Vô Niệm Thần Vương nghe vậy, khẽ lắc đầu: “Chúng ta cho dù ra tay, cũng không thay đổi được cái gì, Bích Huyền thần tộc hôm nay thế lớn, cường giả Thần Chủ đông đúc.
Lại nhìn phía Thiên Tông, cường giả có thể chống đỡ được áp lực của Thần Chủ, chỉ có Vạn Đạo Bi mà thôi.
Trong cường giả còn lại cũng chỉ còn Huyết Linh Kỳ cùng với Trấn Hồn Chung, có thể miễn cưỡng chế trụ một hai vị Thần Chủ.
Trận chiến này trừ phi là có thể có cường giả cấp bậc Thần Chủ tham chiến, nếu không Thiên Tông bại vong đã là chuyện nhất định.”
Vô Niệm Thần Vương cũng muốn ra tay, nhưng lý trí nói cho hắn, trước mắt Lôi Phong thị tộc ra tay, rất có khả năng sẽ dẫn lửa thiêu thân.
Dù sao Lôi Phong thị tộc hôm nay chỉ có hai vị Quy Tắc Thần Vương tồn tại trên đời, cho dù dốc hết toàn lực, cũng không ngăn được bất cứ một vị Thần Chủ nào, càng đừng nói là đối kháng áp lực của Bích Huyền thần tộc.
Làm không tốt, Lôi Phong thị tộc liền có khả năng thực lực tổn hại nghiêm trọng, dẫn tới toàn bộ thị tộc đều phải đối mặt nguy hiểm bị diệt.
Ở trước mặt an nguy chủng tộc, Vô Niệm Thần Vương chỉ có thể ngồi xem Thiên Tông diệt vong. Tuy hắn cùng với Thiên Tông coi như có chút tình nghĩa, nhưng tình nghĩa này rất khó làm Vô Niệm Thần Vương bất kể trả giá giúp đỡ.
Nghe vậy, tông chủ Lôi Phong tông cũng trầm mặc.
Băn khoăn của Vô Niệm Thần Vương hắn lại nào có thể không rõ, vừa rồi lúc hỏi ra miệng câu nói kia, đối phương đã có chút hối hận.
Dù sao bất cứ một thị tộc nào, ở lúc đối mặt áp lực của thần tộc, đều không khác biệt lắm làm ra lựa chọn tương tự.
Vẻn vẹn tình nghĩa, ở trước mặt ích lợi chủng tộc thật sự, căn bản không đáng giá nhắc tới.
“Trận chiến này Thiên Tông bị diệt, đợi vị kia trở về chắc chắn tức giận, nói không chừng sẽ nhấc lên chiến tranh của Thiên Tông cùng Bích Huyền thần tộc.
Tới lúc đó, chỉ sợ chư thiên lại phải nhấc lên sóng gió không nhỏ!”
Tông chủ Lôi Phong tông thở dài.
Vô Niệm Thần Vương lắc đầu: “Chư thiên đại kiếp đã bùng nổ, thế cục hỗn loạn đã là chuyện sớm muộn gì. Điều chúng ta có thể làm chính là ở thời điểm thị tộc hãm sâu trong đó, trước một bước tích góp đủ thực lực.
Chỉ có như thế chúng ta mới có thể thật sự chống lại đại kiếp, để chủng tộc có thể kéo dài.”
“Ầm ——”
Một đòn đáng sợ phá vỡ hư không, khiến mười vạn tinh tú đồng loạt tan vỡ, Vạn Đạo lão nhân thế mà bị luồng lực lượng mạnh mẽ này trực tiếp trấn áp đẩy xuống.
Thân thể rơi xuống.
Dãy núi sụp đổ.
Bích hoàng đứng ngạo nghễ giữa hư không, quan sát Vạn Đạo lão nhân bị mình trấn áp, thản nhiên nói: “Bổn hoàng tuy không thể phá hủy ngươi, nhưng có thể vĩnh viễn trấn áp ngươi.
Hôm nay cho ngươi một cơ hội nữa, thần phục bổn hoàng, nếu không, ngươi không còn có cơ hội lại thấy ánh mặt trời.”
Nghe vậy, Vạn Đạo lão nhân sắc mặt khó coi.
Đột nhiên, có một thanh âm lạnh nhạt không chứa một tia tình cảm, đột ngột truyền vào trong tai Bích hoàng.
“Vài năm không gặp, khẩu khí Bích hoàng trái lại lớn hơn không ít!”
Nghe được thanh âm này, Bích hoàng lập tức biến sắc hẳn.
Giết chóc phá không ngưng tụ thành một vị ma thần màu đen, bàn tay khổng lồ dữ tợn đáng sợ vắt qua vô tận hư không mà đến, thần vận nồng đậm đến cực điểm hiển hóa trong đó.
Khí tức giết chóc chấn nhiếp thần hồn đánh tới, làm máu toàn thân Bích hoàng cũng giống như ngưng kết lại.
Trong chớp mắt, vẻ mặt Bích hoàng dữ tợn, thần lực ngập trời giống như triều tịch va chạm, một con Bích Huyền Thần Kình ngưng tụ sinh thành, đại dương mênh mông vô tận trải khắp không gian.
“Ầm!”
Bàn tay khổng lồ băng qua hư không nghiền ép đến, Bích Huyền Thần Kình rống giận rít gào, đại dương mênh mông ngập trời tan vỡ từng tấc.
Áp lực khủng bố, khiến thần lực toàn thân Bích hoàng nổ tung, thân thể cũng nứt nẻ, thần huyết từ vết thương chảy không ngừng.
Trong tích tắc, Bích hoàng từ hư không rơi xuống, hung hăng va đập ở trong dãy núi. Một cái hố sâu không thấy đáy liền hiện ra ở trong đó.
Biến cố thình lình xảy ra, khiến toàn bộ tu sĩ đều không ngờ tới, chờ lúc nhìn thấy bóng người kia trong hư không, phe Thiên Tông như được đại xá, phe Bích Huyền thần tộc thì đột nhiên biến sắc.
“Tông chủ đã trở lại!”
“Phù Dương!”
“Phù Dương không phải ở Quỷ Trạch khai chiến với Bạch Cốt thần tộc sao, vì sao sẽ xuất hiện ở nơi này?”
Toàn bộ cường giả Bích Huyền thần tộc đều vẻ mặt sợ hãi không thôi, nhìn thấy bóng người vĩ ngạn kia, giống như gặp được tồn tại gì đáng sợ.
Hai chữ Phù Dương, đối với Bích Huyền thần tộc mà nói chính là ác mộng.
Chỉ thấy đối phương vừa xuất hiện, liền trực tiếp trấn áp Bích hoàng xuống, thực lực có thể thấy được phần nào.
Đúng lúc này, trong hư không có một luồng khí tức truyền đến, chỉ thấy Vô Niệm Thần Vương đạp không mà tới, cao giọng nói: “Nghe nói Thiên Tông đụng phải một chút phiền toái, lão phu đại biểu Lôi Phong thị tộc đặc biệt đến giúp đỡ.”
Thẩm Trường Thanh nhìn đối phương một cái, mỉm cười nói: “Vô Niệm Thần Vương có lòng rồi, chuyện nơi đây không cần làm phiền Lôi Phong thị tộc nhúng tay, bổn tọa có thể giải quyết.”
Nói xong, hắn không chờ Vô Niệm Thần Vương nói chuyện, đánh ra một chưởng, nháy mắt xuyên thấu Huyết Linh Đại Trận cách trở, rơi ở trên thân một vị Thần Chủ hãm sâu trong đại trận.
Một đòn mạnh nhất, khiến thần thể kẻ sau nổ tung, suýt nữa chết ngay tại chỗ.