Chương 674: Nhân tộc phân tranh không cho phép yêu tà nhúng tay (2b)
Thẩm Doãn nói: “Trước kia không có Trấn Thủ sứ phủ Nam U, không đại biểu bây giờ không có Trấn Thủ sứ phủ Nam U. Rất rõ ràng, triều đình phi thường coi trọng đối với Thẩm Trường Thanh, cho nên mới sắc phong một cái vị trí Trấn Thủ sứ phủ Nam U cho hắn.
Thay lời khác mà nói, hắn đó là tương đương với phủ chủ phủ Nam U hôm nay.
Hóa trưởng lão, ngươi cùng Thẩm Trường Thanh từng có một ít tiếp xúc, có hiểu biết gì không?”
Cuối cùng, Thẩm Doãn đặt tầm mắt ở trên thân một người trầm mặc không nói.
Thấy vậy, Thẩm Hóa khẽ ho hai lần: “Khụ khụ, ta tuy từng có một ít tiếp với Thẩm Trường Thanh xúc, nhưng thật ra cũng không có hiểu biết gì lớn. Ta chỉ biết là Thẩm Trường Thanh người này thực lực rất mạnh, hơn nữa làm việc quyết đoán phi thường.
Chỉ là nói thực lực của hắn tuy mạnh, nhưng muốn nói đến mức đối kháng Thích Ma Ha, chỉ sợ là không có khả năng gì đi!”
Hiểu biết đối với Thẩm Trường Thanh.
Hắn cũng chỉ là ở trong Thiên Cảnh, có một chút tiếp xúc mà thôi.
Còn lại, chính là một ít lời đồn giang hồ.
Ở trong trí nhớ của Thẩm Hóa, thực lực Thẩm Trường Thanh tuy mạnh, nhưng nếu muốn so sánh với Thích Ma Ha nổi tiếng khắp thiên hạ, hai bên còn chênh lệch rất nhiều.
Nghe vậy, Thẩm Doãn gật gật đầu: “Ban đầu ta cũng cho rằng như vậy, nhưng trước thành Nam Môn, hai người từng giao thủ, nhìn từ trên tin tức tựa như chưa phân ra thắng bại cao thấp.
Lại nói, Thích Ma Ha có thể đồng ý ước hẹn một năm, trong đó cũng có khả năng có nhân tố cố kỵ thực lực Thẩm Trường Thanh.
Lúc này, Thẩm gia ta cũng nên thật sự bày tỏ lập trường một phen rồi.”
Lúc trước Thiên Hạ minh thế lớn, Trấn Ma ti ngược lại lâm vào hoàn cảnh xấu.
Thẩm gia tuy xem như thế lực phe Trấn Ma ti, cũng không dám biểu lộ quá mức rõ ràng.
Nhỡ đâu Trấn Ma ti thua, như vậy Thẩm gia sẽ rất khó thoát thân.
Nhưng mà, Thẩm Doãn cũng biết.
Nếu Thẩm gia trước sau không có bất cứ động tác gì, đợi tới khi Trấn Ma ti giải quyết Thiên Hạ minh, quay đầu tính sổ, cũng là một chuyện rất phiền toái.
Bởi vậy, hắn vẫn luôn chờ đợi một cơ hội, một cơ hội chọn đội ngũ thật sự.
Nếu có thể xác định Trấn Ma ti bại vong, như vậy Thẩm gia phải tráng sĩ chặt tay, trực tiếp lựa chọn phe Thiên Hạ minh.
Trái lại.
Vậy cung cấp lực lượng cho Trấn Ma ti, giúp đỡ tiêu diệt Thiên Hạ minh.
Theo tình thế phát triển, Thẩm gia cũng đến lúc phải hoàn toàn tỏ thái độ rồi.
“Đoạn thời gian trước, Thẩm Trường Thanh ở thành Phá Sơn tiêu diệt yêu ma, khiến Vĩnh Sinh minh chủ bị thương nặng mà chạy, hôm nay lại được sắc phong Trấn Thủ sứ phủ Nam U, hơn nữa có thể ngăn cản thế tiến công của Thiên Hạ minh, thực lực của hắn không thể nghi ngờ.
Nhưng Thích Ma Ha chính là cường giả tám trăm năm trước, nội tình cũng thâm hậu phi thường.
Hơn nữa từ khi hắn xuất thế tới nay, vẫn chưa từng có thất bại nào, cho nên Thẩm Trường Thanh có thể đối kháng Thích Ma Ha hay không, vẫn là một vấn đề.
Các ngươi cho rằng, Thẩm gia ta là nên lựa chọn phe Trấn Ma ti, hay là lựa chọn phe Thiên Hạ minh thích hợp?”
Thẩm Doãn nhìn về phía mọi người, thản nhiên nói.
Không có ai trả lời.
Bọn họ đều đang tự hỏi chuyện này.
Cuối cùng, đại trưởng lão Thẩm gia mở miệng: “Thẩm gia ta nhiều thế hệ đều cùng một trận tuyến với Trấn Ma ti, hơn nữa gia chủ cũng đừng quên, thiên hạ vẫn đang là thiên hạ của Đại Tần.
Cho dù là Thiên Hạ minh chiếm được phủ Nam U, cũng chỉ là nắm giữ địa bàn một phủ mà thôi.
Trái lại, Đại Tần sừng sững đã hơn ba trăm năm, cho dù hôm nay quốc lực suy yếu, cũng không phải thế lực khác có thể so sánh.
Hơn nữa vị Tần Hoàng kia của quốc đô, mặc dù có trăm năm thời gian chưa ra tay, nhưng gia chủ chớ quên, một trận chiến kia của trăm năm trước —— “
Một trận chiến kia trăm năm trước!
Không ít người đều sắc mặt nghi hoặc, chỉ có số ít người trong lòng nghiêm nghị.
Một trận chiến trăm năm trước.
Đó là một trận chiến thật sự đặt địa vị của vị Tần Hoàng này.
Từ đó về sau, bên ngoài liền có đồn đãi.
Yêu tà không phá Đại Tần, là vì có vị Tần Hoàng kia tồn tại.
Hôm nay sinh động, cũng là bởi vì tuổi thọ Tần Hoàng gần hết.
Nhưng mà, tuổi thọ gần hết, cùng thật sự về trời, là hai khái niệm khác nhau.
Chỉ cần đối phương một ngày chưa chết, thì một ngày không thể bỏ qua.
Nghĩ đến lời đồn mình từng nghe trưởng bối Thẩm gia nói, Thẩm Doãn ngưng trọng gật đầu.
“Ý tứ của đại trưởng lão, ta xem như hiểu rồi, các ngươi có ý kiến gì không?”
“Tất cả do gia chủ quyết định là được.”
Trưởng lão khác của Thẩm gia nhìn nhau, đều trăm miệng một lời trả lời.
——
Thành Nam Hải.
Trong đại điện Trấn Ma ti.
Thẩm Trường Thanh đã từ thành Nam Môn, tới trong thành Nam Hải hôm nay.
“Trong Trấn Ma ti thành Nam Hải, hôm nay còn lại bao nhiêu lực lượng?”
Hắn nhìn về phía Vân Tôn.
Nghe vậy, Vân Tôn ôm quyền: “Hôm nay trong Trấn Ma ti thành Nam Hải, không tính Trấn Thủ sứ ở trong, Trừ Ma Sứ cấp Thiên năm người, Trừ Ma Sứ cấp Địa mười bảy người, Trừ Ma sứ cấp Huyền một trăm ba mươi sáu người, Trừ Ma sứ cấp Hoàng tạm thời chưa thống kê.
Về phần số lượng, đại khái ở trong vòng một ngàn người đi!”
Trong vòng một ngàn người.
Cho dù là tạm thời tính một ngàn người, lấy phạm vi Trấn Ma ti thành Nam Hải quản hạt, như vậy số lượng võ giả Thông Mạch cảnh, thật ra cũng không tính là nhiều.
Toàn bộ Trừ Ma sứ cấp Hoàng, nghiêm khắc mà nói, cũng tính là quân dự bị.
Là bổ sung cho cấp Huyền, thậm chí cho cấp Địa cấp Thiên sau đó.
Thậm chí, là bổ sung cho Trấn Thủ sứ.
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, gật gật đầu: “Nếu Trấn Ma ti xuất động toàn bộ lực lượng, Vân trấn thủ có nắm chắc dùng thời gian dài hơn, có thể mang yêu tà trước mắt làm loạn thanh trừ hết hay không?”