Đương nhiên.
Thẩm Trường Thanh sẽ không mạo muội để Thái Sơn vào Thái Hư giới, dù sao Tử Vong thánh địa làm hậu thuẫn của Hắc Ma thần tộc, bên trong tồn tại quá nhiều cường giả.
Tuyệt Tâm Ấn tuy mạnh, nhưng ở trước mặt cường giả đứng đầu thật sự, cũng có khả năng lộ ra manh mối.
Trừ phi, Thẩm Trường Thanh có thể bước vào cảnh giới Đại Năng, như vậy liền không có vấn đề.
Cảnh giới Đại Năng tương đương Thần Hoàng, muốn phát hiện Tuyệt Tâm Ấn cũng giải trừ Tuyệt Tâm Ấn, ít nhất cần cao hơn kẻ thi ấn hai đại cảnh giới mới được.
Chỉ cần bước vào cảnh giới Đại Năng, như vậy cho dù Thần Tôn giáp mặt, cũng không có khả năng phát hiện Tuyệt Tâm Ấn tồn tại.
Ở trước khi Thái Sơn chứng đạo Thần Quân, mình có thể chứng đạo Đại Năng hay không, Thẩm Trường Thanh đối với điều này vẫn là rất tự tin.
Luận tốc độ đột phá tu vi, Thẩm Trường Thanh nhìn trong chư thiên, cũng không có ai có thể so được với hắn.
Cái khác không nói.
Đợi tới lúc Thái Sơn chứng đạo Thần Chủ, Thẩm Trường Thanh nói không chừng đã có tư cách trùng kích Đạo Quả.
Ở lúc suy nghĩ chuyển động trong lòng Thẩm Trường Thanh, Thiên Mệnh Thần Hoàng khẽ nhíu mày: “Thiên tông chẳng lẽ chỉ có một mình Phù tông chủ đến?”
“Có bổn tọa đến đã là đủ.”
Thẩm Trường Thanh khoanh tay, không mặn không nhạt trả lời một câu.
Một màn này rơi vào trong mắt cường giả thần cung khác, lại hiện ra một chút sát ý lạnh lẽo.
Cuồng vọng!
Nhưng bọn họ cũng rõ, kẻ trước mắt thật sự có tư cách cuồng vọng.
Bất luận là chiến tích chém giết mười một vị Thần Quân, hay đánh bại Thiên Mệnh Thần Hoàng, đều đủ để nói rõ đối phương ở trong toàn bộ cường giả hôm nay, đã thuộc vè một nhóm thật sự tuyệt đỉnh kia.
“Phù tông chủ!”
Ám Uyên ngự không tiến lên, cười chào hỏi đối với Thẩm Trường Thanh.
Sau đó, là cường giả Cửu Tinh tông, Long Vương tông, Diệt Thần kiếm tông cùng với Thiên Lôi thánh địa các thế lực tiến lên.
Trong Thần Minh, hôm nay lấy Thiên tông đứng đầu.
Tuy nói một lần này mục tiêu của các bên chính là vì san bằng Hỗn Loạn Cấm Khu, nhưng trên thực tế, cũng là có phân chia các trận doanh.
Thần tộc có bối cảnh thần cung tính là một trận doanh, còn lại thần tộc không có bối cảnh thần cung tính chỉ một trận doanh khác, tiếp đó chính là tán tu thuộc về một trận doanh đơn độc.
Ở trước khi Thẩm Trường Thanh đến, trận doanh tán tu cùng trận doanh thần tộc không có bối cảnh thần cung, xem như một đám yếu nhất.
Nhưng bây giờ khác.
Thiên tông đến, khiến lòng tin của phe tán tu tăng vọt.
Tuy Thiên tông chỉ có một mình Thẩm Trường Thanh đến, nhưng hắn lại là cường giả số một hoàn toàn xứng đáng của chư thiên hôm nay, cho dù là Thiên Mệnh Thần Hoàng cũng không phải đối thủ của hắn.
Có thể nói, một mình Thẩm Trường Thanh, ở trong mắt tán tu khác, đã so với một trăm vị Thần Chủ sức uy hiếp còn lớn hơn nữa.
“Ra mắt các vị, bổn tọa đến chậm một chút, trái lại để các vị đợi lâu rồi!”
Thẩm Trường Thanh mỉm cười, đều gật đầu đáp lại.
Dứt lời, Thẩm Trường Thanh lại khẽ không thể tra xét nhìn Ám Uyên một lần, trong lòng âm thầm ngạc nhiên.
Mười mấy năm không gặp, vị minh chủ Thái Cổ minh này khí tức càng thêm huyền diệu, cho hắn cảm giác so với Thần Chủ tuyệt đỉnh cũng không kém mảy may.
Cái này đủ để nói rõ, Ám Uyên ở trong mười mấy năm qua, thực lực lại có tiến cảnh không nhỏ.
Đối phương ban đầu đã ở Thần Chủ tầng mười, hôm nay hiển nhiên đã bước vào Thần Chủ tuyệt đỉnh, có tư cách trùng kích Thần Quân.
“Mười mấy năm không gặp, tu vi Ám minh chủ càng hơn ngày xưa rồi!”
“Lắng đọng lại rất nhiều, cũng tới lúc hoạt động một chút rồi.”
Ám Uyên mỉm cười, đối với Thẩm Trường Thanh có thể nhìn thấu manh mối của mình cũng không cảm thấy bất ngờ, dù sao vị này thực lực sâu không lường được, có thể xưng số một chư thiên.
Cho dù bây giờ bước vào Thần Chủ tuyệt đỉnh, Ám Uyên cũng không có nắm chắc giao thủ với đối phương.
Chỉ vì cùng là Thần Chủ tuyệt đỉnh, chênh lệch trong đó có đôi khi so với trong tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều.
Vẻ mặt Cổ Tinh Thần cảm khái: “Tu vi Ám minh chủ tiến thêm một bước, chỉ sợ là muốn mượn đại thế lần này chứng Cực Đạo nhỉ?”
Cửu Tinh tông và Thái Cổ minh đặt tên ngang hàng, nhưng ở trên thực lực, Cửu Tinh tông lại yếu hơn so với Thái Cổ minh một chút.
Không nói cái khác, chỉ nói bản thân Cổ Tinh Thần, đã có chênh lệch không nhỏ với Ám Uyên.
Kẻ trước đến nay vẫn kẹt ở Thần Chủ tầng chín, trước sau chưa thể bước ra một bước mấu chốt, vị sau đã bước vào Thần Chủ tuyệt đỉnh, có hi vọng trùng kích Thần Quân.
Chẳng qua, Cổ Tinh Thần cũng rõ việc này không vội được.
Đột phá đã là chú ý khổ tu, cũng phải chú ý cơ duyên.
Có một số thời điểm quá vội ngược lại dễ dàng khéo quá hóa vụng, nếu như thả lỏng tâm tính, trái lại có khả năng nước chảy thành sông.
Ở sau khi Thẩm Trường Thanh xuất hiện, các thế lực tán tu bọn Thái Cổ minh đều sĩ khí tăng vọt, một ít Thần Chủ tán tu khác cũng đều theo bản năng tới gần một chút.
Một màn này rơi vào trong mắt cường giả thần tộc khác, sát ý trong lòng lại nhiều thêm một phần.
Từ xưa đến nay, tán tu chính là bị thần tộc chèn ép.
Chư thiên thần tộc như có như không, đều đang chèn ép tán tu trưởng thành, dù sao số lượng tán tu rất nhiều, cho dù là chư thiên thần tộc cũng có chỗ không bằng.
Nếu tùy ý tán tu trưởng thành, ngày khác chắc chắn uy hiếp căn cơ thần tộc.