Đột phá cảnh giới Đạo Tiên khiến đại đạo thần thụ hiển hóa Cửu Châu, cũng là hắn cố ý thực hiện, mục đích chính là vì để Nhân tộc ngộ đạo, tăng lên thực lực của mình.
Rất rõ ràng.
Tình huống Nhân tộc hôm nay giống trong dự đoán của Thẩm Trường Thanh như đúc.
Đại đạo thần thụ hiển hóa Cửu Châu chín ngày thời gian, đã khiến thực lực Nhân tộc tăng vọt, bằng với mấy chục năm tích lũy.
“Theo cường giả Nhân tộc càng ngày càng nhiều, nội tình của Nhân tộc sẽ càng thêm hùng hậu, về sau Cổ Hoàng có thể chiêu cáo thiên hạ, lệnh cưỡng chế toàn bộ cường giả muốn đột phá Đạo Tiên, ít nhất cần hiển hóa đại đạo thần thụ một ngày, ân trạch đất một châu.”
Thẩm Trường Thanh trầm giọng nói.
Chưa thật sự bước vào cảnh giới Đạo Tiên, vĩnh viễn cũng không thể hiểu được huyền diệu của Đạo Tiên, đặc biệt đại đạo thần thụ lúc đột phá, lại một cơ duyên rất lớn.
Một lần trước thời điểm Lục Tiên Thần chứng đạo, Thẩm Trường Thanh không biết tác dụng của đại đạo thần thụ, nhưng một lần này, hắn đã rõ lúc Chân Tiên bước vào Đạo Tiên, dị tượng đại đạo thần thụ hiển hóa sẽ có hiệu quả như thế nào.
Cân nhắc đến mỗi Chân Tiên nội tình khác nhau, cho nên Thẩm Trường Thanh cũng không mạnh mẽ yêu cầu Chân Tiên khác cũng phải giống mình, dị tượng bao trùm Cửu Châu, hơn nữa phải duy trì chín ngày thời gian.
Nhưng dị tượng bao trùm một châu, hơn nữa chỉ duy trì vẻn vẹn một ngày thời gian, đối với bất cứ một vị cường giả nào có tư cách đột phá Đạo Tiên mà nói, cũng không phải việc gì khó.
Vấn đề ở chỗ không phải bất cứ một vị cường giả nào cũng đồng ý đi làm như vậy, dù sao hiển hóa đại đạo thần thụ chính là căn cơ của bản thân, hiếm có ai bằng lòng bại lộ ra cho người khác quan sát.
Nếu như là có hoàng đình tự mình hạ lệnh, Thẩm Trường Thanh tin tưởng không có ai sẽ từ chối.
Nếu thực có ai từ chối, Thẩm Trường Thanh cũng không ngại đi trao đổi một phen hẳn hoi với đối phương.
Nghe vậy, Cổ Hưng gật đầu.
Trước mắt có khả năng nhất đột phá Đạo Tiên, chính là cường giả bốn tông khác, tin tức này một khi truyền lưu ra ngoài, thực ra cũng là biến tướng gõ bốn tông một phen.
Những năm gần đây bốn tông tuy chưa làm ra trò thiêu thân gì, nhưng cũng đều âm thầm có không ít động tác nhỏ, hôm nay gõ một phen cũng là không sai, ít nhất có thể làm bọn họ thu liễm một chút.
…
Mấy ngày sau.
Thẩm Trường Thanh rời khỏi hoàng đình, lại chưa lập tức rời khỏi Trường Thanh giới, mà là chạm mặt cố nhân ngày xưa.
Khi hắn bước vào Tây Châu, chỉ thấy lượng lớn tu sĩ hội tụ, tuy không thể so sánh với Trung Châu, nhưng cũng náo nhiệt hơn so với các châu khác rất nhiều.
Trước đó không lâu Thẩm Trường Thanh ở Trấn Ma ti đột phá cảnh giới Đạo Tiên, đại đạo thần thụ chiếu rọi Cửu Châu, trong đó cơ duyên của Trung Châu chính là lớn nhất.
Như vậy, tự nhiên là dẫn tới không ít tu sĩ tự mình tới Trung Châu, muốn đạt được cơ duyên lớn nhất.
Cho dù là bây giờ đại đạo thần thụ tán đi, cũng không có bao nhiêu người từ Trung Châu rời đi.
Theo bọn họ thấy, Trung Châu địa linh nhân kiệt, tuy nội tình nông cạn chút, tạm thời không thể so sánh với châu khác, nhưng mấy năm nay ở dưới hoàng đình kinh doanh, cũng dần dần đuổi kịp.
Chỉ cần cho Trung Châu một ít thời gian, vững vàng áp chế tám châu khác cũng không thành vấn đề.
Chỉ trong chốc lát, Thẩm Trường Thanh đã tới Bạch Đế thành.
Hôm nay trong Bạch Đế thành tu sĩ kín người hết chỗ, đại đạo chi âm tốt đẹp, không ít tu sĩ đều nghỉ chân dừng lại, lâm vào trạng thái ngộ đạo nào đó.
“Trường sinh đạo!”
Thẩm Trường Thanh chưa quấy nhiễu người khác ngộ đạo, hắn như người trong suốt đứng ở một bên, yên lặng nghe đại đạo chi âm.
Chuyện Đông Phương Chiếu muốn ở Bạch Đế thành giảng giải trường sinh đạo, Thẩm Trường Thanh sớm có nghe nói, đặc biệt lúc đối phương độ thiên kiếp, hắn cũng ngay lập tức phát hiện.
Thân là giới chủ Trường Thanh giới, Cửu Châu xảy ra bất cứ chuyện gì, đều không thể giấu được tai mắt Thẩm Trường Thanh.
Đây là ưu thế của người đứng đầu một giới.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao, Thẩm Trường Thanh sau khi rời khỏi quốc đô, ngay lập tức tới Tây Châu.
Hôm nay tiên đạo thịnh hành, hệ thống tu luyện khác yếu thế, xa xa không thể đánh đồng với tiên đạo, hôm nay trường sinh đạo Đông Phương Chiếu sáng chế tiến thêm một bước, đối với cả Nhân tộc mà nói cũng là một chuyện tốt.
Nghe giảng hồi lâu, Thẩm Trường Thanh yên lặng lấy trường sinh đạo ấn chứng đạo của mình, trong lòng cũng có một chút cảm ngộ vi diệu.
Có công mài sắt có ngày nên kim.
Tuy tu vi cảnh giới Đông Phương Chiếu kém Thẩm Trường Thanh rất nhiều, nhưng cũng không thể che giấu huyền diệu của trường sinh đạo.
Nghe giảng một đoạn thời gian, Thẩm Trường Thanh từ trong đại đạo chi âm rời khỏi, trên mặt có chút biểu cảm đáng tiếc.
“Tu vi Đông Phương Chiếu vẫn quá kém, thôi diễn ra trường sinh đạo không đủ hoàn thiện, nếu có thể tiến thêm một bước bước vào cấp bậc Thần Chủ, nhất định có thể cho ta không ít cảm ngộ.
Nói không chừng ta bằng vào cảm ngộ cỡ này, trực tiếp hướng phía trước bước ra một bước cũng có khả năng thật lớn.”
Không thể không nói, trường sinh đạo thật sự huyền diệu đến cực điểm.
Đại đạo cỡ này không phải người thường có thể ngộ ra, Đông Phương Chiếu có thể sáng tạo trường sinh đạo, có thể thấy được ngộ tính của hắn thuộc loại đứng đầu, cho dù ở toàn bộ chư thiên cũng không có mấy ai có thể bằng.