“Trận chiến này không phải trận chiến của hoàng đình, chính là chiến tranh của toàn bộ Thiên La thị tộc, phàm là tu sĩ thuộc Thiên La thị tộc, đều không thể đặt mình ra ngoài.
Toàn bộ tông môn thế lực, có Thần Vương tọa trấn, ít nhất phái một vị Thần Vương đến, không có Thần Vương tọa trấn, cần phái kẻ mạnh nhất tông môn.
Phàm là vi phạm mệnh lệnh, giết!”
Sắc mặt Thiên Diệp Thần Vương lạnh lẽo.
Từ khi hắn kế vị hoàng đình chi chủ tới nay các tông vẫn luôn ngoài sáng trong tối nhìn chằm chằm hoàng vị, đối với mệnh lệnh của hoàng đình cũng là bằng mặt không bằng lòng.
Thiên Diệp Thần Vương đối với điều này, sớm đã không còn kiên nhẫn nữa.
Chỉ là mấy năm trước nội bộ hoàng đình chưa từng ổn định, cho nên hắn mới vẫn luôn dễ dàng bỏ qua những thế lực này, nhưng hôm nay Thiên Diệp Thần Vương đã không tính dễ dàng nhẫn nhịn nữa.
Nội bộ hoàng đình ổn định, hắn lại đã chứng đạo Thần Vương đệ tứ cảnh.
Phàm là có bất cứ kẻ nào không phục, cùng nhau trấn áp xuống là được.
Đây là chỗ tốt của cường giả vi tôn.
Bất cứ quyền mưu nào, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đều là không đáng giá nhắc tới.
Chỉ có thực lực chênh lệch lẫn nhau không lớn, mới cần cái gọi là quyền mưu đi xử lý, nếu là thực lực đủ mạnh, toàn bộ trấn áp dễ như trở bàn tay.
Đây là sự tự tin của Thiên Diệp Thần Vương.
Cũng là tự tin đến từ Thần Vương đệ tứ cảnh.
Thân thể Tà Dương Thần Vương chấn động, tiếp đó trầm giọng nói: “Chúng ta rõ!”
…
Mấy ngày nay, Chung Sơn thị tộc đều đang điều binh khiển tướng.
Toàn bộ thế lực gia nhập trận doanh Chung Sơn thị tộc, hôm nay đều toàn diện tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Những ngày qua Thẩm Trường Thanh vẫn luôn ở lại Chung Sơn thị tộc không ra, không chỉ muốn tiêu hóa nguyên điểm trước đó đạt được, càng muốn tìm hiểu lực lượng Tuế Nguyệt Thần Đồng.
Chỉ tiếc, mấy ngày bế quan, Thẩm Trường Thanh cũng chưa thể tìm hiểu ra lực lượng Tuế Nguyệt Thần Đồng.
Một ngày này.
Thẩm Trường Thanh bỗng từ trong trạng thái bế quan tỉnh táo lại, trong cõi hư vô tự có một luồng ý nhị không nói rõ được quấn quanh bản thân.
Trong luồng đạo vận này, tồn tại dục vọng hiếu sát khủng bố, khiến hắn có loại xúc động muốn đại khai sát giới.
Nhưng rất nhanh, luồng đạo vận này đã bị Thẩm Trường Thanh trấn áp xuống.
Chỉ là sắc mặt hắn lại trở nên ngưng trọng vô cùng.
“Kiếp khí thăng cấp rồi!”
Luồng khí tức đạo vận này, Thẩm Trường Thanh lại rất quen thuộc.
Từ đại tranh chi thế tới nay, chư thiên đã dần dần có kiếp khí tràn ngập, từ ban đầu nhỏ bé không thể tra được, về sau càng ngày càng nghiêm trọng.
Hôm nay, kiếp khí đã tiến một bước thăng cấp.
Nếu nói trước kia kiếp khí chỉ có thể ảnh hưởng đến Thần Vương, như vậy kiếp khí bây giờ, đủ khiến Thần Chủ bình thường cũng hãm sâu trong đó.
Vừa rồi luồng kiếp khí kia ăn mòn đến, bản thân Thẩm Trường Thanh cũng suýt nữa bị quấy nhiễu tâm thần, có thể thấy được kiếp khí sau khi thăng cấp, rốt cuộc là cường đại đến cỡ nào.
“Nếu kiếp khí tiếp tục tăng trưởng, cho dù là Thần Chủ cũng không thể may mắn thoát khỏi, đến lúc đó toàn bộ sinh linh chư thiên đều phải bị kiếp khí bao phủ.
Như vậy, sát kiếp thật sự khẽ thổi quét chư thiên!”
Tâm thần Thẩm Trường Thanh ngưng trọng.
Nếu sinh linh chư thiên đều bị kiếp khí che phủ, rất dễ dàng sẽ lâm vào trong giết chóc vĩnh viễn, chỉ có đợi tới sau khi đại kiếp suy yếu, mới có thể thật sự giảm bớt sát kiếp.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh liền bấm tay suy tính, cho dù là ở hôm nay dưới sát kiếp bao phủ, hắn cũng có thể miễn cưỡng suy tính ra một vài thứ.
“Xem ra sát kiếp lần này, chính là có liên quan với Chung Sơn thị tộc cùng La Tiêu thần tộc!”
Ở đoạn thời gian này bản thân bế quan, thế lực hai trận doanh đã nhấc lên không ít xung đột, tuy lực lượng cấp bậc thần tộc chưa có động tác thật sự.
Nhưng thế lực dưới thần tộc, đã đánh túi bụi.
Không đến một tháng thời gian, đã có không ít chủng tộc bị diệt, sinh linh ngã xuống lại nào chỉ là ức vạn.
Lượng lớn sinh linh ngã xuống, thay thế vào đó là kiếp khí ngút trời tràn ngập, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu dẫn tới kiếp khí thăng cấp.
Suy tính đến đây, trong lòng Thẩm Trường Thanh đột nhiên toát ra một ý niệm.
“Nếu coi chư thiên là một sinh linh, như vậy chư thiên vạn tộc liền tương đương với ký sinh trùng ký sinh ở trên thân chư thiên.
Khi số lượng vạn tộc tới mức độ nhất định, sắp vượt qua chư thiên thừa nhận, sẽ có đại kiếp nhấc lên, cắt giảm số lượng sinh linh vạn tộc, lấy cái này giảm bớt gánh nặng của chư thiên.”
Giờ khắc này.
Thẩm Trường Thanh càng thêm hiểu, đại kiếp rốt cuộc là tồn tại thế nào.
Nếu hắn đoán không sai, muốn khiến đại kiếp kết thúc, thì chỉ có một biện pháp, đó là tận khả năng tàn sát càng nhiều sinh linh.
Chỉ có khi sinh linh thương vong đến trình độ nhất định, khiến chư thiên giảm bớt gánh nặng của bản thân, mới có thể thật sự kết thúc đại kiếp.
Đợi tới về sau sinh linh ngày sau diễn sinh đến trình độ nhất định, đại kiếp lần thứ hai sẽ theo đó nhấc lên.
Như thế lặp đi lặp lại.
Tuần hoàn không ngớt.
Ngay tại lúc Thẩm Trường Thanh âm thầm đoán, tin tức của Chung Sơn thị tộc đã truyền đến, chỉ thấy có một mảng hào quang trực tiếp dừng lại trước cửa thiên điện, hóa thành một bóng người như hoàn toàn ngưng thực.
“La Tiêu thần tộc có động tác lớn, hy vọng Phù tông chủ xuất quan bàn bạc!”
Nói xong, bóng người liền tiêu tán đi, không thấy một chút dấu vết nào nữa.