Nghe vậy, sắc mặt Bích Nguyên Thần Quân lạnh lùng: “Thiên tông... Một tông môn không có Thần Chủ đứng đầu tọa trấn, cũng dám là địch với tộc ta!”
Vị tông chủ Thiên tông kia thực lực tuy sánh vai Thần Chủ đứng đầu, nhưng phương diện cảnh giới chung quy là chưa bước vào Thần Chủ tầng bảy.
Trong nháy mắt, Bích Nguyên Thần Quân liền cảm nhận được mạo phạm.
Hắn hôm nay tọa trấn Bích Huyền thần tộc, Thiên tông dám đến tấn công, chính là không đặt mình ở trong mắt.
Lại thêm ban đầu thất bại đáng tiếc trong tay Hạ Vũ, khiến trong lòng Bích Nguyên Thần Quân nghẹn đầy một bụng lửa giận, giờ phút này vừa lúc phát tiết ra toàn bộ.
“Thật sự cho rằng dựa vào một món đỉnh phong vô thượng đạo binh, thì có thể xem nhẹ bản quân hay sao? Hắn đã không biết điều, vậy thì diệt hắn đi!”
Bích Nguyên Thần Quân lạnh giọng nói.
Hắn muốn cho đối phương rõ, Thần Quân không thể mạo phạm.
Hôm nay điều dưỡng mấy năm, coi như khiến Bích Nguyên Thần Quân khôi phục vài phần nguyên khí, đối mặt Thiên tông tự nhiên không sợ.
——
Trong hư không.
Chiến hỏa bùng nổ.
Chỉ thấy Thiên Hổ Hoàng hóa thân một con thượng cổ thiên hổ, thân thể đáng sợ mấy chục vạn trượng bao trùm hư không, tiếng rít gào chấn vỡ hư không thiên địa.
Từng tu sĩ đều là kêu thảm cũng chưa kịp phát ra một tiếng, thần hồn đã bị luồng lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm này hủy diệt.
Toái Hồn Âm!
Thiên phú thần thông của Bắc Ly thị tộc.
Chỉ bằng thanh âm liền có thể chấn vỡ thần hồn sinh linh, khiến họ ngã xuống trong chớp mắt.
“Bắc Ly Chấn, ngươi an dám như thế!”
Tiếng rống giận phẫn nộ truyền đến, chỉ thấy hư không có tiếng kiếm ngân đáng sợ vang vọng, vô tận Canh Kim khí tức cắt qua từng tầng hư không, hướng về Thiên Hổ Hoàng nghiền ép tới.
Trong đôi mắt như nhật nguyệt của Thiên Hổ Hoàng, có sự lạnh lẽo hiện lên.
“Kim Đỉnh Hoàng!”
Kim Đỉnh thị tộc thuộc ba đại thị tộc dưới trướng Bích Huyền thần tộc, nội tình tự nhiên không tầm thường.
Kim Đỉnh Hoàng càng là Thần Vương đứng đầu trong Quy Tắc Thần Vương, thực lực không thể xem nhẹ.
Chẳng qua, Thiên Hổ Hoàng cũng không kiêng dè.
Kim Đỉnh Hoàng tuy thực lực cường đại, thực lực của hắn cũng không kém.
Những năm gần đây, Thiên Hổ Hoàng đã sớm không phải Quy Tắc Thần Vương tầm thường có thể so sánh, đã bằng vào nội tình của mình bước vào hàng ngũ Thần Vương đứng đầu.
Chỉ kém một bước, liền có thể trở thành tuyệt đỉnh Thần Vương.
Trong khoảnh khắc, Canh Kim kiếm khí dâng trào, bóng dáng một người trung niên mặc đế bào hiện ra, biểu cảm trên mặt âm trầm như nước, lạnh lùng nhìn chằm chằm thượng cổ Thiên Hổ trước mắt.
“Kim Đỉnh thị tộc tự hỏi không có ân oán với Bắc Ly thị tộc, hôm nay Bắc Ly thị tộc đến xâm phạm, rốt cuộc là muốn như thế nào?”
“Ai vì chủ nấy, không có gì để nói, nếu Kim Đỉnh thị tộc chịu thoát ly Bích Huyền thần tộc, như vậy Bắc Ly thị tộc không nói hai lời lập tức lui binh.”
Thiên Hổ Hoàng một lần nữa hóa thành thiên địa đạo thể, nhìn người trước mặt, lạnh nhạt nói.
Nghe vậy, Kim Đỉnh Hoàng ánh mắt lạnh lùng: “Thiên tông chỉ là một thế lực mới lên, Thiên Hổ Hoàng cần gì phải bán mạng cho Thiên tông.
Lần này kẻ được lợi thật sự của đại thế, chỉ có các thần tộc có được nội tình thần cung kia. Phù Dương cho dù là thượng cổ Thần Quân sống lại, cũng không thay đổi được sự thật nó nội tình nông cạn.
Đợi cường giả trong thần cung bước vào chư thiên, Thiên tông bị diệt đó là chuyện trong khoảnh khắc.”
Kim Đỉnh Hoàng không muốn khai chiến với Bắc Ly thị tộc.
Nói trắng ra là, Kim Đỉnh thị tộc hắn tuy không sợ Bắc Ly thị tộc, nhưng nếu khai chiến với nó, cho dù thắng cũng là kết cục lưỡng bại câu thương.
Dù sao Kim Đỉnh thị tộc sớm không còn sự cường thịnh thời thượng cổ nữa.
Thời kỳ thượng cổ, Kim Đỉnh thị tộc cũng từng có Thần Chủ tồn tại trên đời, chen thân hàng ngũ chư thiên thần tộc.
Nhưng theo cường giả trong tộc dần dần tịch diệt ngã xuống, tôn vị thần tộc đã khó giữ được, chỉ lưu lại địa vị thị tộc hôm nay.
Đại tranh chi thế lần này, ở trong mắt Kim Đỉnh thị tộc, chính là một cơ hội leo lại lên thần tộc.
Nếu lưỡng bại câu thương với Bắc Ly thị tộc, không thể nghi ngờ là không phù hợp mong muốn của Kim Đỉnh Hoàng.
Nhưng mà, Kim Đỉnh thị tộc không muốn khai chiến, Bắc Ly thị tộc lại không có ý tứ rút lui.
Thiên Hổ Hoàng lạnh nhạt nói: “Nội tình của Thiên tông nào phải Kim Đỉnh thị tộc nho nhỏ có thể phỏng đoán, cho dù là cường giả thần cung bước vào chư thiên lại có thể như thế nào?
Thiên tông chắc chắn là kẻ thắng của đại tranh chi thế lần này, bất cứ thế lực nào đối nghịch cùng Thiên tông đều không có kết cục tốt.
Một trận chiến Thiên tông cùng Bích Huyền thần tộc lần này, kẻ sau quả quyết không có phần thắng, Kim Đỉnh thị tộc cố ý muốn chôn cùng Bích Huyền thần tộc, như vậy bổn hoàng sẽ tạo điều kiện cho ngươi!”
Dứt lời, Thiên Hổ Hoàng đã hung hãn tấn công.
Dòng sông quy tắc chấn vỡ hư không, sức mạnh to lớn mênh mông ngưng tụ một con thượng cổ thiên hổ, khi giương nanh múa vuốt khí tức hung hãn càn quét hư không, Toái Hồn Âm giống như oan hồn gào rống.
Sắc mặt Kim Đỉnh Hoàng nghiêm túc, khi quy tắc càn quét đến, chỉ thấy Canh Kim khí tức hóa thành kiếm khí ngập trời xé nát hư không.
Hai bên vừa động thủ, đã toàn lực ứng phó.
Lực lượng Thần Vương đứng đầu va chạm, có thể nói hủy thiên diệt địa.
Kim Đỉnh Hoàng chân đạp hư không, Canh Kim kiếm khí trên thân thể hiện hết sự sắc bén, mi tâm có kiếm khí nồng đậm dâng trào, như ngưng tụ ra một con mắt.