Không chỉ có thế.
Tu vi luyện đan của đối phương càng đột phá đến tiêu chuẩn tông sư, có thể luyện chế đan dược Thần Vương.
Tiêu chuẩn luyện đan cỡ này, ở trong toàn bộ Đan phong, xem như chỉ đứng dưới bản thân Đan Thánh.
Chính bởi vì như vậy, Đan Thánh mới yên tâm giao Đan phong cho đối phương quản lý, dù sao một vị luyện đan tông sư, mặc kệ ở nơi nào cũng tính là trình độ thâm hậu.
Sau đó, Đan Thánh lại dặn dò vài câu đơn giản, liền trực tiếp tuyên bố bế quan, mang tất cả công việc của Đan phong đều giao cho Đan Nhất xử lý.
Nghe tin tức này, đệ tử khác của Đan phong tuy chấn động, nhưng cũng chưa nhấc lên sóng gió quá lớn.
Những năm gần đây uy vọng của Đan Nhất cũng không thấp, đối phương nắm giữ Đan phong, không có ai sẽ lên tiếng phản đối.
“Đã đến giờ!”
Thẩm Trường Thanh từ trong tu luyện tỉnh táo lại, hơi bấm ngón tay tính toán, liền biết thời gian mình cùng Thiên Mệnh Thần Hoàng ước định đã đến.
Một trận chiến Hỗn Loạn Cấm Khu không thể tránh né, Thẩm Trường Thanh tự nhiên đáp ứng lời mời tới đó.
Hơn nữa.
Lợi ích Thiên Mệnh Thần Hoàng cho, Thẩm Trường Thanh cũng đã nhận, hôm nay nếu không đi, khó tránh khỏi sẽ có hiềm nghi lật lọng.
Hắn xưa nay đều giữ lời, đương nhiên không có khả năng lật lọng.
Lần này đi, Thiên tông không có cường giả khác đi theo.
Mặc kệ là Lệ Khai Dương hoặc Lôi Trọng, đều tự nhận là thực lực không đủ, cho dù đi Hỗn Loạn Cấm Khu, cũng khó phát huy tác dụng lớn.
Thiên Mệnh Thần Hoàng xuất hiện, xem như tạo thành áp lực tâm lý thật lớn cho hai vị Thần Chủ, biết chênh lệch giữa bản thân cùng cường giả đứng đầu.
So với đến Hỗn Loạn Cấm Khu làm vật hi sinh, chẳng bằng tìm kiếm cơ duyên đột phá khác.
Hơn nữa, nếu như theo Thẩm Trường Thanh tới đó, nói không chừng cũng thành gánh nặng cho đối phương.
Cứ như vậy, tự nhiên liền không có ai đi qua.
Thẩm Trường Thanh rời khỏi Thiên tông, cũng chưa kinh động quá nhiều người, lặng yên không một tiếng động rời đi.
...
Hư không mênh mông. VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ Chương Mới Nhất.
Từng vị cường giả đạp vỡ không gian mà tới, khí tức khủng bố giống như sóng triều ngập trời thổi quét bốn phương, lay động hư không lặng lẽ tan vỡ.
“Hỗn Loạn Cấm Khu!”
Ánh mắt toàn bộ cường giả đã đến, đều nhìn về phía hư không hỗn loạn trước mắt, nơi đó lực lượng quy tắc hỗn loạn không chịu nổi, làm bọn họ theo bản năng nhíu mày.
Đối với Hỗn Loạn Cấm Khu, các cường giả này tất nhiên là không xa lạ.
Đúng lúc này.
Có một luồng khí tức kinh khủng như vực thẳm chấn vỡ hư không, có cường giả trung niên cao chín thước, vai lưng rộng, tướng mạo uy nghiêm ánh mắt như điện đột ngột xuất hiện.
Thấy được người tới, toàn bộ cường giả đều khẽ biến sắc.
Trong đó, có cường giả chắp tay với người tới: “Thiên Hoàng, đã lâu không gặp!”
“Thì ra là Chân Hoàng, không ngờ ngươi cũng đã vào chư thiên!”
Thiên Mệnh Thần Hoàng nghe vậy, theo thanh âm nhìn lại, đợi lúc nhìn thấy khuôn mặt đối phương, ánh mắt có một chút dao động khẽ không thể tra xét.
Chân Viêm Thần Hoàng.
Hắn tự nhiên sẽ không xa lạ.
Lúc ở Thái Hư giới, Thiên Mệnh Thần Hoàng cũng giao thủ với Chân Viêm Thần Hoàng không chỉ một lần.
Tuy nói các đại thần cung như cây liền cành, nhưng đó là ở trên vấn đề đối phó thiên ma, khi không phải trên vấn đề thiên ma, các đại thần cung đều có ma sát với nhau.
Sau đó, ánh mắt Thiên Mệnh Thần Hoàng liền đặt ở trên Hỗn Loạn Cấm Khu, hắn tuy là cường giả thần cung, nhưng cũng từng là sinh linh chư thiên, về sau chứng được Thần Quân, mới bước vào thần cung.
Đối với lai lịch của Hỗn Loạn Cấm Khu, Thiên Mệnh Thần Hoàng cũng rất rõ.
“Nghe danh đã lâu Hỗn Loạn Cấm Khu chính là thượng cổ đại kiếp năm đó tạo ra, rất khó tưởng tượng một trận chiến đó rốt cuộc kịch liệt đến mức nào, lực lượng quy tắc tan vỡ lưu lại duy trì mấy thượng cổ kỷ nguyên mà bất diệt.
Không chỉ có thế, lực lượng của toàn bộ Hỗn Loạn Cấm Khu càng ngày càng dữ dội, càng sinh ra ý chí cấm khu tồn tại, thủ đoạn cỡ này thật sự kinh thế hãi tục!”
Thiên Mệnh Thần Hoàng đánh giá Hỗn Loạn Cấm Khu một lát, chậm rãi mở miệng nói.
Ở lúc hắn dứt lời, Chân Viêm Thần Hoàng cười lạnh: “Một trận chiến năm đó ngay cả là Thần Tôn cũng bởi vậy ngã xuống, tự nhiên là không tầm thường.
Nếu không, Hỗn Loạn Cấm Khu sao có thể diễn hóa đến vậy.
Nhưng hôm nay thần tộc chúng ta cùng tới, hôm nay nhất định san bằng Hỗn Loạn Cấm Khu!”
“Chân Hoàng nói không sai, hôm nay chẳng những Hỗn Loạn Cấm Khu phải bị san bằng, Nhân tộc ẩn nấp ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu cũng phải tiêu diệt!”
Có cường giả thần cung sắc mặt lạnh như băng, khi nói chuyện, gắt gao nhìn chằm chằm Hỗn Loạn Cấm Khu.
“Ai có thể ngờ được Nhân tộc sớm nên diệt vong, thế mà vẫn luôn ẩn nấp ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu, khó trách những năm qua mãi chưa thể lôi bọn hắn ra.”
Nếu không phải Diệt Đạo quy tắc xảy ra dị biến, nếu không phải mấy năm trước có Nhân tộc đột ngột hiện thân ở đây, mặc cho thần cung nghĩ vỡ đầu, cũng không có khả năng đoán được Nhân tộc sẽ ở lại Hỗn Loạn Cấm Khu.
Chỉ vì trong Hỗn Loạn Cấm Khu hung hiểm không nhỏ, Nhân tộc sinh tồn trong đó, độ khó có thể nghĩ mà biết.
Nhưng bây giờ xem ra, nơi nguy hiểm nhất thường thường chính là an toàn nhất.
Vô số năm qua Nhân tộc ở trong Hỗn Loạn Cấm Khu nghỉ ngơi lấy lại sức, đều không bị vạn tộc biết được, có thể thấy được trình độ ẩn nhẫn của nó.