Một con cá voi ngã xuống vạn vật sinh trưởng.
Thần tộc đó là như thế.
Vô số năm qua, phàm là thị tộc có thể chia cắt thần tộc, cuối cùng thành tựu đều không thấp.
Cho dù là bây giờ chư thiên thần tộc cũng có không ít cái lúc là thị tộc, giẫm lên thi cốt thần tộc đăng đỉnh.
Cho nên, ở sau khi kiến thức được thực lực của Chung Sơn thị tộc, một ít thị tộc có ý tưởng có nội tình, tự nhiên là muốn hợp tác với Chung Sơn thị tộc.
Đồng thời cũng có một chút thần tộc xuống dốc, muốn mượn dùng thi cốt thần tộc khác, để kéo dài căn cơ cho bản thân.
Chính là có nhân tố các phương diện, cho nên chiến tranh hai trận doanh giằng co mấy năm thời gian, cũng chưa dịu đi chút nào, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh nói: “Ta thấy khí vận tông môn lại tăng trưởng không ít, là có tu sĩ vào Phong Thần bảng phải không?”
“Nửa năm trước Phách Thiên trưởng lão leo lên Phong Thần bảng, đứng thứ hai Quy Tắc Thần Vương bảng.”
Khi Phổ Tông nói tới đây, trên mặt cũng có biểu cảm kính sợ.
Phách Thiên Thần Quân ở Thiên Tông trước giờ đều không biểu hiện nổi bật gì, tu vi thực lực là một bí ẩn.
Thẳng đến thời điểm đối phương một lần này bước vào hạng hai Quy Tắc Thần Vương bảng, tu sĩ Thiên Tông mới đột nhiên phát hiện, thì ra trong tông môn còn có cường giả như vậy. Thậm chí rất nhiều đệ tử lúc này mới biết, thì ra trong tông môn còn có một vị trưởng lão tên là Phách Thiên.
Có thể nói.
Cường giả có thể vào trăm hạng đầu Quy Tắc Thần Vương bảng, ngày sau đều có xác suất tương đối lớn có thể chứng đạo Thần Chủ.
Kẻ có thể vào mười hạng đầu, chứng đạo Thần Chủ chính là chuyện ván đã đóng thuyền.
Càng đừng nói chen thân hạng hai Quy Tắc Thần Vương bảng.
Hôm nay Chung Sơn Đông Huyền ngồi cao trên hạng nhất, một hơi chém giết mười lăm vị Thần Vương, đánh bị thương nặng Cửu Đạo Thần Chủ, suýt nữa hoàn thành hành động vĩ đại lấy Thần Vương chém ngược Thần Chủ.
Cường giả như vậy, tuy còn chưa chứng đạo Thần Chủ, nhưng đã đủ để sánh vai Thần Chủ.
Giống như Thẩm Trường Thanh trước khi chứng đạo Thần Chủ, tuy chưa có cảnh giới Thần Chủ, nhưng đã có danh tiếng Thần Chủ.
Có thể nói, tồn tại bực này chứng đạo Thần Chủ chỉ cần một cái cơ hội.
Hơn nữa, thiên kiếp Thần Chủ đối với cường giả bực này mà nói, cũng sẽ không là trở ngại gì.
Phách Thiên Thần Quân tuy chưa thể bước vào hạng nhất, nhưng có thể chen thân hạng hai, có thể thấy được thực lực của hắn cho dù không bằng Chung Sơn Đông Huyền, cũng không kém là bao.
Phổ Tông đã có thể dự cảm được, không cần bao lâu, Thiên Tông có thể lại xuất hiện một vị Thần Chủ, hơn nữa là Thần Chủ cực mạnh.
Tới lúc đó, Thiên Tông có thể có được ba vị Thần Chủ tồn tại trên đời.
Một vị trong đó là tông chủ Thiên Tông trước mắt, thực lực đối phương rõ ràng sánh vai Thần Chủ đứng đầu, còn lại Lệ Khai Dương ở trong Thần Chủ sơ giai cũng tính là mạnh mẽ.
Đợi Phách Thiên Thần Quân chứng đạo, thực lực nhắm chừng cũng sẽ không yếu hơn Lệ Khai Dương. Có nội tình như thế, Thiên Tông cực kỳ đáng sợ.
“Bổn tọa muốn xem một chút quyết đấu của Phách Thiên trưởng lão cùng Chung Sơn Đông Huyền.” Thẩm Trường Thanh nói.
Phách Thiên Thần Quân không phải đối thủ của Chung Sơn Đông Huyền, một điểm này chưa vượt qua hắn đoán trước.
Dù sao thực lực Chung Sơn Đông Huyền sâu không lường được, Phách Thiên Thần Quân tuy là thượng cổ Thần Quân trọng sinh, nhưng chung quy chỉ là tàn hồn đoạt xá mà thôi.
Muốn trấn áp Chung Sơn Đông Huyền, nhất định không dễ dàng như vậy.
“Một trận chiến tranh đoạt đứng đầu Quy Tắc Thần Vương bảng, cũng bị chư thiên chăm chú, hình ảnh ngọc giản tương ứng cũng truyền lưu rất rộng rãi.”
Nói xong, Phổ Tông đã từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra một cái ngọc giản, giao tới trước mặt Thẩm Trường Thanh.
“Trong ngọc giản này ghi lại, chính là một trận chiến của Phách Thiên trưởng lão cùng Chung Sơn Đông Huyền, mời tông chủ xem qua.”
“Ừm.”
Thẩm Trường Thanh tiếp nhận ngọc giản, thần niệm trực tiếp đặt ở trên ngọc giản.
Thật lâu sau.
Ngọc giản tan vỡ.
Đôi mắt Thẩm Trường Thanh nhắm chặt như cũ, như đang tiêu hóa nội dung trong ngọc giản.
Một lát sau.
Thẩm Trường Thanh mới mở mắt ra, ánh mắt thâm thúy: “Tuế Nguyệt Thần Đồng không hổ là thiên phú thần thông thần bí mạnh mẽ nhất của Chung Sơn thị tộc, thật huyền diệu khó lường.”
Trong một trận chiến này, Phách Thiên Thần Quân có thể nói là ra hết con bài chưa lật, biểu hiện ra thực lực cực kỳ mạnh, nói là sánh vai cường giả cấp bậc Thần Chủ cũng hoàn toàn không đủ.
Chỉ tiếc, Phách Thiên Thần Quân tuy thực lực rất mạnh, bất đắc dĩ sức mạnh to lớn của Tuế Nguyệt Thần Đồng quá mức đáng sợ.
Ở dưới thời gian năm tháng cọ rửa, bất cứ lực lượng nào cũng sẽ chôn vùi, hóa thành bụi bậm mục nát.
Ở trước mặt lực lượng của Tuế Nguyệt Thần Đồng, Phách Thiên Thần Quân căn bản không thể nào ngăn cản.
Nếu không phải đối phương nhận thua đủ nhanh, ngã xuống cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Có thể nói, Phách Thiên Thần Quân một trận chiến này thua, không chút hồi hộp đáng nói.
“Phách Thiên trưởng lão hôm nay ở đâu?”
“Sau khi từ Phong Thần Đài đi ra, hắn liền ở tông môn bế quan, đã lâu chưa xuất quan, trong lúc đó có cường giả Huyễn thị tộc tiến đến, hắn cũng không gặp.”
Phổ Tông trả lời tình hình thực tế.
“Xem ra trận này đối với Phách Thiên trưởng lão mà nói, cũng là đả kích không nhỏ.”
Thẩm Trường Thanh mỉm cười nói.
Thượng cổ Thần Quân hăng hái, kết quả ở trên thân Thần Vương thị tộc gặp phải tấm sắt cứng, đối phương vì thế chịu đả kích mãnh liệt cũng là rất bình thường.