Lực lượng ngưng tụ vô tận giết chóc nháy mắt nuốt chửng tất cả, Tam Muội Chân Hỏa có thể xưng đứng đầu chư thiên, hôm nay cũng ầm ầm tan vỡ tiêu tán.
“Ầm —— “
Hóa thân không kịp làm ra phản ứng gì, đã bị luồng lực lượng kinh khủng này nuốt chửng.
Không gian tan vỡ.
Toàn bộ Phong Thần đài đều hóa thành dòng chảy hỗn loạn, che tầm mắt toàn bộ thiên kiêu.
Thật lâu sau.
Dòng chảy hỗn loạn chậm rãi tiêu tán, bóng dáng hóa thân đã biến mất, cái tên đứng nhất Thần Chủ bảng biến thành hai chữ Phù Dương, tên Phượng Cửu Thiên ban đầu thì xuất hiện ở trên vị trí thứ hai.
Kết thúc rồi!
Các thiên kiêu đều yên lặng không lên tiếng, nhìn nhau với thiên kiêu khác, đều từ trong ánh mắt của nhau nhìn ra sự kinh hãi.
Bọn họ rõ Phượng Cửu Thiên sẽ không là đối thủ của Thẩm Trường Thanh, nhưng cũng không ngờ, hóa thân của Phượng Cửu Thiên thế mà không ngăn được một quyền của đối phương.
Chỉ là một quyền.
Ngai báu đệ nhất thiên kiêu Thần Chủ bảng liền đổi chủ.
Lực lượng Thẩm Trường Thanh bày ra, khiến toàn bộ thiên kiêu đều cảm thấy tuyệt vọng.
Lực lượng đáng sợ bực này, hoàn toàn không phải thiên kiêu khác có thể bằng được.
Đặc biệt hai người Vân Dịch cùng Cuồng Chủ, trên mặt đều không ức chế được sự chấn động.
Từ trong một quyền vừa rồi, bọn họ cảm nhận được một sức mạnh to lớn mênh mông như vực thẳm, nếu mang hóa thân Phượng Cửu Thiên đổi thành chân thân mình trực diện một quyền này, chỉ sợ là đã hoàn toàn ngã xuống.
“Không thể địch lại!”
Trong đầu cả hai đều hiện ra suy nghĩ giống nhau.
Cường giả như vậy, tuyệt đối không phải mình có thể chống lại.
Đừng nói bây giờ chỉ là miễn cưỡng bước vào Thần Chủ tầng bảy, cho dù ngày khác thật sự bước vào Thần Chủ tầng chín, thậm chí bước vào Thần Chủ tầng mười, nhắm chừng cũng không phải đối thủ.
Hồi lâu sau, Vân Dịch bất đắc dĩ thở dài: “Đại thế lần này có Phù Dương, thiên kiêu chúng ta lại nên đặt ở đâu.”
“Thiên kiêu chư thiên Phù Dương độc chiếm hạng nhất, kẻ còn lại tranh hạng hai!”
Sau một lúc lâu, Cuồng Chủ cũng thở dài.
Nghe được lời của đối phương, thiên kiêu khác đều tâm thần chấn động.
Câu này, không thể nghi ngờ đã nói đến tâm khảm của bọn họ.
Ban đầu bọn họ đều cho rằng ngai báu vô thượng thiên kiêu, nhất định là thiên kiêu các tộc chém giết, từ trong đó quyết ra kẻ mạnh nhất.
Nhưng hôm nay xem ra, thiên kiêu chư thiên đã không cần thiết chém giết, mạnh nữa sao có thể mạnh hơn vị này?
Hạng nhất cùng hạng hai Thần Chủ bảng, nhìn như chỉ là kém một cái thứ hạng, thực ra ở giữa tồn tại một lạch trời khó có thể vượt qua.
...
Đối với suy nghĩ của thiên kiêu khác, Thẩm Trường Thanh không quá để ý. Leo lên hạng nhất Thần Chủ bảng, hắn nhất thời cảm nhận được một phần khí vận mênh mông rơi ở trên thân mình.
Phần khí vận hùng hồn này, hoàn toàn không phải hạng năm Thần Chủ bảng có thể so sánh.
Khí vận chư thiên tới thân.
Thẩm Trường Thanh chỉ cảm thấy đầu thông mắt sáng, đối với một ít thứ tối nghĩa khó hiểu của Vạn Đạo cảnh, hôm nay đều sáng tỏ thông suốt, bình cảnh Chân Tiên tuyệt đỉnh giờ phút này đã mơ hồ có chút buông lỏng.
Tuy chưa thể thật sự đột phá Vạn Đạo cảnh, bước vào cảnh giới Đạo Tiên, nhưng nay bình cảnh buông lỏng, Thẩm Trường Thanh có nắm chắc ở trong hai mươi năm đột phá thành công.
“Hạng nhất Thần Chủ bảng quả nhiên không tầm thường, khí vận tăng phúc không phải thứ hạng khác có thể so sánh. Ai nếu có thể ổn định vị trí đệ nhất, thời gian dài, nhất định có thể kéo giãn chênh lệch với thiên kiêu khác.”
Kẻ mạnh sẽ luôn mạnh.
Chính là đạo lý như vậy.
Nếu không có Thẩm Trường Thanh xuất hiện, lấy thiên tư của Phượng Cửu Thiên, dưới tình huống ngồi vững hạng nhất Thần Chủ bảng, thiên kiêu chư thiên muốn chống lại hắn, sẽ chỉ càng ngày càng khó.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra.
Đại tranh chi thế lần này, thiên kiêu thật sự có thể đoạt được ngai báu vô thượng, đó là Phượng Cửu Thiên.
“Chỉ tiếc... Sự xuất hiện của ta ngược lại khiến Chu Phượng thần tộc tính sai, hôm nay cướp đi ngai báu vô thượng tương lai thuộc về Phượng Cửu Thiên, thù hận của ta cùng Chu Phượng thần tộc lại đậm thêm một phần.
Nhưng nợ nhiều không sợ nữa, thêm một phần thù hận bớt một phần thù hận, đều không thay đổi được cái gì.”
Trong lòng Thẩm Trường Thanh không chút áp lực.
Nay đã khác xưa, hắn bây giờ đã không sợ một cái Chu Phượng thần tộc nữa.
Bằng không, Thẩm Trường Thanh cũng sẽ không phô trương cướp lấy vị trí hạng nhất Thần Chủ bảng.
Hắn bây giờ chính là muốn mượn khí vận hạng nhất Thần Chủ bảng, để giúp mình đột phá Vạn Đạo cảnh, chỉ cần bước vào cảnh giới Đạo Tiên, thực lực bản thân tất nhiên tăng vọt.
Lúc đó, cho dù là sánh vai Hạ Vũ, thậm chí vượt qua Hạ Vũ, cũng không thành vấn đề.
...
Ở lúc Thẩm Trường Thanh ngồi lên hạng nhất Thần Chủ bảng, Phượng Cửu Thiên đang ở trong Chu Phượng thần tộc, đã ngay lập tức phát hiện được.
Hoặc là nói, ở lúc Thẩm Trường Thanh khiêu chiến hóa thân, Phượng Cửu Thiên đã được Phong Thần đài đưa tin.
Chỉ là từ đầu tới cuối, Phượng Cửu Thiên đều không có ý tứ ra mặt.
Cách nghĩ của hắn không khác lắm với thiên kiêu bọn Vân Dịch, không muốn ra mặt tự rước lấy nhục, về phần vị trí hạng nhất Thần Chủ bảng mất thì mất, đây là chuyện không có cách nào cả.
Một trận chiến mấy tháng trước, làm Phượng Cửu Thiên rõ ràng nhận thức được chênh lệch của hắn cùng Thẩm Trường Thanh.