“Tông chủ cũng từng nghe nói Hỗn Độn Tà Linh tồn tại?”
“Khác với Hỗn Độn Tà Linh, lai lịch Thiên Ma rất thần bí, Thái Hư giới mờ mịt tồn tại quá nhiều điều chưa biết, thần cung đồn đãi Thiên Ma chính là sinh linh Thái Hư giới.
Nhưng đây chỉ là tin tức mặt ngoài truyền lưu, Thiên Ma cụ thể lai lịch thế nào ta cũng không thể biết được.”
Phách Thiên Thần Quân lắc lắc đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
“Nhưng có một điểm là có thể khẳng định, Thiên Ma rất đáng sợ, tộc đàn này tồn tại rất nhiều cường giả, thần cung trước giờ chinh chiến chém giết với Thiên Ma cùng với Hỗn Độn Tà Linh, nhưng đều chưa chiếm được tiện nghi gì.
Ta từng nhìn thấy có Thiên Ma cường đại, trực tiếp xé sống một vị Thần Quân, dẫn tới thần cung tức giận.”
“Ngươi từng giao thủ với Thiên Ma?”
“Phàm là tu sĩ sinh tồn ở thần cung, trên cơ bản đều sẽ trải qua chém giết, hoặc là chém giết với Hỗn Độn Tà Linh, hoặc là chém giết với Thiên Ma.
Ta năm đó ngụy trang thiên kiêu thần cung, tự nhiên cũng từng giao thủ với Thiên Ma.”
Phách Thiên Thần Quân nói tới đây, thoáng tạm dừng một chút, tiếp tục nói.
“Thiên Ma không tu thần đạo, ngược lại là có chút tương tự với Nhân tộc tiên đạo trong lời đồn...”
Phách Thiên Thần Quân khi nói chuyện, cũng lưu ý phản ứng của Thẩm Trường Thanh, chờ nhìn thấy trên mặt đối phương toát ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, mới tiếp tục mở miệng.
“Từng có lời đồn nói Thiên Ma chính là cường giả Nhân tộc ngày xưa còn sót lại, nhưng lời đồn này rất nhanh đã tự sụp đổ.
Bởi vì Nhân tộc từ trong chư thiên sinh ra, mà không phải từ trong Thái Hư giới ra đời. Sự xuất hiện của Thái Hư giới, chính là sau khi thượng cổ Nhân tộc hoàng đình phá diệt, mới bị cường giả chư thiên phát hiện.”
“Tiếp đó chính là, có Thiên Ma giống như Nhân tộc, có Thiên Ma thì thiên kì bách quái, tương tự với sinh linh vạn tộc.
Vì vậy, lời đồn Nhân tộc chính là Thiên Ma, căn bản là không thể tin.”
Nghe vậy, vẻ mặt Thẩm Trường Thanh hiểu ra.
Thiên Ma!
Hỗn Độn Tà Linh!
Từ trong lời nói của Phách Thiên Thần Quân, Thẩm Trường Thanh đại khái có thể hiểu biết được một vài thứ của Thái Hư giới.
Một vùng hư không mênh mông, tương tự với chư thiên hôm nay.
Trong Thái Hư giới, có Hỗn Độn Tà Linh ăn mòn, cũng có Thiên Ma tàn phá bừa bãi.
Nếu nói Thiên Ma sinh ra từ Thái Hư giới, thần cung chính là tương đương với người từ ngoài đến, hai người triển khai chém giết, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Tương tự, chư thiên đối với Thiên Ma mà nói, coi như một bảo tàng rất lớn.
Ở lúc thần cung xâm nhập Thái Hư giới, Thiên Ma Thái Hư giới cũng muốn xâm lấn chư thiên.
Những lời này Phách Thiên Thần Quân tuy chưa nói ra, nhưng Thẩm Trường Thanh chỉ cần hơi suy luận một phen, liền có thể biết một cái đại khái.
Thái Hư giới không bình tĩnh như trong tưởng tượng của hắn, hoặc là nói Thái Hư giới so với trong tưởng tượng của hắn hỗn loạn hơn rất nhiều.
Như vậy, cho dù thần cung muốn đưa tay đến trong chư thiên, cũng phải có dư sức mới được.
“Sự tồn tại của Hỗn Độn Tà Linh cùng Thiên Ma, đều xem như một loại kiềm chế thần cung, mặt khác Thái Hư Lệnh lại là tồn tại như thế nào?”
“Thái Hư Lệnh chính là tương đương với chìa khóa thần cung tới chư thiên, bình thường mà nói, thần cung muốn đi vào chư thiên, phải thông qua Thái Hư Lệnh mới được.
Đương nhiên, lời đồn cũng có cường giả có thể mạnh mẽ xé rách hàng rào hai giới, không dựa vào Thái Hư Lệnh vẫn có thể xâm nhập chư thiên.
Thiên Ma mấy chục năm trước chư thiên thần tộc vây giết, lời đồn chính là tồn tại cấp bậc này.”
Phách Thiên Thần Quân nói.
“Nhưng muốn thật sự xé rách hàng rào hai giới, Thần Quân là rất khó làm được, chỉ có tồn tại trên Thần Quân, mới có khả năng xé rách hàng rào hai giới, nhưng làm như vậy nghe nói cần trả giá không nhỏ.
Về phần muốn đạt được Thái Hư Lệnh mà nói, là chú ý một cái cơ duyên.
Bởi vì Thái Hư Lệnh sẽ không xuất hiện cố định, sẽ chỉ ở thời điểm nào đó, ở nơi nào đó của Thái Hư giới thai nghén ra đời, thật sự muốn đạt được Thái Hư Lệnh cũng không dễ dàng.
Năm đó ta cũng là dưới cơ duyên xảo hợp, đạt được một khối Thái Hư Lệnh, bằng không thân phận bại lộ cũng phải ngã xuống ở trong tay thần cung.”
Thẩm Trường Thanh gật gật đầu.
Cái này coi như là một tin tức tốt.
Thái Hư Lệnh càng thưa thớt nói rõ cường giả thần cung muốn vào chư thiên lại càng không dễ dàng.
Tuy cũng có cường giả có thể mạnh mẽ xé rách hàng rào hai giới, nhưng làm như vậy phải trả cái giá đắt chưa biết.
Cái giá này là gì, Thẩm Trường Thanh không rõ.
Nhưng nghĩ hẳn trả giá như vậy, tuyệt đối sẽ không quá nhẹ nhõm.
Như thế, uy hiếp của thần cung, liền lại nhỏ đi một phần.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh cũng không hỏi chuyện thần cung nữa, nhìn Phách Thiên Thần Quân trước mặt, nghiêm túc nói: “Lấy nội tình của ngươi, nghĩ hẳn lưu danh ở trong Phong Thần Bảng không thành vấn đề.
Một hai năm nữa, Phong Thần Đài sẽ đóng cửa lần nữa, ngươi hôm nay có dự tính vào Phong Thần Đài hay không?”
…
Đại tranh chi thế.
Phong Thần Đài tồn tại trên đời ngàn năm.
Nhưng mỗi lần Phong Thần Đài mở ra năm năm, sẽ tự chủ đóng cửa, đợi tới năm mươi năm sau mới có thể một lần nữa mở ra, như thế tuần hoàn lặp lại.
Đợi ngàn năm chấm dứt, Phong Thần Đài mới sẽ thật sự biến mất.
Hôm nay Phong Thần Đài mở ra đã xấp xỉ bốn năm, khoảng một năm nữa, Phong Thần Đài liền phải đóng cửa lần nữa.
Muốn đi vào, liền cần đợi thêm năm mươi năm.