đi.
Chỉ thấy cái đầu nổ tung của hắn có máu thịt diễn sinh, không đến một hơi thở, sắp hoàn toàn khép lại.
Nhưng mà, Thẩm Trường Thanh không đợi đầu đối phương khép lại, lại đánh ra một quyền, mang cái đầu khép lại hơn phân nửa lại đánh nổ.
Máu lẫn óc bắn tung tóe, lông mày của hắn cũng chưa nhíu lại một lần.
Ngay tại thời điểm Vân Dịch sắp bại vong, hư không có một luồng lực lượng mạnh mẽ nghiền ép đến.
“Thần Chủ đứng đầu?”
Thẩm Trường Thanh nhíu mày.